5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






tinh cầu 0190 là tinh cầu hoang chưa từng được khai thác nên nó chẳng khác gì một khu rừng rậm cực kỳ nguy hiểm. họ không hề biết ẩn trong những rừng cây này có gì và máy thăm dò cũng không thể dò được dấu hiệu sự sống nên họ chỉ có thể vô thức bước đi.

lớp cây mọc quá cao, có nhiều rễ cây còn cao hơn nửa thân người nên những người trong binh đoàn đều dùng dị năng để có thể di chuyển một cách dễ dàng.

minho nhanh chóng bị bỏ xa, cậu không thể dùng dị năng một cách thuần thục nên thỉnh thoảng phải tự thân trèo qua nhưng rễ cây cao mới miễn cưỡng thấy được bóng dáng của nhóm người phía trước.

"chris, tù nhân kia bị bỏ lại rồi kìa"

đang di chuyển felix tinh ý phát hiện ra số lượng người trong nhóm đã giảm đi một, y tốt bụng nhắc nhở chris nhưng khi không nghe hay nhìn thấy hắn có bất kì một phản ứng nào thì cũng không nói tiếp nữa.

đoàn người di chuyển rất nhanh, minho cũng quen dần với dị năng nên tốc độ của cậu cũng khá hơn một chút. dù chris không tỏ ra quan tâm đến sự chậm chạp của minho nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn sẽ kiểm tra màn hình trong suốt của cái đồng hồ trên cổ tay để xác nhận minho vẫn ở trong phạm vị an toàn.

"tạm thời dừng chân ở đây" di chuyển nửa ngày, chris để binh đoàn tạm dừng chân vì cần thời gian để robot dò đường kiểm tra lối đi phía trước.

cũng nhờ việc này mà minho mới bắt kịp bọn họ, cậu mệt đến thở hồng hộc, vì không thuần thục nên minho mất rất nhiều sức khi sử dụng dị năng. lúc ngồi xuống một gốc cây nghỉ ngơi, đôi môi của cậu đã hơi trắng bệch.

nhìn những người trong binh đoàn lần lượt lấy bình trữ nước để uống, minho cảm thấy vô cùng khát. nhưng cậu lại không có bất kì một cái bình trữ nào, cậu không biết đồng phục còn có thêm cái túi đừng vật dụng nên lúc nãy cậu không có mang theo.

may mắn là felix đã sớm để mắt đến cậu, thấy minho không có nước y liền tốt bụng chia sẻ một bình cho minho.

"cảm ơn" nhận lấy bình nước, minho không ngại ngùng há miệng hớp một ngụm. đối với sáu người trong chuyến đi này, ngoại trừ nhân vật chính minho cảm thấy rất chướng mắt ra thì cậu có thiện cảm với felix nhất.

y không những đẹp mà còn rất tốt bụng, trước đó còn có ý định đỡ minho khi cậu ngã từ trên phi thuyền xuống.

"chút nữa anh đi cạnh tôi đi như vậy sẽ tương đối an toàn hơn"

"được vậy thì tốt quá"

được người khác giúp đỡ minho có hơi xấu hổ nhưng vẫn vui vẻ mà rạn rỡ mỉm cười.

chris ngồi ở gốc cây đối diện, anh ta dường như không muốn minho tiếp xúc với ai hoặc chướng mắt nụ cười của cậu nên đã tìm cớ gọi felix qua.

robot dò đường đã quay trở lại, từ camera theo dõi trước mặt nó, họ xác định được lối đi an toàn nhưng vẫn chưa vội vàng di chuyển bởi vì ngoại trừ đường đi robot còn thu về được một âm thanh kì lạ.

"quái vật à? nhưng xung quanh chúng ta không có dấu hiệu của động vật sống" hyunjin nghe kĩ âm thanh kinh ngạc cất giọng.

mà minho đã đọc tiểu thuyết từ trước rất muốn nhắc nhở cậu ta, không phải động vật thì là của thực vật chứ gì nữa nhưng cậu không dám nói vì sợ chris nghi ngờ thân phận của cậu.

với lại cậu không biết đám thực vật kia sẽ tấn công khi nào nên cũng không nhắc nhở những người kia hãy cảnh giác được.

"gửi đoạn âm thanh về cho jeongin, để thằng bé nghiêng cứu đi" chris giao đoạn ghi âm cho changbin, đứng dậy chuẩn bị tiếp tục để cả binh đoàn di chuyển vào con đường mà robot đã dò xét trước.

minho cũng nhanh chóng đứng lên, như lời hứa cậu đi đến bên cạnh felix, dùng dị năng một cách từ tốn nhất để không mất sức một cách vô nghĩa.

đi được một đoạn, robot dò đường bất ngờ phát ra âm thanh cảnh báo dồn dập, binh đoàn ngay lập tức đi vào tư thế chuẩn bị chiến đấu nhưng duy nhất chỉ có minho là không biết làm sao.

cậu nghiêng trái ngó phải, lo lắng khi âm thanh xền xệch phát ra từ việc di chuyển đang ngày một đến gần.

hai giây sau đó, một sợi dây theo dài chừng hai thước tấn công bọn họ, trên thân dây có đầy gai nhọn và chất dịch màu xanh đậm nặng mùi, minho nhảy về sau khi dây leo đập vào thân cây bên cạnh cậu và felix.

sau lần tấn công đầu tiên, hàng chục dây leo dài bắt đầu nối tiếp nhau đánh tới, không chỉ dây leo mà còn có những thân cây mục nát như có sự sống nhảy bổ vào vị trí phòng thủ của binh đoàn.

seungmin hyunjin changbin là chiến binh nên họ rất thuần thục việc chiến đấu, cộng thêm chris những thân cây dồn dập tấn công đến nhưng vẫn không làm ai bị thương. họ dùng dị năng đánh ngược lại đám thực vật, khiến bọn chúng bị đẩy lùi về những thân cây.

felix dù không là chiến binh nhưng cùng chinh chiến khắp nơi nên thân thủ rất nhanh nhẹn, nhưng thân cây gỗ mục tấn công đến đều bị y dùng dị năng hệ ánh sáng đánh cho tan tác.

"anh không dùng được dị năng à?" khi y thấy minho cứ đứng yên như tượng thì kinh ngạc hỏi.

"được...được..." minho lúng túng trả lời, cậu đã gọi được dị năng ra tay nhưng không thể tụ lực để tấn công như felix được.

đúng lúc này, những thực vật bị bốn người kia đánh lùi bắt đầu chuyển hướng đến vị trí lổ hỏng là felix và minho. số lượng quá đông nên felix không kịp xoay xở đến lúc bốn người kia đến tiếp viện nên chỉ có thể vừa di chuyển vừa phòng thủ.

"minho dùng dị năng, anh tập trung điều khiển nó thì mới được"

felix chỉ rất nhiệt tình nhưng minho lại không làm được, cậu chỉ có thể vừa chạy vừa cố gắng làm theo chỉ dẫn.

lúc này vòng tay trên cổ minho lại có phản ứng, nó kéo mạnh minho về sau khi một dây leo tấn công về phía cậu, hỗ trợ minho né được một đòn nhưng vì khoảng cách quá xa nên nó không thể nhanh bằng xúc tu của đám quái vật được, chúng đánh một cách dồn dập dây leo quấn lấy minho kéo lên cao trong khi felix chỉ kịp hét một tiếng.

"chris, đồ chơi nhỏ của anh vô dụng quá" hyunjin đẩy lùi vô số quái vật, kinh ngạc vì minho dị năng cũng đạt cấp b nhưng lại không thể xoay sở với cái đám yếu nhợt này.

"không cứu à, gai của dây theo có độc đấy" changbin không phải kiểu người thích mỉa mia, thấy minho như thế người nọ cũng có ý định sẽ giúp đỡ nhưng vì minho không thuộc binh đoàn nên không phải là sự ưu tiên của họ.

ngoại trừ minho felix cũng bị đám gỗ mục và dây leo bao quanh, những cành cây lớn trong rừng như có sự sống mà vây kín lấy y.

tất nhiên felix là sự ưu tiên của họ, là đồng đội nên không chỉ chris mà ba người kia đều di chuyển đến hỗ trợ felix thoát khỏi vòng vây.

đám quái vật đúng như lời hyunjin nói, không mạnh nhưng chúng đông, không thuần thục dị năng sẽ không thể nào xoay sở nổi trước những đợt tấn công dồn dập này.

minho cũng biết mình sẽ không được cứu nên cậu chỉ có thể dùng hết sức tự cứu lấy mình, trước khi dây leo kịp siết chặt đứt đôi người cậu, minho đã dùng được dị năng đóng băng đoạn dây quấn ở thắc eo cậu.

nhưng cũng vì thế mà minho hết sức, rơi tự do từ khoảng cách năm mét rớt xuống đất.

"nếu chết luôn thì có khi nào mình được về thế giới thực không?" minho ném đau bò vào trốn phía sau lưng một gốc cây, đợi dị năng hồi phục thì cậu sẽ bắt đầu chạy.


hết 5

30 vote 🥲


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC