Tính toán của Malfoy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Abraxar Malfoy nhìn kim ưng bay đi mà không giấu nổi nỗi lo trên gương mặt. Luke luôn gặp ác mộng liên tục, dù hắn đã che giấu rất tốt nhưng với gia tộc rất coi trọng người thừa kế của gia tộc như Malfoy mà nói thì chút thay đổi nhỏ của hắn rất dễ nhìn ra. Đêm qua, Luke cũng không gửi thư cho hắn, rất rõ ràng là ác mộng đã ảnh hưởng đến con hắn rất nhiều. Mặc dù hắn luôn bận rộn vì các công việc của gia tộc nhưng hắn vẫn luôn quan tâm Luke. Luke dù có làm sai việc gì cũng sẽ không nói dối hắn, thư của hai cha con cũng chưa từng gián đoạn.

-----Con trai ta, nếu không phải một lần Luke kêu to trong lúc ngủ, ta cũng sẽ không để ý đến sự thay đổi của hắn. Chắc chắn khi hắn ở trong giấc mơ đã chịu kích thích rất lớn. Các giấc mơ trong thế giới phù thủy chưa bao giờ là ngẫu nhiên, như việc gia tộc chúng ta trong hơn 100 năm qua không một ai thức tỉnh huyết thống nhưng chúng ta vẫn mang dòng máu và năng lực của sinh vật viễn cổ, ta lo rằng hắn có năng lực tiên tri. Con trai ta, bây giờ là lúc con cầm lấy kiếm và đũa phép để bảo vệ gia tộc của chúng ta chứ không phải Luke bảo vệ chúng ta.

 Biểu hiện và sự thay đổi của Luke vừa lo lắng lại không kìm được kiêu ngạo. Bọn họ đã thảo luận với nhau rất nhiều lần, từ bức tranh treo tường trong gia tộc của hắn cũng không nhìn ra được sự dao động trong sinh mệnh, bức tranh treo tường trong gia tộc thể hiện rõ sinh mệnh cũng như linh hồn. Như vậy kết quả duy nhất chính là giấc mơ kia chính là giấc mơ tiên tri hoặc thức tỉnh huyết thống. Dù là kết quả nào đi nữa thì Luke cũng chỉ là một Malfoy mới thành niên, hắn chưa cần phải gánh vác nhiều như vậy.

 Abraxar nhìn các văn kiện trên bàn, vị Chúa tể hắc ám này có vẻ không muốn im lặng nữa rồi, có vẻ còn muốn tránh thoát khỏi sự khống chế của quý tộc để trở thành vị Chúa tể thực sự của thế giới pháp thuật. Mưa gió sắp đến, đầu óc Orion như trúng bùa mà đứng về phía Tom Riddle. Nhưng sau sự việc của Sirius đã làm hắn bình tĩnh lại và phân tích. Luke tuy không viết thư cho Abraxar nhưng cũng không có vướng mắc gì về việc hắn biết chuyện xảy ra tối qua. Thân là người thuộc Hội đồng Quản trị của Hogwarts, hắn sẽ có chút đặc quyền. Con gái của Cygnus thật không tệ, rất xứng đôi với con trai hắn.

 Abraxar_Cuồng con_Malfoy nhanh chóng xoay đề tài về con trai hắn. Gia tộc Black cũng không cần hắn lo lắng, Sirius là con trai của Orion mà con dâu tương lai của hắn lại là con gái của Cygnus. Hơn nữa, nếu Orion là một con sói thì Cygnus chính là một con cáo giảo hoạt. Trước mắt, tên Riddle còn chưa thể chạy khỏi bàn tay của họ được.

 Sau khi học xong khóa buổi sáng, Lucius trở về phòng và mở phong thư kia. Trong thư cũng chỉ có một câu: Luke, nên nhớ con vẫn chỉ là học sinh. Nhưng hắn hiểu rõ cha mình, đồng thời cũng đã là một người cha, hắn hiểu cha hắn muốn nói gì. Cha muốn nói với hắn, đừng lo lắng, đừng nghĩ quá nhiều, hắn còn có cha và gia tộc để dựa vào. Hẳn là các bức họa tổ tiên đã phát hiện ra hắn có chút thay đổi. Khóe môi Lucius cong lên đầy xinh đẹp nhưng nước mắt lại chảy ra. Hắn không nghĩ tới cũng có ngày hắn lại có được sự che chở, bảo vệ của cha để dựa vào. 'Dựa vào' là một từ thật xa xăm với hắn.

 Lucius nhẹ nhàng nắm lấy mặt dây chuyền trước ngực, trong đó là ảnh chụp chung của hắnvà cha mẹ. Bao nhiêu lần hắn đứng trong thời điểm tuyệt vọng, không thể để Cissy lo lắng hay Draco lo lắng, hắn liền cầm chặt mặt dây chuyền, nó như giúp hắn có thêm niềm tin chiến thắng cũng như sức mạnh dù cho hắn không mở nó ra lần nữa. Cha hắn đã làm hết mình vì gia tộc, vì tương lai. Đời này cha hắn nhất định sẽ được tự tay ôm lấy cháu trai của mình chứ không chỉ nhìn qua bức họa. Hắn đã không còn là thiếu niên nữa, hắn sẽ nỗ lực bảo vệ gia tộc, đưa Malfoy lên đứng trên đỉnh của giới pháp thuật.

 Lucius lau đi nước mắt, là một Malfoy hắn không có quyền nghỉ ngơi, không có quyền mềm yếu. Lucius lấy ra một tấm da dê, bút lông chim nhẹ nhàng châm nước mực xanh đậm, tỏa ra hương thơm nhẹ: 'Cha, tất cả là vì Malfoy. Còn nữa, con yêu cha, vĩnh viễn'

 Tất cả là vì Malfoy nên con không có lí do gì để đứng sau lưng cha cả. Hơn nữa, con luôn biết cha yêu con, con cũng yêu cha. Abraxar tay cầm thư, hắn cảm nhận được niềm tin và quyết tâm của Luke. Xem ra hắn không thể không đồng ý. "Sanna, Luke của ta và em đã trưởng thành rồi. Ta rất hi vọng hắn không lớn lên. Có lẽ ta không phải một người cha đủ tư cách." Abraxar cầm chén rượu tự nói chuyện cùng bức họa của Sanna. Sanna chết bởi lời nguyền của gia tộc nên không thể giữ lại bức họa gia tộc, bức họa này chỉ là Abraxar dùng trí nhớ của mình mà mà vẽ nên bức sơn dầu này.

 Đến khi bước ra khỏi thư phòng, hắn lại là một bạch kim quý tộc tràn đầy kiêu ngạo và khôn khéo. Hắn nâng đỡ Voldemort chỉ để chèn ép Dumbledore chứ không phải tìm cho mình một Chúa tể, khiến Lucius trở thành nô lệ. Xem ra hắn phải cảnh tỉnh mấy quý tộc đừng quên mong muốn ban đầu. Có lẽ hắn cũng nên gửi cho Luke một cái gương hai mặt, rõ ràng trận chiến này đã cháy đến gần các phù thủy vị thành niên.

 "Cha không phạt anh chép gia quy thật sự là kì tích của Merlin." Narcissa nhìn nét mặt tươi sáng của Lucius, kinh ngạc nhướng mày, nàng rất vui vẻ tặng cho chồng mình một nụ hôn nóng bỏng. Sự nản lòng của Lucius đã bớt đi rất nhiều, dù trong mắt người ngoài Lucius chưa từng thay đổi, nhưng là một người vợ, nàng sao có thể không hiểu chồng mình. "Đã để em phải lo lắng cho ta rồi, Cissy, cho nên đây là an ủi." Lucius đáp lại nụ hôn của nàng, rồi kéo dài giọng, đùa giỡn nói: "Không, đây không phải an ủi mà là quà đáp lễ." Narcissa cong miệng cười, nói.

 "Cha nói như thế nào?" Narcissa hỏi. "Thật rõ ràng." Lucius hơi cúi người làm một lễ nghi tao nhã lại phức tạp. Lễ nghi này là khi tiếp nhận truyền thừa ngàn năm của gia tộc phải làm, ngàn năm trước cho dù phù thủy vị thành niên cũng bắt buộc phải tùy thời tiếp nhận truyền thừa gia tộc, vì gia tộc mà đứng lên chiến đấu. Vì lúc đó là thời đại săn giết phù thủy. "Cha đồng ý cho anh tham gia vào trận chiến này?" Narcissa nheo lại đôi mắt, nói. "Cissy, Malfoy vĩnh viễn không bỏ rơi người nhà. Chỉ sợ em cũng sẽ trở thành lực lượng chiến đấu của Black." Đôi mắt Lucius bớt đi ôn nhu, thay vào đó là sự nghiêm túc và chắc chắn.

 Hai bàn tay chặt chẽ nắm lây nhau.

-----Luke, tín ngưỡng của em không giống tình yêu của Andromeda, sự điên dại của Bella đối với Chúa tể bóng tối, càng không phải gia tộc Black, từ trước đến nay đều là anh. Luke, anh chính là tín ngưỡng của em. "You are my belief" Narcissa nhẹ nhàng mà nói.

-----"I know."Lucius cong khóe môi cười đầy tự tin mà kiên định. Cho nên, sau lưng ta chỉ giao cho em, Cissy. Mà ta cũng sẽ luôn đứng sau lưng em, ủng hộ mọi quyết định của em và vì em chắn hết mưa gió bên ngoài.

 Slytherin chưa bao giờ thấy đủ với hiện tại, bọn họ vĩnh viễn tràn đầy dã tâm. Bọn họ mang theo kiêu ngạo và dã tâm của mình, chiến đấu cho đến khi kết thức sinh mệnh. "Anh định xử lí Slughorn như thế nào?" Narcissa ngồi bên cạnh Lucius, bọn họ cần nhanh chóng nắm trong tay Slytherin, mà Slughorn, lão vì danh lợi của mình mà vứt bỏ tín ngưỡng của Slytherin. Họ cần tách lão hải cẩu này ra khỏi Slytherin tránh cho lão thành tai mắt của Dumbledore.

 "Khiến cho mắt mất đi quyền lực." Trong mắt Lucius hiện lên sự lạnh lẽo, nhẹ nhàng viết lên tay vợ mình vài từ đơn. "Luke, anh vẫn giảo hoạt như vậy. Mà Nott không có liên hệ với lão chứ?" Narcissa khẽ cười, nói. "Slughorn đã từng vì vinh dự mà dùng thủ đoạn đen tối, làm cho mẹ của Nott không thể không tự sát để chứng minh trong sạch. Ta đồng ý giúp hắn báo thù, hắn sẽ giúp ta làm việc." Lucius nheo lại đôi mắt bụi lam, hắn đã thăm dò gia tộc Nott từ lâu, hôm đó hắn sử dụng quyền hạn huynh trưởng để gặp riêng Nott. Nott cũng không phải quý tộc nhỏ, muốn phá tan danh vọng và địa vị của lão Slughorn cũng chỉ có thể dựa vào hắn. "Lời thề bất khả bội?" Narcissa hỏi. "Không, ích lợi hiệp nghĩa. Gia tộc Nott không đang để ta phải dùng chú ngữ này." Đôi mắt của Lucius đầy sự đắc ý.

 Ích lợi hiệp nghĩa không phải một loại chú ngữ, nó là một loại khế ước. Tác dụng của nó không quá khác với Bùa bảo mật và Lời thề bất khả bội, điều kiện trói buộc của nó cũng ít hơn. Đối với Slytherin vì lợi ích mà thay đổi lập trường thì loại khế ước này vừa có thể giữ bí mật vừa có lợi cho quyền lựa chọn lợi ích. Chẳng qua về sau do chiến trận của Chúa tể hắc ám và Bạch Phù Thủy, nó không còn đảm bảo như trước nên đã bị lãng quên.

 "Wyan sẽ có động tĩnh sớm thôi." Lucius rất hiểu Wyan, hắn thuộc gia tộc Fendt, nhiều thế hệ đều bước vào Gryffindor. Thực ra, đời trước Wyan bị bệnh nặng phải tĩnh dưỡng lâu dài, sau đó vị trí huynh trưởng được chuyển cho Weasley. Từ đó về sau, Slytherin và Gryffindor bắt đầu có xung đột nhỏ, bắt đầu chỉ có số ít như Sirius rồi không biết từ bao giờ, họ nâng đũa phép lên đánh.

 "Bệnh của Wyan anh có manh mối gì sao? Mặc dù gia tộc Fendt có bệnh di truyền, nhưng không thể nghiêm trọng đến mức phải thôi học." Narcissa cũng rất nhanh nghĩ tới chuyện này, nếu muốn bốn Nhà hòa bình với nhau thì phải loại bỏ kế sách chèn ép Ravenclaw và Hufflepuff, cô lập Slytherin của hiệu trưởng Dumbledore. Thân là huynh trưởng uy tín của Gryffindor, Wyan chắc chawnsphair ở lại Hogwart. "Ta thấy có manh mối khá rõ ràng, em đừng quên trong trường chúng ta có một vị giáo sư ma dược tài giỏi." Lucius hơi vuốt ve đũa phép của hắn. Sức mạnh của ma dược không thể khinh thường.

 "Luke, anh cũng phải cẩn thận một chút." Narcissa gật đầu hiểu rõ, xem ra Luke sắp tới sẽ tiêu phí thời gian vào chú nguyền rủa và nhiêm cứu ma dược. Vì Abraxar, Lucius cũng phải nhanh chóng tìm ra cách phòng tránh thủ đoạn đen tối này. "Narcissa, ta nghĩ bây giờ chúng ta không thể chỉ biết hướng đi của Slytherin, chúng ta cũng cần biết cả hướng đi của ba Nhà còn lại. Trước tiên, bạn bè của Slytherin không thể giới hạn chỉ trong Slytherin." Lucius đứng dậy, hắn chuẩn bị tới thư viện. Đột nhiên hắn quay người lại, nhỏ giọng nói bên tai Narcissa.

 Narcissa cười khẽ vài tiếng, gật đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net