Chương ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng thời gian đi đổi tiền cùng giáo sư Snape, Emma bị khịa hết lần này đến lần khác, điều Emma ấm ức nhất chính là, giáo sư khịa câu nào cũng thâm, cũng đúng. Emma vốn không phải là con người ồn ào, nhưng khi gặp chuyện gì phấn khích thì cô bộc lộ tất thảy sự ồn ào từ trước đến giờ mà cô giữ kín trong người. Vậy nên khi được đi mua đồ chuẩn bị cho năm học, cô vô cùng hão hức đến nỗi làm lộ phần ồn ào của mình trước mặt giáo sư, làm cho giáo sư khó chịu. 

Khi được tách ra khỏi giáo sư, Emma thở phào nhẹ nhõm vì không cần phải chịu áp lực từ vị giáo sư đáng kính này nữa.  Khi đến tiệm quần áo gần nhất, Emma bước vào và được chào đón nồng nhiệt bởi một quý bà trên người mặc toàn màu tím. Bà ấy chỉ cô đến nơi lấy số đo, nơi mà có hai người bạn đồng trang lứa khác đang nói chuyện.

"Ba tao đang mua sách cho tao ở tiệm kế bên và má tao thì đã lên phía đầu phố để kiếm mua một cây đũa phép."-Cậu nhóc có làn da nhợt nhạt nói, có vẻ như cậu ta không để ý đến sự hiện diện của Emma.

"Lát nữa tao kéo má tao đi coi chổi đua. Thật không hiểu tại sao người ta lại không cho phép học sinh năm thứ nhất có chổi thần. Tao tính làm nư với ba má tao để mua cho tao một cây rồi tao sẽ lén đem vô trường. "-Cậu ta cứ thế thấp thao bất tuyệt với cậu nhóc đầu xù như tổ quạ bên cạnh.

Không xen vào cuộc độc thoại của cậu nhóc có vẻ kiêu căng cùng làn da nhợt nhạt với cậu nhóc tóc tổ quạ ít nói, Emma lặng lẽ đứng đợi để lấy số đo. 

"Thật ra không ai thực sự biết cho đến khi chính thức nhập học. Nhưng mà tao thì biết là tao sẽ ở nhà Slytherin, tất cả mọi người trong gia đình tao đều từng ở đó mà. Thử nghĩ tao mà bị tống vô nhà Hufflepuff thì chắc tao nghỉ quá. Phải không?"-Cậu nhóc kiêu căng nói.

"Ô, cũng Hogwarts à? Mày biết mày vào nhà nào không?"-Cậu nhóc nhợt nhạt đã chú ý đến sự hiện diện của một chiếc đầu đen khác, là Emma.

"Tao á? À có lẽ là Ravenclaw, tao khá thích sách vở."-Emma đăm chiêu, cô bé chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

"Nhà đấy cũng được, tao thấy vậy cũng ổn, ít ra thì không phải nhà Gryffindor, một lũ sư tử máu liều nhiều hơn máu não. Ái chà nhìn kìa, ngó lão già kia kìa."-Cậu ta dừng mạch nói chuyện, chuyển chủ đề về một người đàn ông to lớn râu ria xồm xoàm. 

Ông ta giơ tay cầm cây kem, có vẻ lão đang nhe răng cười với cậu nhóc tóc tổ quạ đứng giữa. Cuộc nói chuyện có bầu không khí không mấy thoải mái khi cậu nhóc tóc bạch kim tỏ vẻ khinh miệt người đàn ông to lớn đứng ở ngoài kia. Kết cục của cuộc trò chuyện này Emma không biết, bở số đo của cô đã lấy xong, trước cả hai người đến trước cô đây, thậm trí cô còn lấy được luôn cả đồng phục vì số đo của cô quá phổ thông. 

Emma đi đến nơi cuối cùng, nơi mua đũa phép. Theo những gì cô bé nghĩ, cô sẽ mất rất nhiều thời gian để lựa cho mình một chiếc đũa tuyệt vời. Nhưng ngay chiếc đũa đầu tiên, cô đã tìm ra chiếc đũa phép dành cho mình. Chiếc đũa phép có lõi Lông đuôi Kỳ Lân, độ dài của nó khá ngắn, chỉ 5,91 inch(*). 

Sau khi sắm đủ đồ cho năm học, Emma được giáo sư Snape đón về và giao lại cho cô Lynn, những ngày tháng còn lại trước khi bước vào năm học đầu tiên, Emma dưới sự dạy bảo của cô Lynn-một gia sư tuyệt vời, cô bé đã học được toàn bộ chương trình học năm nhất của môn phòng chống nghệ thuật hắc ám và môn độc dược, đây là hai lĩnh vực mà cô Lynn giỏi nhất. Các môn còn lại, cũng coi như tạm ổn. 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net