26. Kì nghỉ hè đáng yêu kết thúc ╮(╯_╰)╭

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị nhốt trong phòng ngủ cả một buổi chiều để thử lễ phục, rốt cuộc tôi chọn bộ váy màu đỏ.

Tôi duỗi duỗi người, sau đó ngồi xuống sô pha phòng khách: "Mọi người muốn hỏi gì thì hỏi đi!"

"Hai đứa định khi nào đính hôn?"

"Con gặp cha mẹ hắn chưa?"

"Gia tộc Stoke cuối cùng cũng có người nối nghiệp rồi!"

......

"...... mọi người suy nghĩ nhiều rồi......" Khóe miệng tôi run rẩy, sau đó kể lại sơ lược chuyện tình của tôi và Draco.

"Thật không lãng mạn gì cả!" Những lời này là ông Charlie nói. Lại thành công nhận được cái gật đầu của bà Jessica.

Tới ngày sinh nhật Harry, tôi đổi lễ phục, cùng Draco đến nhà cũ Black qua lò sưởi.

Trong đại sảnh có không ít người. Khi tôi kéo Draco đi vào, không ít người bên trong đều ngơ ngác.

"Hi! Cynthia, và...... Draco."

"Chú Black." Nâng nhẹ làn váy, hành lễ đủ tiêu chuẩn thục nữ.

"Ta chuẩn bị cho Harry một kinh hỉ! Đợi lát nữa nó sẽ từ trên lầu đi xuống tới!" Sirius chớp chớp mắt, sau đó rời đi đi tiếp đón những người khác.

"Có một nửa là tóc đỏ." Draco chán ghét nói.

"Thật là......" Tôi lắc lắc đầu, rồi gõ gõ tay vịn ghế: "Có gia tinh trong nhà không?"

"Ôi! Thiếu gia và tiểu thư đáng kính, thực xin lỗi vì đã chậm trễ phục vụ các ngài......" Nó tựa hồ thực uể oải, mũi to rũ xuống tưởng chừng chạm đến mặt đất, "Lão phu nhân luôn chán ghét hỗn huyết và máu bùn!"

"Cho chúng ta hai ly rượu Gin được không?"

"Không thành vấn đề ạ."

Draco liếc mắt liếc xéo tôi một cái, dùng ngữ khí trào phúng quen thuộc nói: "Cynthia, anh lần đầu tiên thấy em thục nữ như vậy đấy."

"Cảm ơn vì đã khích lệ!" Tôi tiếp nhận rượu từ tay gia tinh, đưa cho Draco một ly.

"Nếu ngài có việc gì, có thể gọi Kreacher đến ạ." Nó cúi đầu chào chúng ta một cái, sau đó biến mất.

"Cụng ly." Tôi nâng chiếc ly hướng anh nói.

"Nơi này mỗi rượu Gin là còn chấp nhận được."

"Cái này em cũng đồng ý."

Khi Harry bước từ trên lầu xuống, tôi cảm nhận sâu sắc được Kreacher chán ghét bọn họ đến nhường nào.

Cầu thang chuyển động mạnh mẽ như muốn hất Harry xuống!

Tôi và Draco rất vô đạo đức cong khóe môi.

"Kreacher."

Rất rõ ràng cái vị người thừa kế gia tộc Black kia đã quen với chuyện này.

Tôi chán ghét cảnh phải chen chúc.

Dịch người đến gần Draco, quyết định chờ sau khi vũ hội bắt đầu mới lại chào hỏi Harry.

"Chờ vũ hội bắt đầu một lúc chúng ta liền rời đi đi!"

"Nếu có thể." Draco dừng một chút, tiếp tục nói: "Anh muốn rời đi ngay bây giờ."

"Nhưng anh vẫn muốn bảo trì vẻ quý ông, cho nên ngài Malfoy!" Tôi ngồi thẳng nhìn anh, nghiêm túc nói: "Anh phải ngồi tại chỗ!"

"...... Cynthia, em nhàn đến mức tự đi tìm thú tiêu khiển rồi đấy hả?"

"Anh thật không thú vị!" Tôi bĩu môi.

"Quidditch World Cup có muốn đến xem không?"

"Không cần! Em càng thích ở nhà luyện dược hơn!" Tôi thay đổi tư thế, nhẹ nhàng dựa đầu vào vai Draco.

"Chú ý kẻo lại ngủ quên đấy."

"Lần trước anh cũng ngủ quên mà!"

"Nhưng em thiếp đi trước."

"Nhưng em thức dậy trước......"

"......"

Được rồi, cái đề tài không thú vị này nên được dừng lại.

Vũ hội bắt đầu.

Tôi nhìn Harry đang bước tới trước mặt tôi và Draco, tay nâng chén rượu: "Sinh nhật vui vẻ, Harry."

"Cảm ơn, Cynthia. Tớ có thể......" Cậu ta liếc mắt nhìn Draco, "Có thể mời cậu nhảy một điệu không?"

"......"

"Ngài Potter, tôi không nghĩ rằng mời bạn gái người khác nhảy là việc làm phù hợp đâu." Draco đứng lên, nắm chặt tay tôi.

"Cynthia......"

"Xin lỗi, tôi đã có bạn nhảy rồi."

"Nhưng hôm nay là sinh nhật mình......" Cậu ta tựa hồ có chút ủy khuất, sau đó đưa bàn tay ra trước mặt tôi: "Chỉ một điệu thôi, được không?"

" Ngài Potter, nếu tai ngài chưa bị dịch nhầy ốc sên lấp kín, nên nghe thấy lời từ chối của cô ấy."

Anh hất cằm với Harry, hóa ra Harry không cao bằng Draco!

"Ồ, Cynthia, cậu nhảy với Harry một điệu đi! Đến Ron cũng có bạn nhảy kia kìa."

Nhóm bạn thân của Harry tới!

Draco cho tôi một ánh mắt "Em dám đi thì em chết chắc".

Tôi thè lưỡi với anh, sau đó lắc đầu nói: "Harry, bên kia có một vị tiểu thư vẫn luôn ngắm cậu đấy! Tôi không cảm thấy tư chối một vị tiểu thư là điều một quý ông nên làm."

Được rồi người tôi chỉ chính là cô gái Ginny Weasley ở phòng chứa bí mật hôm nào.

"Được rồi."

"Chú Black, cháu vẫn đang điều chế dở dược trong vạc, xin thứ lỗi cho cháu và Draco không thể chung vui."

"Được rồi. Hoan nghênh cháu lần sau lại đến!"

......

Bước ra từ lò sưởi về lại trang viên Stoke, chuyện đầu tiên tôi làm là đá bay đôi giày cao gót ra xa.

"Cynthia, em nên cảm thấy may mắn vì ngoài anh ra không còn ai khác trong nhà đấy."

Nhận thấy ánh mắt khinh thường của anh, tôi nhướng mày, hỏi: "Anh ghét bỏ em?"

"Phải!"

Tôi bĩu môi, sau đó lười nhác dựa vào trên sô pha phất phất tay với anh: "Đi về không tiễn nhé, đi tìm người con gái thục nữ của anh ấy!"

"Cynthia."

Anh vòng đến trước người tôi, cúi đầu xuống, dán ở bên tai tôi nói: "Tuy rằng ghét bỏ, nhưng không phải em là không được......"

Tôi trợn mắt trắng, sau đó đẩy ngực anh: "Anh nặng quá!"

Một tay anh ôm eo tôi, trực tiếp hôn môi, nụ hôn mang theo vị nồng của rượu Gin.

"Hẹn gặp lại, hôm nào tới tìm em sau. Hy vọng lúc ấy em không ở trong tầng hầm!"

"Đi nhanh đi đi nhanh đi!"

Tôi đẩy đẩy anh đến lò sưởi.

"Chậc chậc...... Cynthia, em thật là vô tình!"

"......"

Draco đi xem quidditch cùng cha mẹ, cho nên trang viên Stoke lại khôi phục trạng thái quạnh quẽ. Thẳng đến trước khi khai giảng, anh mới đến tìm tôi để cùng đi cùng đi Hẻm Xéo.

Lại chuẩn bị khai giảng!

Tôi kiểm tra lại đống sách giáo khoa, còn cả mấy lọ độc dược muốn nộp cho giáo sư, rồi cùng Draco lên tàu tốc hành đến Hogwarts.

Sau lễ phân loại, Dumbledore cực kỳ hiếm có không bắt chúng tôi hát bài ca trường ngớ ngẩn kia, mà tuyên bố: "Giải đấu Tam Pháp Thuật sẽ được tổ chức tại Hogwarts! Tuy nhiên, do tính nguy hiểm, cấm học sinh dưới 17 tuổi tham gia."

Cảm giác được Draco đang ngồi bên cạnh nháy mắt trở nên kích động, tôi giữ chặt cánh tay anh nói: "Em không muốn thủ tiết cả đời đâu!"

"Cynthia, em không thể tin tưởng anh chút sao?" Anh oán giận nói.

"Chả nhẽ em phải nói: ' Draco anh cứ tham gia đi! Em giúp anh luyện chế dược lão hoá' à?"

"......"

Năm nay giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám lại thay đổi: Alasto Moody.

Khuôn mặt cực kì đáng sợ!

Ngay lúc trong tiết đầu tiên của môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám, Draco thấp giọng nói bên tai tôi: "Hy vọng lần này em sẽ không xỉu mất."

"......"

Nếu tôi là nữ sinh bình thường, nhất định sẽ ngất xỉu nhỉ...... Tôi nhìn con nhện đang bị lời nguyền không thể tha thứ tra tấn.

"Nhìn nó!"

Hắn lạnh lùng nói: "Không được trốn tránh!"

Tiết này chúng tôi học cùng Hufflepuff. Những cô gái nhỏ bên kia đã run bần bật.

Tôi nhìn con nhện không ngừng giãy giụa, quay cuồng, sau đó giơ lên tay: "Giáo sư Moody, em có thể thử chút không?"

"Trò đã học xong?" Đôi mắt còn lại của hắn nhìn chằm chằm tôi, rồi ném cho con nhện đáng thương kia một cái Avada.

"Đúng vậy."

"Vậy thì tốt." Hắn có lấy ra một con con nhện nữa, tôi hoài nghi hắn ta lấy đâu ra nhiều nhện như vậy, đi bắt vào buổi tối chăng?

Đi lên trước, tôi cầm đũa phép chỉ thẳng vào con nhện: "Avada kedavra!"

Một tia sáng xanh chết chóc bay thẳng về phía con nhện, nó thậm chí không thể giãy dụa, trực tiếp chết cứng. Tôi cảm giác năng lực của tôi thậm chí còn giết 1 phù thủy dễ dàng, huống chi là một con nhện.

"Rất tốt! Giờ chúng ta cùng tìm hiểu về lời nguyền tra tấn......"

Hắn ý vị thâm trường liếc mắt nhìn tôi, sau đó bắt đầu giảng bài.

Tan học.

"Cái người giáo sư Moody thật khủng khiếp! Cynthia, cậu thật là......"

"Pansy, vĩnh viễn không cần xem Cynthia như một nữ sinh."

"...... Mình chỉ muốn thử chú ngữ kia một chút thôi mà, Lala không cho mình thử, mà mình cũng chẳng thể lén lút đi bắt nhện về thử nghiệm!"

Tôi oán giận nói.

Ngày 30 tháng 10, để chào mừng học viên của hai học viên kia, Dumbledore tuyên bố cho nghỉ một ngày.

Học viên Durmstrang và Beauxbatons cùng lúc tới Hogwarts.

Tôi chán ghét loại hoạt động thi đấu như này! Bởi vì nếu hoạt động được tổ chức, giáo sư  Snape sẽ bắt tôi luyện chế thuốc mọc xương, thuốc hồi phục và mấy loại dược linh tinh khác.

Sau khi ăn một bữa tiệc lớn, làm gì có ai muốn trở về ăn bánh mì đâu?

Đem dược liệu bỏ vào vạc, rồi bắt đâu quấy.

Làm sao bây giờ? Hình như bỏ sót một bước bỏ cỏ mộc hương rồi!

Cơ mà...... Tôi hơi mỉm cười, rồi bỏ thêm ít bột lông nhím vào vạc. Tôi muốn bọn họ thử trải nghiệm cái cảm giác mất hồn ngứa mà không thể gãi ấy ~~

Halloween sắp tới sẽ chọn ra ba vị quán quân.

Tôi bưng cốc nước bí đỏ, nhìn lên bàn giáo viên, nơi Dumbledore đang ngồi.

"Hiện giờ, hãy để tôi công bố ba vị quán quân của chúng ta! Beauxbatons, Fleur Delacour!"

"Durmstrang, Viktor Krum!"

"Hogwarts, Cerdic Diggory!"

Ba vị quán quân đến căn phòng bên hông đại sảnh, trong đại sảnh đường vẫn đang ăn mừng đến nỗi muốn bay cả nóc nhà. Đột nhiên, ngọn lửa trong chiếc cốc lại bùng lên, một tờ giấy nhẹ nhày bay ra.

"Hogwarts, Harry Potter......"

Toàn trường lặng yên không một tiếng động!

Tôi nhìn bên phía bàn dài Gryffindor, Harry hoàn toàn ngốc, cậu ta ngơ ngác đi đến bên Dumbledore, rồi đi vào căn phòng bên hông......

Ôi Merlin......

"Cậu ta làm sao vượt qua bùa chú dò xét của Dumbledore?"

"Độc dược lão hóa hiển nhiên là không thể......" Blaise sờ cằm, rồi ngước mắt nhìn Draco.

"Có khi là bùa chú hắc ám không chừng?"

"Không thể." Anh lắc lắc đầu, sau đó nói: "Nhà chúng ta có chuyện gì vậy? Chúa cứu thế là Gryffindor, lại không phải là Slytherin!"

"Nói cũng có đạo lý. Cho nên chúng ta vẫn nên ủng hộ đi!"

Tôi phết mứt trái cây lên lát bánh mì, sau đó cắn một miếng nhỏ.

"......"

"......"

"......"

"Nhìn mình làm gì? Mọi người không ăn sao? Hôm nay phải giúp giáo sư Snape luyện dược cả ngày, mệt chết tớ rồi!"

Tôi hoàn toàn chẳng quan tâm quán quân là ai, trong tình huống nhiệt độ xung quanh giáo sư Snape không ngừng hạ thấp, tôi không thể không chú tâm thêm vào luyện dược.

Bất tri bất giác, bài thi đầu tiên đã bắt đầu!

"Rồng!"

Tôi chớp chớp mắt, xác định chính mình không nghe lầm.

"Không sai, chính là rồng." Draco tùy tay cầm lấy một quyển sách, rồi thả mình xuống sô pha mềm mại, "Cùng cầu nguyện cho chúa cứu thế vĩ đại của chúng ta đi nào!"

"Liệu em có được giải phẫu nó sau khi xong không nhỉ? Năm nhất không thể giải phẫu con rồng Na Uy kia là tiếc nuối lớn nhất của em!"

"Cynthia! Em có biết rồng nguy hiểm nhường nào không hả?" Draco hung hăng gõ trán tôi, ngữ khí hận sắt không thành thép.

"Không đi mà còn không được sao......" Tôi yên lặng rụt thân thể, ủy khuất nói.

"Không chỉ là không đi, đem mấy cái suy nghĩ nguy hiểm kia của em ném hết đi!"

"Ồ......" Dưới đáy lòng tôi tính toán, đêm nay có lẽ phải vào Rừng Cấm! Nghe Draco nói rồng đang được canh giữ trong Rừng Cấm!

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Năm cuối cấp bận quá, Ed sợ rằng tốc độ ra chương sẽ chậm hơn nhiều đấy (tuy trước đã chậm sẵn rồi) ;-;


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net