Nảy sinh
Sáng hôm sau...
Vương Thanh tỉnh dậy trong khung cảnh xa lạ...
Văn Thế nấu 1 bát cháo và bước vào phòng.Khi thấy Văn Thế bước vào Vương Thanh cất tiếng hỏi:
Vương Thanh : Đây là đâu ?
Văn Thế trả lời :Đây là nhà của tôi.Đêm qua anh bị ngất ở quán Cafe vì anh không mang giấy tờ tùy thân gì cả nên tôi mang anh về đây để chăm sóc sẵn hỏi anh là ai ở đâu để tôi đưa anh về.
Vương Thanh : Tôi tên Vương Thanh , còn cậu ?
Văn Thế : Tôi tên Văn Thế.Cậu ăn hết bát cháu này đi rồi tôi đưa cậu về!
Vương Thanh : Tôi tự về được rồi !
Vương Thanh không muốn người khác biết về gia đình của mình
Khi ăn hết bát cháu , cậu ta hỏi xin số điện thoại của Văn Thế.
Văn Thế hỏi : Làm gì hả ?
Vương Thanh : Nói đưa thì đưa đi
Văn Thế : Số của tôi hả ? Để xem . À ! Là 135-xxxx-xxxx thì phải .
Vương Thanh lưu xong số điện thoại của Văn Thế rồi ra về ! Trong lòng của Vương Thanh cảm thấy khá vui . Vì .... cậu đã biết yêu !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net