Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây, các học sinh nhà Gryffindor bất ngờ phát hiện rằng họ có thể dễ dành phân biệt được anh em song sinh nhà Weasley.

Ngay khi cả hai bước vào, người im lặng là Fred, còn Geogre thì vẫn hoạt bát như thường.

Tuy nhiên, không ai lên tiếng chọc thủng sự bối rối sau hiện tượng này.

Ron ngồi trước lò sưởi ở hành lang, lặng lẽ nhìn thay đổi của anh trai, lẩm bẩm: "Mình... mình có nên gửi tin cho má không?"

Hermione đang đọc sách một bên không ngẩng đầu lên mà nói một cách nhẹ nhàng: "Nếu bồ thất tình, bồ có muốn Fred thông báo tin đó cho dì không?"

Ron suy nghĩ một lúc rồi run rẩy: "Mình quên mất..." Làm cậu sợ không phải là lời Hermione nói mà là nghĩ đến việc nếu bị Fred phát hiện, những ngày tháng sau này sẽ vô cùng khốn khổ.

Sau khi chia tay được hai tuần, Ivy vẫn như xưa. Có lẽ nếu không có Fred ở bên cạnh, làm cô cố gắng gia nhập thế giới của anh thì ngoại trừ nói chuyện với những người bạn cùng phòng như Dani, cô sẽ chẳng có người bạn nào.

Cũng không hiểu tại sao, chắc là do bề ngoài của Ivy quá cao quý và quyến rũ, đó là do di truyền từ mẹ cô, mẹ cô là Veela, cư dân của một khu rừng phép thuật ở Pháp.

Về lý do tại sao cô không tuân theo mệnh lệnh cha mẹ mình và đến Hogwarts thay vì Beauxbatons, Ivy giải thích rằng kể từ khi đến thế giới này, hiển nhiên cô phải làm nước tương bên nhân vật chính.(mình cũng không hiểu vụ nước tương lắm)

Nếu người khác có thể tạo ra một huyền thoại, cô cũng có thể.

Nhưng trên thực tế, cô không phải như vậy, Fred đã từng mô tả cô là "Không ai có thể ngăn cản khi cậu ây trở nên điên loạn".

Thực tế mà nói, Fred hiểu rất rõ cô về điểm này.

Ivy tái sinh đến thế giới này, trong mắt cô, tuổi tác tinh thần của cô trưởng thành hơn nhiều người ở đây, nhưng có lẽ do di truyền, cô không thường hay tức giận, có thể dùng lý trí để kìm nén cảm xúc, nhưng một khi có người động đến điểm mấu chốt của cô, dòng máu Veela trong cô sẽ bị kích thích, trở thành kẻ táo bạo và quyết đoán.

Fred không dám tới tìm cô, chắc là do biết điều này.

Ivy không biết Fred phản ứng thế nào, cô cũng không muốn đoán.

Cô có thể chịu được mọi tính trẻ con và nghịch ngợm của Fred, nhưng điều cô ghét nhất là phải suy đoán trong tình cảm.

Nếu một mối quan hệ đầy rẫy những suy đoán, thì đó không phải là một mối quan hệ.

Đây là nguyên tắc sống hai đời của cô cộng lại.

Thực ra, cô hiểu rằng nếu được xuyên vào Harry Potter, cô cùng lắm chỉ là một vai phụ như Fleur thôi.

Tuy vậy, cô rất thích và bị ám ảnh bởi thế giới phép thuật tuyệt vời này, dù cho là vai phụ cô cũng cam tâm.

Trái ngược với cô là anh em nhà Weasley, gia đình Weasley sau trận chiến sẽ trở thành gia tộc nhất nhì của thế giới phù thuỷ.

Nếu Fred không chết, anh ấy có lẽ sẽ sống một cuộc đời hạnh phúc như George. Hai người họ vẫn sẽ chơi trò "Đoán xem tôi là ai" với người họ mới gặp, có lẽ Tiệm Giỡn của hai người sẽ tiếp tục mở rộng và trở thành của hàng nổi tiếng nhất Hẻm Xéo.

Chỉ cần anh còn sống, sẽ có nhiều thứ tốt hơn.

Nếu hỏi Ivy có suy nghĩ gì sau hai năm yêu Fred, cô sẽ nói rằng, cô cảm thấy chàng trai này nên tiếp tục sống tiếp và có tương lại của riêng mình.

Sức lực của cô quá yếu, không có bàn tay vàng để xoay chuyển thế giới, cô chỉ có thể tận lực tránh gây tổn hại cho mọi người xung quanh.

Điều duy nhất cô có thể làm là thay Fred gánh chịu thảm họa này.

Ivy không dám thay đổi lịch sử thế giới này, giống như những thứ nên mất đi sẽ mất đi, cô sợ mình ngăn cản càng nhiều thì sẽ càng nhiều người mất đi.

Bản thân cô đã là mớ hỗn độn của không gian và thời gian, nếu biến mất thì đã chẳng sao.

Nhưng theo trí nhớ của Ivy, Harry đã trải qua sự cố Hòn đá phép thuật năm nhất.

Lúc ấy cô đã làm gì?

Cô chỉ có thể canh ngay vào thời điểm nửa đêm kẻ thần bí đến bán trứng rồng cho Hargid, cố tình đi qua, khóc lóc nói rằng mình bị lạc làm cho Hargid đành phải đưa cô trở về lâu đài. Mặc dù cô đã bị trừ hai mươi điểm, nhưng may là lúc người đàn ông bí ẩn kia đã hỏi về cách thuần hoá con chó ba đầu đã không nhận được câu trả lời.

Thế nhưng Harry vẫn trải qua vụ Hòn đá phù thủy

Cô không biết kẻ kia lại đi đâu hỏi về vấn đề đó.

Cô cũng không muốn nghĩ về vấn đề này, nếu hỏi nguyên nhân thì có lẽ sẽ cả đêm không ngủ mất.

Hiện vẫn chưa tới giai đoạn đó, cô chỉ có thể cẩn thận đi từng bước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net