Chương 16: Giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không phải cậu bảo sẽ không để bị bắt được à, lời hứa của cậu thật thiếu giá trị Harry à." Draco bĩu môi bêu xấu bạn.

"Tớ cũng không nói là sẽ không đứng yên để giáo sư Snape bắt được." Harry vô tội nhún vai.

"Tin vui là thật may cậu chỉ bị cấm túc một tuần mà thôi." Draco không để ý nói. "Tin buồn là cậu không được phép học tiết học chổi bay, không được sử dụng chổi trong mọi trường hợp, không được phép sử dụng phép thuật quá độ, quá cố sức...phu nhân Pomfrey chuyển lời."

"Thật ra là tin buồn đối vớ cậu đi, Draco." Blaise cười. "Tớ chả thấy nó sẽ khiến Harry có cảm giác buồn gì cả."

"..." Draco liếc sang. "Cậu nên học tập con chồn tóc đỏ, quá thiếu muối rồi."

Ron đang ở bên bàn Griffindor hát xì một cái.

"Ngày đầu tiên ở trường đã dạ du, Hay lắm Harry." hai anh em song sinh nhà weasley đi ngang qua Harry cho cậu một ngón cái.

"Tin tức các anh nhanh thật đấy." Harry cười đáp, cậu vẫn còn nhớ bản đồ đạo tặc trong tay hai người đấy.

"Cái này cho em, có cách sử dụng trong đó." Goerge lén lút nhét vào tay cậu một đồ vật nhanh chóng bỏ đi.

Đúng là nhắc tào tháo tào tháo đến mà, hai anh đúng là thật sự hào phóng, cả hai đều đều đen bản đồ đạo tặc ném vào tay em.

"Đây là gì?" Pansy tò mò.

"Bản đồ đạo tặc, là tác phẩm của cha tớ và những người bạn của ông." Harry tự nhiên đem nó cất vào túi không gian của mình.

"Tại sao đò của cha cậu lại trong tay hai người bọn họ??" Draco khó hiểu.

"Cậu sẽ không muốn biết đâu." Harry híp mắt tủm tỉm cười.

"Không hứng thú." Draco xỳu một cái.

"Harry à." Cả bốn người đều nghiêm túc nhìn cậu.

"Làm sao?" Harry nhìn bốn người bạn chăm chú nhìn mình.

"Tiết tiếp theo là phòng chống nghệ thuật hắc ám." Theo trả lời.

"À, tớ không để ý lắm, hình như ngày phân loại không thấy giáo viên môn này thì phải?" Harry suy nghĩ.

"Tớ đảm bảo cậu sẽ bất ngờ." Draco cười, vẻ mặt như bảo mai đoán đi.

"Giáo sư mới rất nổi tiếng?" Mong không phải con công vô tích sự chỉ giỏi bùa lú.

"Đúng rồi, tiếp nào."

"Nam?" Harry đóng sách nghiêm túc đoán. "Nhìn bộ dạng các cậu thì có lẽ khá nổi tiếng."

"Nói thừa!! Có vị nữ sĩ nào dám nhân cái vị trí này trừ khi là gan cực lớn nếu không chính là cực kỳ ngu ngốc." Draco khinh thường.

Thế mà có người lại đủ cả hai tiêu chuẩn này đấy. Harry nghĩ đến phu nhân cóc hồng.

"Gilderoy Lockhart?"

"Đó là ai?" Blaise và Draco mờ mịt, rất nổi tiếng à.

"Một phù thủy khá đẹp trai với nhiều quyển tiểu thuyết ngớ ngẩn rất nổi tiếng." Bị Harry nhìn, Pansy chột dạ trả lời. Cái ánh mắt kia như là thấy hết tất cả ấy!! Cô cũng đâu có thích nam nhân khoác lác ấy chớ!!

"Vậy là không phải à?" Harry xoa cằm suy nghĩ. "Đẹp trai không?"

"Có."

"Lớn tuổi sao?"

"À có lẽ."

"Rốt cuộc là ai nhỉ?" Harry bỗng dưng nghĩ đến. "Không lẽ giáo sư Snape dạy cả hai môn trong một năm à?"

Tại sao lại là chủ nhiệm?? Bốn người vẻ mặt chết cũng thương không nổi nhìn cậu.

Chủ nhiệm dạy Hai môn!! Vẻ mặt của các học viên ngồi vần đó liền biến thành sinh không thể cầu.

"Các cậu đang nói gì vậy?" Hermione đi ngang qua liền ghé lại.

"Đang nói về giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám là ai." Harry trả lời cô.

"Không phải thầy ấy đang ở kia sao?" Vẻ mặt Hermione quái dị nhòn bọn họ chỉ về phía cửa đại sảnh, ở đó đang có một đám thiếu nữ khá đông.

"..." Harry ngẩng đầu lên.

Quả thật rất đẹp trai, cũng rất nổi tiếng, tuổi cũng không nhỏ, hơn nữa lại là phù thủy gan lớn và mạnh mẽ.

"Ai nói cho tớ biết tớ đang nằm mơ đi." Harry lẩm bẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net