Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lễ tang được tổ chức cực kỳ long trọng. Kim Quang Dao đã từng là chỉ huy nổi danh một thời, nên sau khi chết tang lễ được tổ chức phải nói là chí cao vô thượng.

Lam Hi Thần- bạn đời của Kim Quang Dao ở lễ tang của cậu đọc diễn văn. Đó chỉ đơn giản là những câu từ cứng nhắc xã giao. Một tờ giấy mỏng chứa vài câu trần thuật về cả cuộc đời cậu cùng những khoe khoang về nhân phẩm và chiến tích của Kim Quang Dao.

Chuyện nối chuyện như một giấc mộng dài, một đời người chỉ bằng mấy câu mà khắc vào bia mộ. Đảo mắt một cái liền quên đi, vừa xoay người lại chìm vào tiệc rượu của những yến hội xa hoa. Được bao nhiêu người chân chính mà rơi lệ tại bầu không khí bi ai này.

Lam Hi Thần đọc đến những dòng cuối cùng của văn tế, anh bình tĩnh mà bổ sung một câu: "Tôi yêu cậu ấy, sẽ không có một ai yêu A Dao hơn tôi."

Vừa đọc xong bài diễn văn, Lam Vong Cơ là người đầu tiên đứng dậy vỗ tay.

Lam Hi Thần không cử động, anh cứ vậy mà lặng người trước quan tài của cậu. Mặt trên chính là quốc kỳ cùng huy chương chiến công hiển hách của Kim Quang Dao khi còn sống, vinh quang vô cùng. Tất cả, tất cả như đều che đậy hết thảy dơ bẩn cùng nổi khổ bất kham.

Hầu hết tất cả mọi người ở đây đều cảm khái cậu tuổi trẻ chết sớm. Chỉ có số ít người biết rằng, cậu mong mỏi thời khắc này biết chừng nào. Kim Quang Dao cùng cái chết giằng co như vậy hết ba lần, đến lần cuối cùng đó cậu mới can đảm đem chính mình tra tấn đến chết.

Chỉ có Lam Hi Thần hiểu rõ, thế giới này như một trò đùa dai, sau khi trải qua muôn vàng đau khổ cùng mất mát thì cuối cùng chính chiến tranh đã huỷ hoại đi cuộc sống của bọn họ.

Lam Hi Thần trở lại quê nhà, Kim Quang Dao đã chết. Anh về đây để đem hôn thú của hai người gạch bỏ. Trình tự đơn giản vô cùng, Lam Hi Thần ngồi ở chờ đại sảnh, anh nhớ lại lời A Dao nói trước kia rằng anh phải tự đối tốt với mình một chút.

Vậy như thế nào là tốt một chút đây? Lam Hi Thần càng nghĩ càng thống khổ, như thế nào mới là tốt một chút đây?

Anh không biết, hoàn toàn không biết.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net