Chương 4: Good night

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong góc trốn của mình, tôi không nghĩ bản thân đang trong tình cảnh phức tạp như vậy. Thế mà sáng nay tôi còn tiếp hai tổng lãnh thiên thần như đúng rồi ấy. May mà họ không phát hiện. Cuộc nói chuyện của Crowley và Aziraphale thì ngày càng sến sẩm đi. Con tim FA của tôi đang đau khổ. (ㄒoㄒ)

Theo như cuộc nói chuyện của hai ngài ấy, linh hồn của tôi không khác gì của con người tại nơi đây. Thì tất nhiên rồi, đều là con người như nhau mà, tính ra khác mỗi cái chiều không gian sống. Hiện tại sự an toàn của tôi chỉ là tạm thời. Tôi có nên chuẩn bị gì đó đề phòng khi mọi việc vỡ lở không? Đề phòng vẫn hơn mà. Số tôi là cái số chó gặm, đen đủi lắm!

- Anh cứ tập trung tìm cách đưa con nhóc đó quay về. Tôi sẽ luôn trông chừng đề phòng có việc gì xảy ra. Đây là cách duy nhất để giải quyết chuyện này. - Crowley

- Anh nói đúng, Crowley. - Aziraphale

- Giờ thì...Cho con nhóc đó ở đâu? - Crowley

- Hiệu sách của tôi.

- Nhưng....

- Chỗ của tôi sẽ an toàn hơn chỗ của anh. Tôi có một phòng ngủ ở gian phía sau. Chỉ là lâu lắm rồi tôi chưa dùng đến nó. Có lẽ cần sắp xếp lại căn phòng đó một chút. Còn phải tránh để cô bé biết việc chúng ta là thiên thần và ác quỷ nữa. - Aziraphale

- Chúng ta đã che mắt nhân loại ngay từ khi mọi thứ bắt đầu rồi. Giấu con nhóc đó là vấn đề đơn giản. - Crowley

- Cẩn thận vẫn tốt hơn. Đặc biệt là anh đó. - Aziraphale

- Rồi! Rồi! Tôi biết. Chẳng phải đến giờ cho con nhóc kia đi ngủ rồi sao? Con người cần phải ngủ. Anh nói còn phải dọn dẹp lại căn phòng đó còn gì. - Crowley

- Tôi quên không để ý thời gian. Sẽ nhanh thôi, trong một cái búng tay. - Aziraphale

Tôi nghe thấy tiếng bước chân hướng tới chỗ mình liền vội luồn lách qua mấy kệ sách phía sau rồi giả vờ như mình vừa đi từ gian sau lên.

- Ngài Aziraphale!

- Để cháu phải đợi rồi, Mia. Mau thay đồ của cháu đi! Đến giờ phải đi ngủ rồi. Phòng tắm nằm ở hướng này. - Aziraphale

- Cháu chưa buồn ngủ.

Tôi tự nhận bản thân có khá nhiều tật xấu. Cái kiểu "ngày ngủ đêm bay" cũng là một trong số đó.

- Mau lên nào! Trẻ con không được thức muộn.- Aziraphale

Aziraphale đối xử với tôi cứ như một đứa nhóc ấy. Tôi qua cái tuổi đó rồi. Sao ngài ấy không so tuổi của tôi với tuổi nhân loại ấy, cứ so với ngài ấy làm gì chứ.

- Vâng.

Tôi lết vào nhà tắm theo hướng ngài Aziraphale chỉ, mặc chiếc đầm ngủ màu đen mới mua ( Crowley vẫn chọn nó cho tôi dù bị Aziraphale phản đối dữ lắm). Xong xuôi, tôi đi ra ngoài, mon men theo những kệ sách dẫn tới phòng ngủ. Crowley đứng ở cửa, vẫn đeo chiếc kính râm dù đang trong nhà, và bây giờ là buổi đêm. Tôi thích đôi mắt rắn của ngài Crowley. Chúng tuyệt đẹp. Không được ngắm làm tôi thấy thật sự tiếc.

- Nhóc nhìn ta hơi lâu rồi đấy! Sao nào? - Crowley

Tôi giật mình, gãi đầu cười:

- Không có gì ạ.

Crowley đưa ra trước mặt tôi một con thỏ bông trắng với chiếc nơ đen ở cổ. Đúng lúc Aziraphale bước từ trong phòng ra.

- Ôi trời, Crowley! Tôi không nghĩ anh sẽ...- Aziraphale tỏ vẻ ngạc nhiên

- Chỉ là bỗng nhiên nghĩ ra thôi. - Crowley

- Cảm ơn ngài! - Tôi nhận lấy con thỏ bông, tiện đệm thêm một câu. - Nhưng cháu cũng thích có một con mèo bông nữa.

Vừa dứt lời, một thứ mềm mềm bay thẳng vào mặt tôi kèm theo tiếng quát:

- ĐÒI HỎI, NHÃI RANH!!! - Crowley

Thứ đã đáp vào mặt tôi là một con mèo bông đen có nơ đỏ. Hẳn ngài ấy vừa biến ra đây mà.

- Cư xử nhẹ nhàng với cô bé thôi, Crowley. - Aziraphale cau mày, cằn nhằn. Ngài ấy đang tức giận nhưng nhìn mặt thì cưng không chịu được. Dễ thương muốn xỉu luôn ấy~

Crowley hừ mạnh một tiếng. Tôi vui vẻ ôm chặt hai con thú bông trong tay. Aziraphale hướng tay về phía trong phòng, nói với tôi:

- Đi ngủ nào! Hôm nay cháu hẳn đã rất mệt rồi. - Aziraphale

Căn phòng có tường màu trắng kem, giường gỗ nâu, đệm và gối màu trắng cùng chăn kẻ caro sám. Ngài Aziraphale thực sự rất thích kiểu kẻ caro nhỉ? Ngoài chiếc giường lớn  còn có một tủ kê đầu giường, cửa sổ nhỏ với rèm xám. Thêm cả một tủ sách lớn ở góc phòng, và tất nhiên là nó đã bị nhét chật kín toàn sách.

- Ừm...Cháu có thể thắc mắc xíu không?

- Là gì thế, thân mến? - Aziraphale

Crowley cau mày khi thấy tôi nhìn ngài ấy.

- Hai ngài ngủ ở đâu vậy?

- Ờ...Chuyện này.... - Aziraphale ấp úng

Có vẻ ngài ấy không tính đến việc tôi thắc mắc vụ này. Tôi biết thiên thần không cần ngủ nhưng ác quỷ thì cần. Căn phòng này hoàn toàn chỉ có một cái giường.

- Hai ngài...ngủ cùng nhau? Trong một căn phòng khác?

Giờ thì cả hai ngài ấy đều lúng túng trước câu hỏi của tôi. Tôi cố tình hỏi thế đấy. Ahihi...( ̄ω ̄)

- Đáng nhẽ nhóc phải thắc mắc cái khác chứ không phải chuyện chết tiệt này? - Crowley gần như đã hét lên với tôi

- Thế cháu phải thắc mắc chuyện gì?

Tôi cá chắc hẳn Crowley đã nghĩ là tôi phải thắc mắc về việc tại sao ngài ấy vẫn đeo cái kính râm vào lúc này. Tôi biết lí do nên hỏi làm gì chứ!?

- Cút đi ngủ đi! - Crowley đạp tôi vào bên trong phòng và đóng sầm cửa lại

Tôi nghe thấy tiếng búng tay và tiếng cạch của cửa. Tôi cố mở cánh cửa ra nhưng có vẻ như nó đã bị khóa.

- Đi ngủ ngay hoặc thêm một câu nữa là ta sẽ cho cô ngủ ngoài đường. - Crowley gằn giọng dọa

Tôi im bặt. Ngài Crowley thật thô lỗ!!!

Tôi đi ngủ trong trạng thái ấm ức. Tôi đã nghĩ mình sẽ khó ngủ ngon ở một nơi lạ hoắc nhưng có vẻ như tôi thích ứng nhanh hơn tôi tưởng.

---------------------------------------------------

Tôi lơ mơ nghe thấy có tiếng người gọi mình trong giấc ngủ. Như một thói quen mỗi lần được mẹ gọi dậy, tôi đáp:

- 5 phút nữa đi ạ! *nói bằng tiếng mẹ đẻ*

- Ta xin lỗi khi phải đánh thức cháu thế này, Mia. Nhưng buổi trưa rồi, thân mến à. Và ta cũng không hiểu cháu vừa nói gì.

Giọng nói vẫn dịu dàng vang lên, vừa nghe từ "buổi trưa", tôi liền bật dậy. Ngáp dài một cái, tôi dụi mắt nhìn sang bên cạnh.

- Ngài Aziraphle?

- Ta đây. Có vẻ cháu đã thật sự rất mệt vào ngày hôm qua. - Aziraphale

- Này, nhãi ranh, cô muốn tự dậy hay để ta lôi cổ cô dậy? Thiên thần, hôm nay anh muốn ăn ở nhà hàng nào? Tôi đưa anh đi. - Crowley

Giọng điệu của ngài ấy lúc nói với Aziraphale khác hẳn lúc nói với tôi. Phân biệt đối xử quá rồi. (¬_¬)

- Đừng cư xử thô lỗ với cô bé như vậy. - Aziraphale

- Anh nói câu đó với tôi hơi nhiều rồi. - Crowley

Tôi bĩu môi nói với Crowley:

- Ngài chỉ dịu dàng với mỗi ngài Aziraphale thôi.

- Ý kiến? - Crowley

- Dạ, không dám!

Tôi mà ý kiến, ngài Crowley lại vui tính tống tôi xuống địa ngục thì toang. Mà đáng nhẽ ra tôi phải xuống dưới đó ngay từ đầu.

- Nhanh lên! Ta còn đưa Thiên thần đi ăn nữa. - Crowley

- Vâng!

- Hết chương 4 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net