Chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối tuần thứ 2, Dekisugi sẽ tham gia thi đấu vòng loại bóng rổ cùng của trường Taito Kuritsu Fuji tổ chức. Vòng loại được diễn ra vào buổi chiều, buổi sáng sẽ thi các môn khác: chạy 1000m, chạy tiếp sức, nhảy xà... 

Vì ở bên Kaishin đã hoàn thành các hạng mục này ở cuối tuần đầu tiên, tuần thứ 2 này tổ chức các cuộc thi thiên về khéo tay nhiều hơn, các bạn nữ cũng tích cực tham gia ở cuộc thi này hơn.

Shizuka đăng kí thi cắt giấy, Mizue thì bày tỏ cô không có năng khiếu mấy khoản này. Midoria thấy cũng vui vui nên đăng kí trò đan dây. 

Hai môn cắt giấy và đan giấy đều có đặc điểm chung là làm ra được nhiều hình nhất thì sẽ thắng.

Vì vậy hai cô gái ôm sách để nghiên cứu suốt toàn bộ thời gian rảnh.

Midoria đọc sách hướng dẫn mà không thể nào mường tượng ra được, sợi dây đỏ xuyên qua khe tay rối thành một nắm. 

Suneo kéo Nobita đến, "Nobita, đến giúp cậu ấy đi"

Midoria ngước mắt nhìn lên, không hiểu lắm.

Nobita cầm mớ dây rối tung rối mù kia lên, gỡ ra rồi luồn vào hai tay mình, "Trò này tớ là bậc thầy đấy, để tớ dạy cậu"

Mấy bước đơn giản, một đóa hoa từ một sợi dây nở rộ trong tay Nobita.

"Waoooo, cậu giỏi thật đấy!" Midoria mở to mắt thốt lên.

Nobita được khen ngại đỏ cả mặt.

"Cậu giỏi vậy sao không đăng kí tham gia chứ Nobita" Takeshi trêu đùa, Suneo hùa theo.

Nobita lườm qua, đá vào chân hai thằng bạn, "Các cậu cắt giấy giỏi vậy sao không tham gia đi!"

"Ai tham gia ganh đua với con gái bao giờ!" Takeshi bĩu môi, cũng đá lại.

"Thế sao còn bảo tớ"

Suneo đáp xanh rờn, "Nhìn cậu như cọng bún ấy, chùm thêm tóc giả không ai biết là con trai đâu!"

Thế là 3 thằng con trai lao vào nhau lăn thành 1 đoàn. Shizuka trở về lớp nhìn cảnh này bóp chán, "Mấy cậu đừng trẻ con như vậy được không!"

Ban đầu Midoria còn lo lắng mấy bạn đánh nhau thật, nhưng một hồi nhận ra chỉ là đùa thôi nên cũng cười lắc đầu.

........

Doraemon vui vẻ ăn bánh rán nhân đậu đỏ mình thích nhất, cảm thấy cuộc sống đúng thật là tươi đẹp làm sao.

Nobita đẩy cửa vào phòng, vừa để cặp xuống vừa hỏi, "Hôm qua mới mua ăn xong mà hôm nay cậu vẫn tiếp tục hả? Là ai bảo 1 tuần ăn 1 lần hả, hóa ra cậu cũng là người.. là mèo không kỷ luật như vậy đấy Doraemon!"

Doraemon cười rõ là tươi, ăn thêm 1 bánh nữa cực kỳ thỏa mãn, "Nè còn một cái cho cậu" 

"Hôm nay hảo phóng thế?" Nobita ngạc nhiên, là ai hôm trước thề sống mái với nhau khi cậu ăn vụng một cái bánh rán hả?

"Của chùa mờ, tự nhiên đê" Doraemon xua tay, thong thả đứng dậy

Nobita ngồi khoanh chân, cầm bánh rán lên ăn, thấy vị hơi quen.

"Là Deki gửi về đó!" nói xong Doraemon nhanh chóng chuồn ra khỏi phòng.

Đợi Nobita tiêu hóa xong câu mèo ú vừa nói, tức giận gào lên!, "Doraemon!!!!!! Cậu thế mà dám để lại cho tớ có 1 cái!!!!!"

Doraemon cười tươi rói giúp mẹ nhặt rau.

Tamako cười, "Hai cái đứa này, thật là!"

Mèo ú cười hì hì, "Mẹ cứ để tối rồi đưa bánh quy cho cậu ấy, con đang giúp mẹ xả giận vụ điểm toán hôm trước đó ạ!"

Tamako cười thành tiếng, "Dora đúng là hiểu mẹ!"

.....

Nobita cắn một miếng bánh quy, Doraemon đã đồng ý cho cậu mượn cánh cửa thần kỳ đến chỗ Hide nhưng ai lại đến tay không, cậu định tạo cho cậu ấy một sự bất ngờ nho nhỏ, ví như tự mình làm bánh chẳng hạn? Nhưng trong số người mà cậu quen, ngoài Hide ra chỉ còn mỗi Shizuka là biết làm bánh, nhưng cô ấy không có rảnh. Haizzzz

"Sao lại thở dài? Tớ làm dở quá hả?" Midoria tan học thì đến nhà Nobita để nhờ cậu bạn dạy thêm các hình khác, nhìn hình dáng rối mắt được mình tạo ra, cô có chút bối rối.

Nobita vội xua tay, "Không phải, không phải. Tớ chỉ đang cố nhớ lại xem có quen ai biết làm bánh kem không thôi, tớ định thử sức xem sao"

Midoria nghe vậy mắt sáng lên, "Xa tận chân trời gần ngay trước mắt, tớ biết nè"

Nobita vui vẻ, "Thật hả!"

"Vậy chúng ta trao đổi, cậu dạy tớ đan dây, tớ dạy cậu làm bánh" 

"Thành giao!"

.....

"Cậu ta được uống máu gà à mà hăng thế?" Taiga nhìn một màn trước mắt, nói với Hattero bên cạnh.

Hattero không đáp hứng thú nhìn thằng bạn của mình chịu ngược trên sân.

Kenjito ném bóng, ngồi bệt xuống đất, gào lên, "Không chơi nữa!"

Dekisugi nhặt bóng, nhận chai nước Dankichi ném qua.

"Kenzi, nghề nhà giáo này đúng hợp với ông mà, dạy ra một hạt giống cho nên bóng rổ nước nhà" Taiga trêu chọc.

"Khỏi ở đó mà chế nhạo!" Kenjito dứt khoát nằm ra sàn, "Thằng này éo phải người!"

Vâng, học và chơi bóng có hơn 1 tuần, Dekisugi trực tiếp nghiền thầy bóng rổ Kenjito của mình ra bã.

"Cậu học mấy cái kỹ thuật xoay người đó ở đâu thế? Rõ ràng không phải Kenzi rồi" Hattero hỏi.

"Từ anh họ tớ, về nhà tớ luyện tập cùng anh ấy" Dekisugi trả lời, lấy điện thoại ra, không có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào, anh buồn phiền nhíu mày, mấy hôm nay không biết Nobita bận gì, thời gian cậu ấy rep tin nhắn rất lâu, không những thế gọi điện được một lúc là cúp máy.

Đẩy bóng qua cho Taiga, cầm lấy cặp sách, "Hôm nay tới đây thôi, tớ về trước nhé!"

Mọi người ra dấu ok.

Lại nhắn qua một tin, hơn 10 phúc vẫn không thấy Nobita trả lời lại, Hidetoshi trực tiếp gọi cho cô bạn của mình.

"Dạo này ở trường rất bận sao?"

/Cũng không có, sao thế?/ Mizue hỏi lại

Dekisugi im lặng, cũng không biết nói gì.

Nhưng Mizue lại rất nhanh trí hiểu ra, /À... ông hỏi về cậu nhóc của mình chứ gì, chắc không trả lời tin nhắn nên lo lắng hở?/

Hidetoshi mặt hơi hồng lên, khẽ ừm một tiếng.

/Vậy cứ yên tâm, bên này oke, hình như người ta muốn chuẩn bị quà để gặp măt ông vào cuối tuần đó/

Dekisugi nghe vậy, tâm tình buông lỏng, ra là chuẩn bị quà cho anh! "Cảm ơn"

/Tôi với ông còn cảm ơn cái gì, không có chuyện gì nữa cúp máy nhé, chị đây phải đi hẹn hò! Bye/ nói rồi Mizue thẳng tay cúp máy.

1/5/2022: 

Sorbus: Chương này còn tiếp....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net