Chương 5: ( tiếp )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nobita và Teio vẫn đổi vị trí cho nhau, Hikari nhìn Teio đang chỉnh chiếc nón trên đầu nhẹ giọng :"...xin lỗi."

Teio kinh ngạc nghiêng đầu nói :"ngươi xin lỗi chuyện gì."

Hikari cụp mắt cúi đầu nói :"là chuyện hôm qua, tôi không nên nói cậu không biết lễ nghi và đối nhân xử thế, không nên nói đến vương quốc Mayana, là tôi đã không đặt mình vào hoàn cảnh của cậu, tôi xin lỗi."

Teio im lặng nhìn cô gái trước mặt phất tay nói :"ngươi nói đúng, muốn trở thành một vị hoàng đế anh minh tài giỏi như phụ hoàng, ta cần phải thay đổi. Ngươi sẽ giúp ta chứ!"

Hikari mỉm cười nhìn sườn mặt Teio nói :"nếu chuyện gì có thể giúp, tôi rất sẵn lòng."

Teio nhếch môi nhìn ánh dương bên cửa sổ, trong lòng không khỏi nhớ đến đêm qua, chuyện mà binh lính bàn tán về cậu. Đến lúc này, khi Nobita thay thế vị trí của cậu, cậu mới hiểu tính cách của mình ảnh hưởng đến việc trị nước như thế nào, cậu cần phải cố gắng hơn nữa.

Sau đó Doraemon đã dẫn theo Teio đi tham quan Nhật Bản để học hỏi, nhưng mới đi không bao lâu thì lại về đến một nhóm, Teio còn có chút chật vật nhưng cười rất thỏa mãn. Sau khi hỏi ra mới biết, thì ra nhóm của Jaian đã biết thân phận của Teio, còn Teio chật vật là do trước đó đã so tài với Jaian, nói trắng ra là nhận nhầm thân phận của Nobita và Teio mà đánh nhau.

Cả nhóm lật đật lên phòng thì nhìn thấy Nobita cũng chật vật không kém, bước từ Máy Dò Tìm ra, nhóm Jaian, Suneo và Shizuka không khỏi tấm tắc khi, dung mạo của Nobita và Teio quá là giống nhau.

Nghe Teio kể về Vương Quốc Mayana nhóm của Jaian rất hăng hái muốn đến tham quan, Teio trầm ngâm suy nghĩ đôi chút rồi gật đầu đồng ý.

Doraemon lấy ra bảo bối Máy Ảnh Thay Đổi Trang Phục, giúp mọi người đổi thành trang phục của người Mayana, rồi cả nhóm nhanh chóng lên đường.

"Sao tớ phải mặc trang phục nữ." Nobita nhíu chặt mày bất mãn với trang phục hiện tại, Doraemon mím môi cười nói :"thì đâu thể xuất hiện hai hoàng tử chứ."

"Nobiko rất xinh mà." Hikari đến gần cười híp mắt chọt má Nobita.

"Khụ... Hikari cậu theo bên cạnh tớ này, đừng để lạc." Doraemon nắm tay Hikari dẫn đầu đi cạnh Teio, cách xa Nobita đang ở cúi hàng.

Sau đó Doraemon dùng Cánh Cửa Thần Kỳ đến thẳng phòng của Teio, trong lúc mọi người đang cảm thán với căn phòng xa hoa làm bằng đá, thì lúc này bên ngoài vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng nói :"thưa hoàng tử."

"Có chuyện gì sao?" Teio quay người về phía cửa đáp.

Ngoài cửa chậm rãi bước vào một cô gái xinh xắn, mặc dù kinh ngạc với những người trong phòng, nhưng vẫn không quên nhiệm vụ mình tới đây, cô gái nhẹ giọng nói :"hoàng tử, cha thần đang tìm người."

"Ta sẽ tới ngay." Teio vươn tay về nhóm Nobita nói :"đây là khách của ta, họ đến từ vương quốc Nhật Bản, cô dẫn họ đi thăm quan hoàng cung một vòng, làm phiền tiếp khách giùm ta."

"Vâng thưa hoàng tử." Cô gái cúi đầu với bóng lưng đi xa của Teio, rồi quay người cười ôn hòa, hành lễ nói :"tôi tên là Kuku, rất vui được gặp mọi người."

"Tôi là Shizuka."

"Tôi là Doraemon."

"Tôi là Suneo."

"Tôi là Jaian."

"Xin chào, tôi là Hikari."

"Tôi là Nobiko."

Sau khi dạo một vòng quanh cung điện Kuku lại dẫn mọi người ra chợ, ở đây nhóm cô gặp lại sinh vật màu hồng đã trộm bài kiểm tra của Nobita, tên Poporu. Kuku khá ngạc nhiên khi Poporu đặc biệt thân thiết với Nobita, vì trừ Teio nó không tiếp xúc với người khác.

Kuku dẫn mọi người đến nơi luyện võ, nơi mà Nobita bỏ đi cách đây không lâu, nhưng Jaian lại rất phấn khích còn cầu xin cha của Kuku cho mình cùng học tập, đối với khách của hoàng tử Teio, cha của Kuku rất nhiệt tình chỉ dạy võ thuật cho Jaian.

Ngoại trừ Jaian, nhóm còn lại không hứng thú với luyện võ, nên cả nhóm liền ra bờ sông ngồi nói chuyện, Shizuka hào hứng kể cho Kuku nghe về câu chuyện Công Chúa Bạch Tuyết, Kuku đặc biệt thích câu chuyện này.

"Có... có cá sấu kìa!"

Nhìn Suneo hoảng hốt bên bờ sông Kuku vội nói :"theo tôi biết thì con sông này không có cá sấu đâu."

"Chắc là cậu nhìn nhầm rồi." Nobita vỗ vỗ vai Suneo trấn an, Suneo mặc dù không phản bác lời của Nobita, nhưng cậu ta tin cậu ta không nhìn nhầm.

"Kuku!!!"

Phía xa một người phụ nữ hấp tấp chạy tới nói :"Nguy rồi, hoàng tử muốn thi đấu sakane!"

"Sao cơ!" Kuku có chút hoảng hốt với quyết định đột ngột của Teio.

Hikari khó hiểu với biểu cảm của Kuku liền hỏi :"sakane nó là môn gì, trong cậu có vẻ hoảng hốt."

"Là môn bóng đá cổ truyền của vương quốc Mayana." Kuku vội vàng dẫn đầu đi trước, nhưng không quên giải thích cho nhóm cô biết về sakane.

Sakane hay còn gọi là bóng đá cổ truyền của vương quốc Mayana, hai đội sẽ dùng chân và tìm cách đá bóng vào tượng báo săn của đôi bên, đội nào ghi 3 điểm trước thì sẽ thắng.

Nghe xong quy tắc Suneo không khỏi nhún vai nói :"nghe qua thì đâu khác bóng đá chỗ chúng ta, vậy thì đâu có gì nguy hiểm, sao phải hoảng hốt."

Kuku dẫn mọi người vào sân thi đấu, đầu mày nhăn nhẹ lo lắng nói :"bởi vì một khi đã chấp nhận thi đấu, người chơi phải đánh cược bằng cả sinh mạng của mình, đều đó cũng có nghĩa là người thua phải tuân theo mệnh lệnh của người thắng, ngay cả việc tự kết liễu mạng sống của bản thân."

Nhìn ánh mắt của hai người sắp sửa đấu với Teio, Hikari không khỏi nhíu mày nói:"hai người đó... hình như không có hảo cảm với Teio, mà còn rất khinh thường thì phải."

Nghe thế Kuku nắm chặt hai tay trước ngực vạn phần lo lắng, nhìn thấy phần lo lắng đó Hikari không khỏi thở dài một tiếng. Có lẽ cô biết nguyên nhân mà hai người đó ghét Teio đi, với tính cách đó của Teio thật sự không thể gây thiện cảm cho người khác được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net