Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



" Sao chị lại tới đây, Zenin senpai."_Fushiguro Megumi

" A, quả nhiên là vậy, họ có khí chất giống nhau ha, chị em à?"

" Họ là song sinh mà."


" Ghét thật nha, Fushiguro-kun."_ Zenin Mai.

" Nếu vậy thì làm sao phân biệt được với Maki. Gọi chị là Mai đi."

....


" Mai, đừng có mà chuyện bé xé ra to."_Todo Aoi


Kyoto, năm 3, Todo Aoi

" Fushigro, mà nhỉ?"_

" Mẫu người con gái của cậu là gì?"


...

Fushiguro Megumi, Kugisaki Nobara: "...Ể?!"



...




" Tùy vào câu trả lời mà tôi sẽ đập cậu sống dở chết dở."_ To lớn nam sinh xé lấy áo ngoài, khuôn mặt cười vặn vẹo điên cuồng.

" Tiện thể thì gu của tôi là, nữ nhân cao lớn và mông bự!"

Fushiguro Megumi, Kugisaki Nobara: "....." Tại sao lần đầu gặp mặt, mà phải nói về gu bạn gái với ngươi vậy?


Kugisaki Nobara vô cùng bất mãn: " Vì xái gì nhất định phải là mông to ngực bự? Không thể là ngoan ngoãn nhẹ nhàng mĩ lệ, lại kiều khí, lại manh manh nữ hài tử sao?"


"....Ta là hỏi Fushiguro."


" Ta trả lời thì làm sao vậy? Ngươi nhìn Megumi mặt như vậy đần, lấy đâu ra nữ hài thích!"_ Kugisaki Nobara một tay chọc chọc Fushiguro Megumi.


" ...Câm miệng, Nobara."_ Trên trán xuất hiện ngã tư đường đỏ.


....


" Nobara, Megumi, các ngươi đang làm gì nga?"_ Ngọt nị giọng nói từ đằng sau vang lên, bởi vì đi ngược sáng lên không nhìn thấy rõ mặt. 

Kugisaki Nobara đằng một phát lao tới ôm nàng, thân mật cọ cọ: " Là Kyoto giáo, bọn họ muốn hỏi Megumi gu bạn gái a?"

Osako sửng sốt một chút: " Gu bạn gái sao? Hầu hết nam nhân yêu thích đều là eo thon phong mông đại ngực, mắt to cái mũi nhỏ anh đào miệng sao?"

Fushiguro Megumi: "....Cũng không ph.."


Todo Aoi mắt sáng ngời, vui sướng giọng nói vang lên: " Đúng vậy!!"

Fushiguro Megumi: "...???!!"


Todo Aoi lao tới,  Fushiguro Megumi thấy vậy lập tức chắn trước mặt nữ sinh, bị Todo một đấm bay về phía sau.


Nakahara Osako: "...."  A, đau quá...

Kugisaki Nobara: " Megumi!" Vừa định chạy ra đã bị Zenin Mai ôm lấy.

" Không được nga. Fushiguro-kun thật là tội nghiệp quá.Dù có là thiên tài nhị cấp Chú thuật sư đi chăng nữa, cũng không phải đối thủ của Todo-senpai cấp một đâu. Để tí nữa ta...."

" Thật là, ngươi bị thiếu ngủ sao, lỗ chân lông trên mặt đều đang giãn nở kìa."


" ...Cách nói chuyện này..." Mai cầm lên khẩu súng, dí sát vào bụng Nobara, lạnh lùng nói: " Để ta dạy cho ngu..."



Nakahara Osako mỉm cười, trắng nõn tay làm ra khẩu súng hình dạng, ngón chỏ để vào Zenin Mai huyệt thái dương. Mi mắt cong cong nghịch ngợm nói:

" Păng!"

 Rõ ràng là một trò đùa giai, chính là bị nhắm tới  Zenin Mai  cả người lạnh lẽo, chạm vào thái dương ngón tay tràn ngập sát ý, giống như đối diện với chân chính súng thật. Bản thân không thể động đậy, dưới chân cảm giác bị đóng đinh lại, chỉ chờ đợi tử hình kết cục.


Theo nữ hài một tiếng nói ra, cả người Zenin Mai đều ngã ra phía sau, giống như chân thật viên đạn xỏ xuyên qua nàng não nội.


" Vị này tiểu thư, chơi súng thật rất là nguy hiểm nha."_ Nàng ôm lấy Nobara, cúi đầu xuống nhìn ngã xuống lục phát thiếu nữ, tối tăm cười.



__________________


Bên kia...


Todo, là Todo đó sao?

...

Fushiguro Megumi tay kết ấn, kêu ra thức thần: " Dạ Điểu! Hà Mạc!!" 


" Pằng! Pằng!!"

Hai tiếng súng liên tiếp nổi lên, Todo nhanh chóng tránh né, nhưng vẫn bị viện đạt xẹt cho da tạo lên thương tổn.

Hắn híp mắt quay lại nhìn. Đằng sau, tóc nâu thiếu nữ tóc cột thấp hai bên, mặc màu đen thủy thủ váy cùng với màu đỏ khăn quàng cổ, cả người đều triền mãn băng vải, một bên mắt cũng cuốn lấy. Quá mức mỹ lệ khuôn mặt thập phần lạnh nhạt, một tay cầm thương chỉ hắn.

Kia súng, là Mai vũ khí. Tầm mắt hạ xuống, Zenin Mai đang ngồi trên mặt đất, tay trái bắt lấy khuỷu tay phải, đầu cúi xuống.


" Yare yare, thời đại nào rồi còn dùng nắm tay nói chuyện ai, một viên đạn, một khẩu súng không phải được rồi sao."

"Ngươi nói, ngươi nắm tay nhanh vẫn là ta viên đạn nhanh đâu?"


Kugisaki Nobara, Fushiguro Megumi: "......" Nói thật, có điểm soái.


Todo Aoi nâng hai tay lên làm đầu hàng trạng thái, nói: " Hôm nay đến đây thôi, ta còn có buổi gặp mặt với. Gặp lại sau."

Sau đó tiêu sái rời đi.

" Từ từ đã, Zenin tiểu thư."

Bị gọi lại nữ sinh cả người dừng lại, quay lại miễn cưỡng nói:

"Có chuyện gì sao?"


Thiếu nữ hì hì cười, ném cho nàng 

......


Đối mặt với hai người chằm chằm ánh mắt, Nakahara Osako: ".....Có chuyện gì sao?"

"... Osako, ngươi lần sau không cần dùng súng, rất nguy hiểm."_ Mở đầu là  Fushiguro Megumi.


Kugisaki Nobara: " Đúng vậy, mặc dù thật soái, chính là..."


Nakahara Osako: ".....Ta thể thuật kém, mấy ngày nay Gojo lão sư đều cho ta huấn luyện dùng thương, ta cảm thấy khá tốt dùng ai."


Gojo Satoru không phải cái gì thứ tốt...



____________________________________________



Giao lưu hội ngày.


" Ây da, mấy người tới đủ rồi. Là tới đón chúng tôi sao? Thật sự là khiến người ta ghét mà."

Zenin Mai, năm 2, Kyoto.


" Okkotsu không đến à."

Todo Aoi, năm 3, Kyoto.


.....


" Tên năm nhất đó sao thế? Đáng sợ quá."

 

Mishiyama Momo, năm 3, Kyoto.


" Okkotsu không đến thì quá tốt rồi. Nhưng họ có 3 đứa năm nhất, nhường nhau hơi quá rồi."

Ultimate Mechamaru, năm 2, Kyoto.


" Thực lực của Chú thuật sư không liên quan đến tuổi tác."

" Đặc biệt là Fushiguro."

Kamo Noritoshi, năm 3, Kyoto.


" Hai cậu bình tĩnh chút."

Miwa Kasumi, năm 2, Kyoto.




...


" Được rồi, đừng tranh chấp nội bộ nữa."


Dẫn đầu trường Kyoto, Lori Utahime.


" Tên ngốc đó đâu rồi."


Panda đưa móng vuốt lên gãi cằm: " Satoru đến trễ, tên ngốc đó có bao giờ đúng giờ được."


" Cạch cạch cạch!."

Đằng xa chạy tới Gojo Satoru tay đẩy một cái xe, phía trên có mấy hình nhân màu hồng nằm chồng lên nhau, vui sướng chào hỏi: " Đợi lâu rồi."

 Lori Utahime méo mặt: " Hừ,  Gojo Satoru."


Đầu bạc thanh niên tới gần, mũi chân khẽ điểm, xoay một vòng chơi soái:

" Lần này ra công tác nước ngoài, ta có đem về cho mọi người quà lưu niệm nga~"


" Bất ngờ thật."_Panda

Kugisaki Nobara: " Hên là không ngã đó."


Gojo Satoru cũng không để ý, ôm mấy cái màu hồng hình nhân phân chia cho học sinh Kyoto, nói là bùa hộ mệnh của bộ tộc nào đó.

Mọi người: "...." Mặt vô biểu tình nhận lấy. ( ̄_ ̄)



Đến lượt Utahime, hắn dơ lên trống trơn hai tay, thực thiếu tấu mà nói: " Không có phần của  Utahime."

 Lori Utahime như tạc mao miêu gào lên: "TA KHÔNG THÈM!"


" Tiếp theo là phần của Tokyo."_ Hăn quay vòng vòng hớn hở kêu lên.

Tokyo học sinh: "...." _ Buồn nôn đã chết.


Từ bên trong xe mở ra, phấn phát thiếu niên đứng lên, hai tay dang rộng:" Ô pa pe!"

Gojo Satoru một tay chỉ vào hắn: " Đây là Itadori Yuji đã mất."


Kugisaki Nobara, Fushiguro Megumi: "......"


Kugisaki Nobara, Fushiguro Megumi: "......"_ Không hề vui chút nào.

Nakahara Osako: " ..." _ Thực xin lỗi, nhịn không được cười.



Bên kia,

" Vật chủ của Sukuna, chuyện gì đang xảy ra."

Gakuganji Yoshinobu, hiệu trưởng trường Kyoto.



Osako lén lấy điện thoại ra chụp một bức, sau đó gửi cho Mori Ougai.

Mori Ougai: ?


' Mori-sensei, nếu ngài cứ như vậy công tác, ta sợ 4 năm sau ngài mép tóc sẽ biến thành như vây."

Mori Ougai: "...Đây là Dazai-kun lo lắng cho ta sao?"

Dazai Osamu:....Không, ta muốn nói là ngài dầu gội mấy hôm trước ta đã đổi thành thuốc rụng tóc.


Mori Ougai:.... ?!!?"

Dazai Osamu đã đem ngươi kéo hắc.

Mori Ougai:....



" Ya,  hiệu trưởng Gakuganji, ta còn lo là ngươi sẽ chết vì sốc đâu." _ Gojo Satoru hai tay đút túi quần đi đến lão nhân trước mặt, một mét chín thân cao cúi người xuống ngang với hắn tầm mắt, trào phúng.


Gakuganji Yoshinobu mặt nhăn thành một đoàn: " Thằng nhãi đáng ghét!"


"Phụt!..." _ Dazai Osamu nhịn không được cười lên tiếng, thấy ánh mắt tất cả mọi người tập trung tại mình, lập tức treo lên ngoan ngoãn tươi cười: " Thực xin lỗi, ta nhớ tới một kiện vui vẻ sự."


Kyoto giáo: "..." Vì cái gì ban đầu không thấy sự xuất hiện của nàng! Không phải, là quá mờ nhạt nên không cảm thấy...

Chính là, bằng kia dung mạo, vất trong đám đông đều là nhất nổi bật cái kia...

Zenin Mai bất an cắn móng tay, trên trán không nhịn được toát ra mồ hôi lạnh.


Gakuganji Yoshinobu quay sang, trầm giọng nói, phát ra mạnh mẽ khí tràng áp đảo: " Nakahara Osako, phản chú lực thuật thức."

Thiếu nữ cũng không sợ hãi, thực ôn hòa cười: " Đúng vậy, hiệu trưởng Gakuganji."




_________________________



Trận chiến nội...

Trong khi học sinh hai giáo đang điên cuồng đánh nhau, Dazai Osamu thực thong thả mà tìm hiểu địa hình xung quanh.

Nghe thấy nam tính thanh âm, hắn liếc mắt nhìn về phía đó. Itadori Yuji cả người huyết tinh bắn xung quanh, vẻ mặt mờ mịt nhìn Todo Aoi.

Cái kia Kyoto giáo học sinh nước mắt đầy mặt, thâm tình nhìn phấn phát thiếu niên: " Huynh đệ, ngươi là ta bạn chí cốt!!"


Dazai Osamu: "...." Thật đáng sợ. Đây là tinh thần phân liệt sao.

Hắn mặt vô biểu tình quay đi, lẩm bẩm: " Bây giờ cao trung sinh đều như vậy đáng sợ sao? Chẳng lẽ trường học đã nghèo đến nỗi không thỉnh nổi bác sĩ tâm lí?"


Quan khán phòng nhóm: "...."_ Không phải, hài tử ngươi hiểu nhầm.


Gojo Satoru: " Phốc ha ha ha!!!..." Osako-chan thật đáng yêu a~



Đi được mấy bước, thiếu nữ bất mãn nhăn lại mày, ngồi xuống một cái gốc câu nghỉ tạm. Chính là lúc này bụi cây bên cạnh thò ra màu tím nhớp nháp cái lưỡi, vươn tới chạm vào Osako tay, lúc này hắn mới quay ra tới, đối diện với cái kia nhị cấp chú linh. 

Dazai Osamu: "...."

Nhị cấp chú linh: "..."


Mặc dù nhanh chóng tiêu tán, nhưng kia chú linh vẫn là để lại cho hắn ấn tượng, hắn nhịn không được quay ra một bên nôn khan. Không ngừng chà tay vào áo khoác, ô oa, hảo ghê tởm!


Quan khán phòng nhóm: "...."

Lori Utahime: "...Nàng làm sao vậy?"


Gojo Satoru ¯\_(⊙︿⊙)_/¯ : " Osako có bệnh sạch sẽ a, này hài tử kiều khí thực đâu ~."

Mọi người: "...."


" Hì hì, không nghĩ tới Osako-chan vận khí tốt như vậy, mang về chiến thắng không mất công ai." _Gojo Satoru tự tin khoe ra nhà mình học sinh.

Utahime nhìn thực sự ngứa mắt, nhịn không được ném cốc trà trên tay về phía hắn, đáng tiếc bị vô hạn ngăn lại.

" Không tới đâu ~"

" GOJO SATORU!"


 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net