ngoại truyện: cuộc sống trọn vẹn của giáo sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Voldemort biến mất,tử thần thực tử tan tác, kẻ thì chạy trốn,người thì bị bắt. Thời đại hắc ám qua đi,bộ pháp thuật nhanh chóng đc lập lại,ổn định lại thế giới của các phù thuỷ.
Lucius dựa vào khối tài sản khổng lồ của nhà Malfoy và sự khôn lỏi của mình để thoát khỏi bị tống vào Akaban.
5 năm sau cái ngày định mệnh đó, Severus trở thành giáo viên chủ nhiệm nhà Slytherin ,giảng dạy môn độc dược,potter là chủ nhiệm nhà Grynffindor giảng dạy môn phòng chống phép thuật hắc ám,cả hai người dường như đã tiếp nhận tất cả thù oán bao đời của hai nhà,họ đối chọi gay gắt,tìm đủ mọi cách để làm khó,trừ điểm học sinh nhà đối phương,tất cả học sinh đã quá quen với việc này và đôi khi thấy hơi nhàm chán. Vì sự hy sinh của Rirvia,âm thầm trợ giúp tình báo của Severus,hình tượng hắc ám của nhà Slytherin đã đc tẩy trắng rất nhiều,dù đối với các nhà khác họ vẫn là những con rắn khó ưa.
Sirius trở thành một thần sáng,quanh năm bận rộn. Penny trở về nhà học đại học,tốt nghiệp xong thì làm một nhân viên ngân hàng,Benjy lại sinh một nhóc con,sau đó lại đòi ly hôn với Thomas
Mỗi người đều có lựa chọn riêng cho mình.
"Rirvia,tên nhóc kia rất phiền phức,nếu em còn ko tỉnh lại,anh sẽ ném nó ra bãi rác" Severus vuốt mái tóc dài của cô gái trên giường,nói khẽ.
5 năm trước, anh đã nghĩ mình sẽ mãi mãi mất cô,nhưng Merlin phù hộ,cô ko chết,chỉ chìm vào giấc ngủ sâu lại chẳng có cách khiến cô tỉnh lại,pháp thuật ko thể, ma dược cũng vô dụng. Chỉ có thể đợi chờ từng ngày,mong chờ một kì tích. Đối với anh,có một tia hy vọng là đủ rồi,anh sẽ đợi,cho dù có là bao lâu.
Severus từng muốn bóp chết chúa tể nhưng anh đã ko làm thế ,bởi mạng của hắn là đc cô cho và cô hy vọng hắn hạnh phúc vui vẻ. Chúa tể đã chết,trên đời này chỉ tồn tại một đứa bé Muggle mang tên Tom Williams Snape.
"Rirvia,bọn họ...cũng đã tỉnh lại rồi,anh biết em ko muốn gặp cho nên chưa từng cho họ đến đây. Mẹ em,bà ấy nói rất hối hận...em có tha thứ cho bà ta ko?"
"Em nhỏ mọn như vậy,chắc chắn sẽ ko đâu đúng ko? Còn tên nhóc kia nữa,hắn thật sự rất giống em, cả ngày bám theo anh hỏi về em....Rirvia...anh rất nhớ đôi mắt của em,ko thấy nó...tim anh ko thể bình yên......" Severus ôm lấy cô,nhắm mắt thầm thì,dáng vẻ bi thương cô đơn hoàn toàn khác vị giáo sư lạnh lùng nghiêm khắc thường ngày.
Đôi mi cô gái nằm trong lòng Severus khẽ rung động,chầm chậm mở ra,một đôi mắt bạc mơ màng,ngấn lệ.
"Sever...Severus" Rirvia khó khăn thì thào,tiếng nói yếu đến mức Severus cho rằng mình nghe nhầm nhưng hơi thở rối loại trong lòng khiến anh biết,ko phải là ảo giác.

Chậm rãi gần như là cứng đờ,Severus kéo cô ra khỏi lòng,nâng má cô, nhìn vào đôi mắt đã ướt nhoà của cô.
Rirvia mềm yếu tựa vào tay anh,tham lam ngắm nhìn người đàn ông mà cô đã nghĩ sẽ bỏ lại này. Severus gầy rất nhiều,nhưng rất sạch sẽ,gọn gàng,một đôi mắt thâm quầng,u ám,nghiêm khắc,giờ khắc này lại trào ra một hạt ngọc trượt xuống gò má lạnh gầy.
"Severus... Xi..xin lỗ..i"
"Đừng nói gì cả! Rirvia...Rirvia...Rirvia...em tỉnh rồi...thật tốt" ánh sáng bùng nở trong đôi mắt Severus, nụ cười trên môi anh chưa bao giờ rõ ràng như lúc này. Anh kích động,luống cuống,vui sướng và thoả mãn đến run lên.
****
Sau khi tỉnh lại,Rirvia mất thời gian khá lâu để phục hồi hoàn toàn. Hiện giờ cô đã ko còn ma lực,trở thành một người bình thường, thầy Dumbledore suy đoán rằng ma lực của chúa tể và cô đủ để thực hiện lời nguyền,cũng vì vậy mà tử thần buông tha cho linh hồn cô.
Rirvia kết hôn cùng Severus, họ cùng sống trong căn nhà tại đường Spinner' End cùng cậu con trai "ngỗ nghịch".
Mỗi ngày,Rirvia sẽ tiễn Severus đi làm,đưa con trai đi học và làm việc nhà. Rirvia có thể trở thành trợ lý cho Severus nhưng cô đã từ chối,cô muốn thử làm một người bình thường,dùng tay để lau dọn,nấu ăn,dùng chân để đi qua mọi con phố,cùng bạn bè tụ tập,tâm sự,trêu đùa.tất cả những chuyện mà một phù thuỷ ko thử,chưa từng làm.
2năm sau
" người nhà ko thể vào phòng sinh,xin hãy đợi ở đây" hộ lý ngăn cản Severus, Rirvia nhanh chóng đc đẩy vào phòng sinh.
1phút trôi qua
5phút trôi qua
10phút
"Ba!! Người có thể đừng đi qua đi lại nữa đc ko!?! Mẹ chỉ mới đc đưa vào thôi mà! Vẻ mặt của người giống như sắp phá cửa xông vào vậy! Thật mất mặt!" Tom giễu cợt mỉa mai nhìn người đàn ông đang ko ngừng đi qua đi lại trước cửa phòng,vẻ mặt đông lạnh,nghiêm trọng.
"Trước khi nói ta thì buông cái thành ghế ra đi,đã biến dạng rồi kìa,tiểu tử!" Severus hừ lạnh.
"Khụ!" Tom thong thả buông tay,dịch mông ngồi ra xa,vờ vịt nhìn đông tây.
Sau 1 giờ tiếng khóc của trẻ con cuối cùng cũng vang lên, Rirvia trút một hơi khó nhọc,cuối cùng mệt mỏi thiếp đi. Cô sinh một cặp song sinh nam nữ.
Tiếp nhận đứa bé từ tay y tá,Severus cẩn thận từng tý một nâng niu thân thể mềm nhũn,nóng ấm,dáng vẻ ngốc ngốc khiến Tom bĩu môi,quay đầu liền nhẹ nhàng khẽ khàng bế một bé,khi nhìn thấy khuôn mặt của nhóc con trong lòng thì cậu rối rắm
"Thật....xấ..khó xem!" cậu lập tức sửa miệng.
"Trẻ con mới sinh ai cũng như vậy đó." một cô y tá cười giải thích.
Severus nhìn qua bế qua con liền giao cho y tá còn chính mình thì vào trong phòng,đợi vợ mình tỉnh lại.
"Severus..."
"Anh đây"
"Cám ơn anh" Rirvia mỉm cười hạnh phúc
"Ngốc" người phải cám ơn là anh,cám ơn em đã xuất hiện trong cuộc đời anh,cho anh biết đến hạnh phúc.
Tay nắm tay,đi trọn một đời.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net