c66: Cao thủ dịch dung Lý Quỳ Vân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù là cánh cửa có vững chắc như thế nào, nhưng cũng không thể nào chịu nổi ngược đãi của ba người Ginger Sunny Miranda, rốt cuộc tuổi thọ của cánh cửa đã phải dừng lại tại đây, sau đó ba thân ảnh lung lay tiến vào, làm cho mấy nữ sinh trong phòng không khỏi kêu gào, ào ào tìm chỗ an toàn mà lánh nạn, F4 còn lại sắc mặt cũng thay đổi vài cái, vốn xem lâu ở trong TV cũng đã chết lặng, nhưng là cũng không đại biểu nếu chân diện xuất hiện ở trước mắt, có bọn họ có thể chết lặng sao, đáp án chính là không thể nào!

Goo Jun Pyo nhìn sợ đến nổi da gà, vội vàng ngồi vào bên người Yi Jung, cũng đem Jan Di ôm vào trong lòng, bảo hộ Jan Di, vừa để cho bản thân bớt sợ một chút. Không kiên nhẫn đối Yi Jung nói: "Cái này nên làm thế nào đây, rất kinh khủng, xem vài lần nữa, sẽ thực sự mơ thấy ác mộng a." Không phải là hắn cố ý dùng lời nói đả thương người, thật sự là không biết nên hình dung như thế nào, hắn nói như vậy, đã tính là hàm súc lắm rồi .

Ginger điềm đạm đáng yêu nhìn Goo Jun Pyo nói: "Jun Pyo tiền bối, ngài làm ơn tha cho chúng ta đi, để chúng ta khôi phục lại nguyên trạng, chúng ta biết sai rồi." Vốn khuôn mặt rất khủng bố, lại dùng cái thanh âm này để nói chuyện, thật giống như là oan hồn đến đòi mạng, những khối thịt hư hỏng trên mặt kia theo động tác nói chuyện của cô ta, còn chảy ra nước, không ngừng nhỏ giọt trên mặt đất, bọn họ nhìn thấy, đều muốn nôn mửa.

"Các cô lập tức đi ra ngoài, đừng có ở chỗ này làm mất khẩu vị của chúng ta. Còn có, các cô biến thành như vậy, cũng không liên quan đến tôi, cũng không phải tôi làm, các cô thật đúng là mạc danh kỳ diệu (kỳ quái)." Goo Jun Pyo không dám lại tiếp tục nhìn vào mặt cô ta, chỉ có thể nhìn Jan Di, cứng rắn buộc mình nói.

Miranda trừng lớn mắt, làm cho cái con ngươi lung la lung lay như muốn rớt xuống, dọa bọn họ sợ hãi lui ra sau vài bước, Miranda không tin hét lớn: "Không có khả năng, nếu như không có mệnh lệnh của ngươi chúng ta cũng sẽ không biến thành như vậy. Jun Pyo tiền bối, cầu anh không cần nói đùa chúng ta, mau mau cho chúng ta khôi phục bộ dạng đi." Cô không tin chuyện này không phải là do Jun Pyo tiền bối làm .

"Các cô có chứng cớ gì chứng minh là do Jun Pyo làm, nói cũng phải có căn cứ." Song Woo Bin nói, trời biết, hắn hiện tại thầm nghĩ tìm một chỗ, hảo hảo phun một hơi, đêm nay cơm chiều đừng nghĩ có thể ăn, miễn cho không thể tiêu hóa.

"Còn muốn chứng cứ sao? Jun Pyo tiền bối là người có quyền thế như vậy, đương nhiên có thể làm ra cái việc này, Jun Pyo tiền bối, cầu anh cho chúng ta khôi phục lại đi!" Sunny nửa bên mặt với vết sẹo, theo lời nói của cô ta, máu từ bên trong thẩm thấu ra, một giọt lại một giọt rơi trên sàn.

Ha Jae Kyung nghe vậy, không khỏi bật cười, phê bình Goo Jun Pyo cười nói: "Xem ra nhân phẩm của anh, đã bị người định tính (xác định), có thể thấy được ngày thường anh cũng không phải người tốt gì cho cam." Ha Jae Kyung vừa cười, vừa cách ly ba cái quái vật này xa xa, gắt gao kề bên người Song Woo Bin, bên cạnh lão đại, dù sao cũng có cảm giác an toàn hơn.

"Này, Monkey, đây chính là chủ ý của cô, tự cô thu thập tàn cuộc đi. Các cô tìm cô ấy đi, là cô ấy khiến cho các người như vậy." Goo Jun Pyo hỏa đại nói, bất chấp, liền đem đầu sỏ khai ra, ai kêu Ha Jae Kyung dám cười hắn, vậy thì để cho cô nếm thử tư vị theo đuổi của ba người này đi.

Ginger Sunny Miranda ba người nghe vậy, toàn bộ chuyển hướng sang Ha Jae Kyung, tức giận phi thường nói: "Cô làm sao có thể chơi trò này được chứ, cô có bệnh phải không! Lấy dung mạo của người khác ra làm món đồ chơi, cô có ý gì chứ?" Dù là tiểu thư cảu tập đoàn JK, vậy thì sao, không có dung mạo, các cô sẽ không thể nào vững chân ở gia tộc.

"Vậy thì sao, ai bảo các cô không biết sống chết mà động vào Tử Nghiên, em ấy là người mà các cô có thể chạm vào sao? Phiền các cô xem bản thân thử có mấy phần trọng lượng." Ha Jae Kyung không chút để ý cười lạnh nói, đối với cái loại con gái không biết trời cao đất rộng này, cô không cần khách khí, bằng không tức giận chỉ là bản thân mình thôi.

Ginger Sunny Miranda ba người liếc nhau, cùng gật gật đầu, liền hướng về phía Tử Nghiên đi đến, Ji Hoo thấy vậy, nhanh chóng bảo vệ Tử Nghiên, ánh mắt cảnh giác nhìn bọn họ, nói: "Các cô muốn làm gì? Nói cho các cô biết, chớ có chọc tức tôi, hậu quả các cô không có khả năng thừa nhận."

Ba người không hề báo động trước ở trước mặt Ji Hoo quỳ xuống, trăm miệng một lời nói: "Kim Tử Nghiên, chúng ta biết sai rồi, mong ngài giơ cao đánh khẽ, buông tha cho chúng ta đi." Không nghĩ tới bởi vì đắc tội Tử Nghiên, làm hại các cô ba người đều bị hủy dung, trừng phạt này không khỏi quá nặng đi.

Tử Nghiên không dám ngẩng đầu, chôn ở trước ngực Ji Hoo, rầu rĩ nói: "Cho bọn họ khôi phục đi, không cần tiếp tục dây dưa nữa, thật là khủng khiếp a!" Tử Nghiên chỉ sợ bọn họ đến gần mình, chỉ cần dính một chút thôi, cô sẽ gặp ác mộng. Dù sao chỉnh cũng đã chỉnh đủ, cô cũng không có tức giận như vậy .

"Như vậy rất tiện nghi cho họ rồi! Nhanh như vậy đã bỏ qua, không sợ bọn họ giang sơn dễ đổi bản tính khó dời sao?" Ha Jae Kyung không đồng ý lắc đầu nói, lòng Tử Nghiên mềm yếu, trách không được dễ bị ức hiếp như vậy, bất quá, hoàn hảo có Ji Hoo ở bên, Tử Nghiên mới không bị lừa.

Ga Eul lui ở trong ôm gối, thanh âm run run nói: "Chị Jae Kyung, coi như hết đi! Như vậy là được rồi, bọn họ cũng đã nhận giáo huấn. Hơn nữa, con gái thì rất để ý dung mạo của mình." Ga Eul có chút không đành lòng, khuyên nhủ.

Ha Jae Kyung vô pháp, chỉ đành phải gọi cho Lý Quỳ Vân, kêu hắn lại đây làm. Một hồi lâu sau, Ha Jae Kyung mới buông điện thoại, hít một hơi thật sâu, sau đó nói: "Hắn một lát nữa sẽ tới đây, bất quá, hắn có điểm tức giận, vừa mới dịch dung xong, lập tức bảo hắn giải trừ, hắn rất là bất mãn." Đối với Lý Quỳ Vân cáu kỉnh, cô vẫn là biết rõ ràng .

"Ta thật chờ mong diện kiến hắn, thật tò mò hắn là cái dạng gì đây, có bản sự thật cao siêu." Song Woo Bin tò mò Lý Quỳ Vân từ trong miệng Ha Jae Kyung, thật sự thật muốn nhìn một chút chân nhân là cái dạng gì, có thể làm ra khủng bố như vậy mà bản thân không hề sợ hãi.

Ha Jae Kyung tức giận liếc trắng mắt, nói: "Anh tốt nhất là thu hồi lòng hiếu kỳ của mình đi, bằng không, bị chỉnh như thế nào, anh cũng không biết. Anh nói hắn kỳ quái, hắn thật sự rất kỳ quái, tính cách cũng rất lạ, phong cách làm việc, càng đáng sợ."

"Cho tới bây giờ ta mới biết, Kyung-noona (*) lại đánh giá ta cao như thế a." Lý Quỳ Vân vừa tiến đến, chợt nghe thấy lời Ha Jae Kyung nói, vì thế hắn liền tự tiếu phi tiếu nhìn cô nói, ngữ khí có chút kỳ quái, người nghe đều cảm thấy như có một trận gió lạnh thổi qua, quái lạnh như băng .

(*): trong bản rar thì Lý Quỳ vân gọi Ha Jae Kyung là Cảnh Cảnh, còn tên Kyung-noona là tên thâm mật con trai gọi con gái trong tiếng hàn. Mình nghĩ dùng thân mật như vậy sẽ sát nghĩa hơn, nếu có nàng nào có ý gì thì cứ phản hồi lại.

Tất cả mọi người hướng Lý Quỳ Vân nhìn lại, chỉ thấy một nam tử bộ dạng tuấn tú, tà khí tựa vào trên cửa, hai tay khoanh ngực, khóe miệng khẽ nhếch nhìn bọn họ. Mặc dù khóe miệng mang theo tươi cười, nhưng là tất cả mọi người có thể cảm giác được hắn tàn nhẫn, cùng với lãnh đạm.(Lucifer: Oaaaaa~ hình tượng mỹ nam tử ta thích a, thật tà khí mà ^(*-*)^)

"Quỳ Vân, anh tới rồi! Nhanh chút khôi phục nguyên trạng bọn họ đi, nhìn thật là, làm cho người ta ăn không ngon." Ha Jae Kyung vừa nói vừa xấu hổ cười mỉa, hi vọng hắn không nên keo kiệt như vậy, nếu bị hắn trả thù, vậy liền toi đời , "Quỳ Vân, kỹ thuật càng ngày càng tuyệt, thật sự là lợi hại." Ha Jae Kyung không quên vuốt đuôi ngựa, mượn cái này mong hắn quên lời vừa rồi của cô.

Nhưng có một số việc vĩnh viễn cũng không thể nghĩ quá ngây thơ như vậy rồi, chỉ thấy Lý Quỳ Vân chậm rì rì đi đến, đứng trước mặt ba quái vật, tựa tiếu phi tiếu nói: "Kiệt tác hoàn mỹ như vậy, các ngươi thế nhưng không chịu thưởng thức, thực sự là làm cho ta tức giận mà." Nói xong, vuốt cằm, tinh tế đánh giá, sau đó chậc chậc nói: "Thật sự là hoàn mĩ a, rất đẹp mắt a, làm gì tẩy nhanh như vậy."

Ginger nghe xong, tức giận trả lời: "Ngươi tự mình mang khuôn mặt như thế này, nơi nơi đi dạo thử xem, đồ quái vật, cái đó có gì tốt để xem, quan điểm thẩm mỹ biến thái." Nguyên lai là do hắn đem ba người các cô biến thành như vậy, thật sự là uổng cho một khuôn mặt dễ nhìn, làm việc ác độc như vậy.

Ga Eul nhìn mặt cô ta, nhích tới nhích lui, thật sự nhìn không được nữa, nhịn không được nôn ra một trận, So Yi Jung thấy vậy, vội vàng vỗ nhẹ lưng cô, nhẹ giọng hỏi: "Ga Eul, không có việc gì đi!"

Ga Eul khoát tay, cảm giác vô cùng thống khổ, muốn nôn cũng nôn không ra, So Yi Jung bất đắc dĩ, chỉ có thể đem thân hắn chuyển qua bên này, cho cô tựa vào vai hắn, nói: "Ghê tởm thì không cần nhìn, chỉ biến bản thân thành khó chịu thôi." So Yi Jung thấy Ga Eul như vậy, có điểm đau lòng, trong lòng oán trách Lý Quỳ Vân, vì sao còn không mau giải trừ đi, ở nơi này nói dong dài.

Mà Jan Di luôn được Goo Jun Pyo ôm, cũng không thấy được cái gì, chính là vào thời điểm Lý Quỳ Vân tiến vào, liếc mắt ngắm một cái, lại tiếp tục làm rùa đen rút đầu. Nghe thấy thanh âm Ga Eul nôn khan, cũng là vội vàng ngẩng đầu, gặp Yi Jung tiền bối trấn an cậu ấy, cũng đỡ lo lắng hơn.

"Kyung-noona, nơi này mỹ nữ thật nhiều nha, vì sao còn không để cho ta thí nghiệm đâu." Lý Quỳ Vân mắt sắc thấy Tử Nghiên khuôn mặt nhu mì xinh đẹp, kinh ngạc một chút, đúng là xinh đẹp nga, vì thế vui đùa nói.

Ha Jae Kyung nghe vậy, nhíu mày, tức giận nói: "Lý Quỳ Vân, anh tốt nhất là không nên động các em ấy, bằng không, ta sẽ cho anh biết hậu quả." Ha Jae Kyung đối với hắn, không thèm nề hà, hắn luôn luôn đối với sự vật xinh đẹp, rất chuyên chú, đặc biệt là mỹ nữ.

Ji Hoo nghe vậy, theo bản năng ôm sát Tử Nghiên, ánh mắt lợi hại nhìn về phía Lý Quỳ Vân, mà Lý Quỳ Vân cũng là khiêu khích nhìn hắn, trong mắt giống như nói "Ta coi trọng bảo bối nhà ngươi, ngươi làm gì được ta!" Ji Hoo nhìn thấy tức đến nghiến răng nghiến lợi, tay không khỏi càng dùng sức ôm Tử Nghiên.

Tử Nghiên bị ôm chặt có chút đau, khó hiểu nhìn về phía Ji Hoo, nói: "Ji Hoo, anh làm sao vậy, anh mà còn dùng lực nữa, em sẽ rơi ra từng mảnh đó." Không hiểu lửa giận của hắn từ đâu mà đến, nhưng mà, cô chỉ biết là, cô còn không lên tiếng, chắc chắn sẽ đau muốn chết.

"Lý Quỳ Vân, anh đứng đắn một chút cho ta, em ấy đã là hoa có chủ, anh còn muốn làm người thứ ba sao?" Ha Jae Kyung đi đến bên cạnh hắn, tức giận gõ lên đầu hắn, cảnh cáo nói.

Lý Quỳ Vân bĩu môi, không trả lời, đối với ba người Ginger Sunny Miranda nói: "Cầm lấy, thoa lên mặt, chờ mười phút rồi tẩy rửa, là được." Nói xong, khoát tay, bước lên thang lầu, đứng ở phía trên, đối Ha Jae Kyung nói: "À, về sau còn có chuyện gì đùa tốt, cứ việc bảo ta." Nói xong, cũng không quay đầu lại.

Những người khác đều bất đắc dĩ lắc đầu, mà ba người Ginger Sunny Miranda cũng tùy theo mà đi, lưu lại người, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net