Cảm ơn!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Tạ Tử hôm nay tôi sẽ kể các bạn nghe tôi đã nắm bắt được thứ quan trọng nhất đời tôi như thế nào...Vào khoảng thời gian cấp 3 thì các bạn biết đấy đó là giây phút để lại cho bạn nhiều kỉ niệm nhất,những nụ cười và kể cả nỗi buồn mang theo những giọt nước mắt..Nhưng trước lúc ấy tôi rất vui mừng khi nghe tin mình được tuyển vào trường mình muốn và những điều tốt đẹp nối tiếp nhau hơn khi biết rằng Lê Đình bạn thân 9 năm của tôi cũng được ứng tuyển vào cùng trường với tôi,tôi mừng như muốn òa khóc,hmmm các bạn nghĩ tôi lố à!!!Không đâu thật ra thì tôi đã thầm mến cô ấy từ lâu, hừ nói thẳng ra là yêu đi nhỉ-.- và cũng trọn vẹn được 7 năm.Tôi có lẽ là một kẻ nhút nhát đấy và cũng không dám bày tỏ ra một phần vì sẽ mất đi một tình bạn tuyệt đẹp, một người lun hiểu mọi thứ về tôi và cả một người tôi đã trao cả một trái tim cho họ.Tôi rất sợ khoảng cách chia ly sợ cả sự cô đơn có lẽ do tôi đã mất mát quá nhiều tình yêu thương từ gia đình,đau lắm và tôi không muốn nó trở lại nên tôi không muốn mất lun cả người bạn có vị trí đặc biệt này.Tôi chỉ dám thầm lặng yêu cô ấy từ một phía,lặng lẽ quan sát từng hành động cử yêu của cô và.....những mối quan hệ đặc biệt của cô cùng người cô yêu,vì chỉ là một phía nên đành phải học cách chịu đau kiên cường hơn'•' .Lúc đầu con tim tôi đau kinh khủng chỉ muốn nói trắng ra những tâm sự trong lòng mình,đau thật nhiều,khóc thật nhiều nhưng nào ai biết đâu nhỉ,tôi đành phải nén lại những cảm xúc ấy nghĩ rằng mình nên tập dần đi đây chưa phải là lúc ổn cả mà!Đau đấy nhưng đành phải giữ trong lòng,bùm~~ thế là thời gian trôi qua tôi lại được gặp cô ấy ở cấp 3,mừng lắm đấy chứ và điều mừng hơn là cùng lớp nữa cơ.-->next

Boomyoudone(ily3000):)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net