Lại Nhầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Đi tổng kết.
  Cứ tưởng không được găp lần cuối chứ.
  Nó cũng có giấy khen đấy .
  Hèn gì đi tổng kết. ( Hồi năm lớp 10 nó chả đi tổng kết. Nghe nói có một vài môn không đủ điểm.)
  Đi ra nó khều ngay nhỏ, tôi và nhỏ quay lại thấy nó cười. Thằng bạn nó ở xa xa gọi nó.
  - P, đã ha ba. Có giấy khen.
  - Chứ sao. - nó nói rồi quay lại đi về phía tôi, tôi và nhỏ cũng quay đi.
  - Phương. - nó đi ngang tôi và gọi tên tôi. Tôi thừa biết nó gọi tên là để phân biệt tôi và nhỏ.
  - Gì. - tôi nhìn lên, nó cười cười. ( Nó cao lắm 1m73 lận (*_*) , tôi có 1m48 (-_-!) không được 1m50. ) 
  Cũng phải thôi nhìn từ phía sau mẹ tôi nhận còn không ra nữa mà.
  - Chết mẹ, khều nhầm rồi. - nó lại cười.
  Sao lần nào  gặp tôi cũng cười vậy.
  Chắc tại nó biết nó cười đẹp.
  - Hên cho mày, nó mà đang bực là mày bầm dập. - tôi đe dọa, vậy mà nó không sợ còn cười nữa.
 
  - Cười quài, tao đấm gãy răng giờ.

  Tôi chỉ dám nghĩ chứ không nói ra.
  Mà công nhận nó cười đẹp thật.
  Gặp lần cuối đấy năm sau không được thi chung nữa rồi.          (°_°!).

*************
  Người thương của bạn cười có đẹp không?
  

Moon.   
2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net