35. Đại kết cục ( p2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi vĩnh viễn nhớ rõ ngày đó.

Giống như lần trước, tôi và Draco bị bắt về trang viên Malfoy, Voldemort chuẩn bị tấn công Hogwarts. Địa điểm là Rừng cấm.

Tôi cúi đầu nghe phát ngôn điên cuồng của hắn, nghe hắn hô lên khẩu hiệu Thuần huyết cao quý.

Thuần Huyết quả thật cao quý, nhưng không đến lượt một cái hỗn huyết đến đọc!

Tôi yên lặng đi theo sau Arlene, hướng đến Hogwarts.

Nơi đó bị một một quầng sáng bao phủ.

Một đám mặc chùng đen tập hợp sau quầng sáng, đứng đầu chính là Voldemort.

Tôi bị ném vào Hogwarts như nội ứng.

Ở phòng sinh hoạt chung, tôi chỉ hy vọng những người tôi để ý không gặp nguy hiểm.

"Tất cả học sinh mau tập hợp ở Đại sảnh đường!"

Tôi đột ngột đứng dậy, chạy tới Đại sảnh đường.

Điều đó chứng tỏ tường phòng hộ của Hogwarts đã bị công phá......

Mở lòng bàn tay, tôi đã nắm chặt tay đến mức in hằn tám hình bán nguyệt trên lòng bàn tay, màu đỏ tươi của máu trên làn da tôi cực kì nổi bật.

Có lẽ tôi nên cảm thấy may mắn vì tôi không có thói quen nuôi móng dài?

Nở một nụ cười bất lực, dưới tình huống này, vẫn có thể cười đều do tâm lý tôi khỏe.

Bọn họ chắc đã đến Rừng Cấm!

Tôi cầm đũa phép, đi thẳng đến Rừng Cấm.

Dumbledore cầm đầu Hội Phượng Hoàng đang giằng co cùng Voldemort và Tử thần Thực tử.

Tôi tự yểm lên bản thân một bùa tàng hình. Bình thường thì chắc chắn sẽ không qua mắt được Voldemort, nhưng nếu là lúc này, tôi rất có lòng tin.

Lặng lẽ đến bên Draco, tôi viết lên lòng bàn tay anh tên tôi, nhìn anh nhẹ gật đầu, rồi đến bên giáo sư Snape, Arlene, vợ chồng Malfoy......

An tâm đứng sau một cây đại thụ, nhìn Dumbledore đang đấu với Voldemort.

Có lẽ do uống loại độc dược tăng cường có thời hạn nào đó, hoặc do Dumbledore đã quá già, phép thuật bị ngắt giữa chừng, ông ta nhanh chóng rơi vào thế hạ phong.

Harry Potter, Chúa cứu thế cầm đũa phép, nhắm thẳng Voldemort.

"Expelliarmus!"

Cậu ta không nhắm tới Voldemort, mà là đũa phép trong tay Dumbledore.

Cây Đũa phép Cơm nguội, một trong ba Bảo bối tử thần.

Cây Đũa phép Cơm nguội rơi xuống bụi cỏ. Ánh mắt Voldemort sắc lạnh nhìn Harry, sau đó......

"Avada Kedavra!"

Một ánh sáng xanh lục bay tới......

Tựa hồ tất cả đều đã kết thúc......

Tôi xúc động lao tới ôm chầm Draco, nhìn hai người nằm trong bụi cỏ.

Không biết đã qua bao lâu, cánh tay Harry giật giật, rồi cậu chống tay ngồi dậy.

"Voldemort...... đã chết!"

Âm lượng giọng của cậu đột nhiên tăng mạnh, các thành viên Hội Phượng Hoàng nhanh chóng lao vào giải quyết Tử thần Thực tử.

Bọn họ đều đang bỏ chạy tán loạn......

Tôi hủy bùa tàng hình, vô lực ngồi dưới đất......

Voldemort cứ như vậy liền biến mất?

Nhanh đến mức khiến người khó tin.

Rốt cuộc hắn chính là cơn ác mộng của mấy thế hệ lận. Kẻ mà ai cũng biết là ai......

Tôi nhắm mắt lại, bỗng một đôi tay ôm lấy mặt tôi, mùi hương quen thuộc bay vào mũi tôi.

"Vị hôn thê...của anh......"

Câu nói tiếp theo hoàn toàn biến mất khi hai cánh môi chạm nhau......

Sau này nghĩ lại tôi mới phát hiện, Draco vậy mà cầu hôn một cách qua loa như vậy!

"Không nhẫn không hoa không có gì là kinh hỷ cả!"

Tôi than vãn với anh.

"Tiêu diệt Voldemort, chúng ta đều sống sót, còn có chuyện gì đáng vui vẻ hơn chuyện này ư?"

Đôi mắt xanh của anh đong đầy ý cười.

"Không! Em muốn kinh hỷ!"

"Thật không biết nói gì với em!"

Về sau......

Chúng tôi còn lâu mới về với Merlin, chuyện xưa cũng còn dài......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net