Chương 4: Bạn và tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Au: khi bạn có một người chị biết phá cảm hứng)
  Dilly đi lạch bạch như một chú vịt con, kéo theo Harry Potter lê lết trên mặt đường.
-Ê này Cherry, bác Hadrig kêu ga mấy?
-Ga 9,3/4
-... đừng lo Cherry, người già thường lú lẫn, đi ga 9!
-Dilly! Dilly! Đừng, ở đây mà, ở đây mà! Đi lộn là xuyên đại dương, quắt quơ năm châu bốn bể người bình thường đấy
-Ý cậu là sao, Cherry? ^_^+
-D, Dilly.. t, tớ...
-*xắn tay áo* hôhô Cherry, tai cậu trắng quá ha, véo tí cho.... Cháu chào bác ạ!
(Au: :))) )
-Cũng đến Hogwart sao cháu yêu?
-Vâng ạ! Cháu là Dilly Libra, đây là Cherry Sorter, bạn cháu
-Tên bạn cháu lạ nhỉ?
-... :3
-(ʘдʘ╬)
(Au: Dạ vâng, con bạn khốn nạn của năm, bịa tên like real (´υ`))

-Chào cô, cháu là Harry Potter, đây là bạn cháu, Silly Like Brain
-(´υ`)Cherry, cho dù cậu có ghét cái tên họ đặt thế nào đi chăng nữa cũng đừng gạt người khác chớ, cho dù cái tên đấy có khốn nạn như Cherry Sorter
-... :) bạn bè như cái quần què
-Harry Potter?! Mẹ! Mẹ! Đó là Harry Potter!
-Ôi Ginny, bình tĩnh! Harry, đây là con gái bác, Ginny weasley
-Mẹ, mẹ không định giới thiệu bọn con với Harry?
-À à, đúng rồi Harry, đây là Ferd, kia là Geogre, chúng nó là anh em sinh đôi
-Mẹ, con mới là Ferd, đây là Geogre
-Mẹ xin lỗi
-Không sao, con là Ferd
-Chào Harry  -Ferd
-Nghe nói em... -Geogre
-... có một vết sẹo...  -Ferd
-Cho tụi anh xem nó được không?
  Ferd và Geogre đồng thanh. Dilly chớp mắt, cười tinh nghịch kéo cổ áo Harry về phía sau, một tay bịt mắt cậu, một tay vén tóc cậu lên, lộ ra vết sẹo hình tia chớp.
  Cặp song sinh chớp mắt cười, chả ai thích thú gì cái hành động chen ngang này cả, cả hai cũng đang có một đống trò mới, ắt hẳn năm nay thực hiện cũng vừa hay.
  Dilly nghiêng đầu, mặc kệ Harry ngơ ngác không hiểu cái mô tê, con bé híp mắt nhìn xuyên sau nhà Weasley, nơi có một quả đầu đỏ nhanh nhẹn hướng về phía này, loáng thoáng trông thấy đôi mắt xanh hào hứng.
  Con bé nhấp miệng, cười miễn cưỡng:
-Hai anh chỉ đơn giản là muốn thấy vết sẹo, vậy xong rồi, chúng em xin phép
  Chào tạm biệt bác Molly, con bé kéo Harry chạy vội vào cột đá.
-Dilly đúng là một cô bé dễ thương, phải không các con?
-Vâng, chị ấy rất xinh đẹp
-...  -cặp song sinh chỉ cười nhìn nhau
  Giọng của Dilly căn bản rất ngọt ngào nhưng cứ mỗi khi nói chuyện với người khác, giọng con bé sẽ trở nên khản đặc, ngắt quãng, the thé như một con người đanh đá sau những dư chấn của thời kì đen tối trong ký ức Dilly.
  Molly và Ginny căn bản đều hiểu, nhưng họ hiểu không có nghĩa là đàn ông con trai sẽ hiểu, nói cho cùng cũng vẫn chỉ có con gái hiểu con gái mà thôi. Đối với Geogre và Ferd, họ chả ưa gì cái giọng thiếu tôn trọng đấy cả.
-Dilly, cậu sao vậy, sao cậu có thể nói chuyện như vậy chứ?
  Đâu phải ai sinh ra muốn là có giọng nói ngọt ngào, người gặp người thương?
-...
  Harry cũng chỉ là nhất thời cáu giận, nói xong cũng giật mình lo lắng nhìn Dilly.
-Chào cậu, Harry, đây, là ai vậy?
-À, chào cậu, Lily
  Dilly run rẩy, suy cho cùng cô gái đó vẫn ở đây, thế giới này không có Voldermort thị huyết, Lily Evans vẫn mang mệnh nữ chính, còn con bé thì không có gì, cũng chả biết đã có bao nhiêu trận cãi vã xảy ra chỉ vì nữ chủ. Dilly hâm mộ đến chua xót, cũng hận đến cay đắng Lily Evans. Người bạn duy nhất của con bé, người duy nhất...
  Dilly chậm rãi quay lại, cúi đầu lắng nghe.
-Có chuyện gì sao Harry?
-Không Lily, chỉ là chút phiền toái thôi
  Vốn dĩ chú định Lily Evans là nữ chủ, dẫu Harry có tình cảm với Dilly, nhưng trước hào quang vai chính, tất cả đều không là gì, không gì cả.
  Dilly chậm rãi ngẩng đầu, cười cay đắng, những giọt nước mắt lăn dài hai bên má, rơi xuống như những hạt châu, vỡ tan tành trên mặt đất.
  Harry giật mình, không chỉ cậu mà còn có cặp song sinh xem kịch vui, có cả đám lai lịch bất minh trên tàu, cảm xúc khác nhau, tâm tư không thấu.
  Trong những toa tàu cũ kia, có vị nam nhân tóc vàng dài cười nhạt, nam nhân tóc vàng ngắn bực bội chống cằm nhìn ra; cô gái tóc xù nhăn mày lầm bầm cùng cậu tóc nâu nhút nhát; quả đầu xù chính hiệu choàng vai bá cổ cười nhếch nhác với ba người còn lại. Và còn một người nữa...
  Dilly không quan tâm, con bé khép hờ đôi mắt, nhẹ nhàng dùng vạt áo xoa xoa, hai bàn tay bấu chặt vào nhau, khớp nổi lên trắng bệch. Từ hai hàng móng tay, một dòng rượu vang thuần đỏ  chảy dài, tí tách rơi xuống đất, tinh tang giống tiếng sáo chuông.
-Ha...
  Dilly luôn xuất hiện dưới hình dạng một cô gái mạnh mẽ, cáu gắt, ác độc, chanh chua, luôn là đối tượng mọi người nhờ vả những công việc nặng nhọc. Gần như ai cũng đã quên, Dilly Libra cũng chỉ là một cô gái, mềm mỏng, yếu đuối dưới lớp vỏ dày, một cô gái có khi còn yếu ớt hơn những thiếu nữ nổi loạn tầm này đây.
  Có những người chê bai váy, chê bai màu hồng, chê bai những người nhát ma, mít ướt. Nhưng, nhiều cô gái và cả Dilly, Dilly Libra chính là như vậy, con bé thích mặc váy, thích màu hồng, thích thứ đáng yêu, mạnh miệng nhưng nhát cáy, không vừa ý sẽ cáu lên, bị tổn thương sẽ tự mình liếm láp, không chịu nổi sẽ khóc dài.
  Luôn có người muốn nhờ vả con bé, Dilly không biết từ chối, họ sẽ đẩy hết cho, quên đi những điều tệ bạc họ đã làm, và nếu con bé từ chối, họ sẽ chất vấn nó như một kẻ tội đồ lười biếng và ích kỷ. Luôn có những kẻ rảnh rỗi tạo dựng ra những tin đồn bất thiện, và nếu Dilly phủ nhận, chúng sẽ nói con bé làm quá lên.
  Dilly Libra, chịu đựng hết cả những trò bắt nạt của lũ người đó, chịu hết cả những lời vu oan và xúc xỉa, tất cả là vì con bé có một hy vọng, một hy vọng nhỏ nhoi, một hy vọng để gắng gượng cho đến giờ này phút này, hy vọng về một người bạn, Harry Potter. Giờ đây, niềm hy vọng đó, tan nát...
-Harry Potter, chúng ta... không còn là... bạn...Từ nay và mãi mãi về sau, tôi, sẽ không bao giờ làm phiền cậu nữa, cậu Potter
  Ôm lấy đôi vai, Dilly chạy vọt lên tàu, khuất bóng trong những tà áo choàng đen kịt. Lily thích ý rời đi, để lại Harry Potter một mình ngã quỵ trên sàn gạch lạnh buốt.
-Mình đã làm gì thế này! Dilly! Dilly! ...
  Tiếng gọi dài khản đặc, tang thương vang đến thật xa nhưng không đổi lại nổi một hồi vọng lại. Phải chăng đã là quá muộn?
  Tí tách...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net