Chương 6: Sợ hãi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Bên cạnh công viên, ngày hôm qua xuất hiện rất nhiều vết máu cùng quần áo, đều là một vài người qua đường nói chuyện với nhau, nghe nói còn có một nam tử mặc tây trang cũng bị sát hại".

" Cũng? " Reina tò mò mở to hai mắt, cũng không có để lộ ra vẻ mặt sợ hãi giống như những nữ sinh bình thường khác, điều này làm cho Yoshizawa thở phào nhẹ nhõm một hơi, Higurashi quả nhiên là một nữ hài tử kiên cường.

" Người này hẳn là đã chết nhiều ngày, nhưng mà trên đất ngoại trừ vết máu cùng quần áo, cũng không thấy được thi thể........"

" Hơn nữa người chứng kiến nói là một người đeo mặt nạ, nữ nhân thân dài quá cổ này đem mấy người đều ăn luôn.......... Thực quỷ dị a!Lời làm chứng kiểu này không thể tin tưởng được, quả thực là do yêu quái làm!"

Nha nha, Yoshizawa ngươi vậy mà lại đoán đúng chân tướng. Reina kinh ngạc, sau đó bưng kính miệng, hai tròng mắt chuyển động, đang suy nghĩ gì đó.

...............

sau khi dùng cơm chiều, Reina sửa sang lại bàn học , chợt nghe thấy tiếng gõ cửa.

" Vào đi~'' Reina lười biếng buông bút máy.

'' Đại tỷ........''

Thanh âm của Sota nghe qua thật không có tin thần, có chút mềm yếu.

'' Làm sao vậy?''

'' Ngươi có nghe nói qua sự kiện kế bên công viên chưa.......?''

'' Ân, không sao, trong nhà rất an toàn nga.'' Reina không chút để ý thu dọn bút máy, xoay người đi tới ngồi vào mép giường. Sau khi yêu quái bị kết giới của nàng làm tổn thương, cũng đủ thời gian để Kagome chạy đi tìm Inuyasha nhờ giúp đở.

'' Nhưng mà ngươi vẫn là ngủ không được........?''

Reina nhìn sắc mặt Sota có chút tái nhợt, từ trong tủ đầu giường tìm được một cái kẹp tóc, sau khi niệm một đoạn chú văn an thần trừ tà, thì đem kẹp tóc gắn vào trên cái gối ngủ to mà Sota ôm trong ngực.

Sota cao hứng vuốt ve bùa hộ mệnh nho nhỏ mà tỷ tỷ, người vô cùng cường đại trong nội tâm của hắn đưa cho." Tỷ.......đêm nay ta có thể ngủ ở đây được không? "

Reina gật đầu, sau khi trấn an Sota đi vào giấc ngủ, nàng thả một con hạt giấy bay về phía phòng cách vách, hạt giấy đập cánh vài cái, từ cửa phòng của nàng bay ra, chui vào phòng của Kagome, đáp xuống một góc trong phòng. Quả nhiên, nàng nhìn thấy Kagome vẫn còn ngồi trước bàn học để phấn đấu ôn thi lại môn toán học.

Mặt nạ nữ nhân thời điểm rạng sáng, không thể nhịn nổi nữa mà va đập vào cửa sổ thủy tinh của Kagome, ngoài dự kiến của nàng là, một tầng kết giới có độ tinh lọc cường đại đem nàng chắn ở bên ngoài, thậm chí da thịt dính ở trên cửa sổ cũng đang bắt đầu từ từ bốc cháy.

Những mảnh vỡ Ngọc Tứ Hồn Kagome đặt trên bàn u lãnh tản mát ra tử sắc quang mang, làm cho nhục đoàn yêu quái mặt nạ thật sâu bị hấp dẫn không thể dứt bỏ, không ngừng thử phá cửa sổ mà vào, nhưng lại không ngừng bị lực lượng tinh lọc của kết giới đốt cháy, đau đến ngao ngao kêu lên--- quả nhiên, những yêu quái cấp thấp có dục vọng luôn lớn hơn lí trí, Reina đưa ra đánh giá như thế.

Mẹ Higurashi phải đi bệnh viện chăm sóc cho gia gia chỉ vì ăn mà bị đau bụng, cho nên hai người bọn họ cũng không có ở nhà. Còn Sota thì đang an tâm ngủ ở trong phòng mà nàng đã thiết lập kết giới cách âm.

Reina chính là thông qua hạt giấy đang bắt đầu chuyển động quanh phòng của Kagome, để chú ý an toàn của nàng.

Quả nhiên, phản ứng đầu tiên của Kagome vẫn là đi tìm Inuyasha nhờ giúp đở, điều này làm cho tâm của Reina bị thương năm phút. Nữ đại bất trung lưu, chính mình ở ngay cách vách mà cũng đều bị vứt ở sau đầu.

Thôi, thôi, nghĩ theo hướng tốt hơn một chút, có lẽ Kagome cũng là vì muốn bảo vệ nàng và Sota đi.

--------------

Ở trong dự đoán của Reina, tuy lần này không có Sota hổ trợ, nhưng Kagime cũng là ba bước thành hai bước, chạy nhanh về phía căn phòng có giếng cổ ở trước viện, vẫn là tự mình xuyên qua giếng cổ tìm được Inuyasha đang nhàm chán ngồi trên cây đại thụ gần đó, cùng nhau trở về, thuận lợi giải quyết tiểu yêu quái ghê tởm này, tình cảm cũng có chút tiến bộ nho nhỏ.

Ngày thứ bảy thi lại sắp tới, Kagome công việc bận rộn , sau khi ăn xong Reina và Sota thanh nhàn uống trà xanh, hưởng thụ một đêm thứ sáu an bình, gia gia chính là đang xem tivi mà cười ha ha, mẹ thì dọn dẹp lại nhà bếp, trong nhà không khí ấm áp.

Reina thở ra một hơi nhẹ nhõm, trong miệng đầy hương thơm của trà xanh làm cho nàng thoải mái mà híp híp con mắt, giống như một con mèo lười biếng, nàng duỗi duỗi thắt lưng, con ngươi màu rám nắng xoay tròn chuyển động, chợt nhớ tới một sự việc.

" Mẹ, ngày mai ta muốn đi xuống giếng cổ, chậm nhất là vào buổi sáng thứ hai mới có thể trở về~~có thể chứ?"

Mẹ Higurashi nghe xong, nhô đầu ra từ phía sau mành bếp" Mang hành lý thật tốt rồi đi, phải cẩn thận nga, nếu đụng tới bọn Kagome, nhớ nhắc bọn họ cũng phải cẩn thận.

" Hi hi~~"

-----------------

Sáng sớm thứ bảy, Kagome đến trường thi lại, Reina mang một cái ba lo nhẹ nhàng, bên trong có một ít bánh bích quy và nước uống. Liền hướng tới giếng Thực Cốt mà đi.

Vừa kéo mở cửa gỗ, liền nhìn thấy Inuyasha từ trong giếng cổ chui ra.

Inuyasha con ngươi màu vàng chợt lóe, nhìn đến Reina một thân trang phục vu nữ thì hơi hơi sửng sốt, sau đó tự giác vọt đến một bên, cau mày khẽ hừ một tiếng, tựa như đối với duyên phận được chạm mặt lúc sáng sớm có chút khinh thường.

Reina nhìn lỗ tai run run bán đứng tâm tình khẩn trương của hắn, cười nói " Không cần phải sợ ta như vậy đi, ta sẽ không ăn thịt ngươi, cho ta sờ sờ lỗ tai của ngươi, ta sẽ ở trước mặt Kagome nói lời tốt đẹp về ngươi, như thế nào? "

Inuyasha vừa nghe, tức đến tạc mao" Lỗ tai của bổn đại gia một cái nhân loại như ngươi không có tư cách sờ, ta không cần xú nữ nhân ngươi nói cái gì ở trước mặt con nha đầu ngốc đó".

" Xèo xèo~~!" Tiểu hồ ly Lưu Vân nghe được Inuyasha rống lên, lập tức từ trong balo nhảy ra, đứng ở trên vai Reina, hướng về Inuyasha nhe răng trợn mắt, thân hình nho nhỏ cong lên thật cao, thoạt nhìn thật có vài phần hung ác.

" Hồ yêu........" Inuyasha ngẩn người, vừa rồi chỉ chú ý tới Reina, hơi thở tràn đầy linh lực cường đại của Reina đã che dấu yêu khí của con tiểu hồ yêu này, cho nên hắn mới có chút ngoài ý muốn.

Reina vuốt tóc, cười không nói gì, nàng vỗ vỗ thân mình Lưu Vân, quay đầu lại dỗ dành Lưu Vân " Ngươi có thể sẽ không qua được nga, nếu quả thật không qua được, liền quay về phía sau núi chơi đi, không cần lo lắng cho ta~" Giọng nói ôn nhu làm cho Inuyasha có chút xúc động, hắn lặng lẽ liết mắt nhìn Reina một cái, nếu Kagome cũng ôn nhu nói chuyện với hắn như vậy......

Phốc, hắn là đang suy nghĩ cái gì vậy, dùng sức lắc đầu, Inuyasha lấy lại tinh thần, liền nhìn thấy Reina cùng tiểu hồ yêu trên vai nàng vượt qua miệng giếng, theo cầu thang đi xuống đáy giếng, vừa mới giẫm lên bùn đất ẩm ướt ở đáy giếng, một trận quang mang màu tím lóe lên, vậy mà hơi thở của Reina và hồ yêu đều cùng nhau tiêu thất( biến mất).

Hơi thở của Ngọc Tứ Hồn đối với Reina mà nói là hết sức đặc biệt, tuy rằng nàng không có ánh mắt như Kagome, nhưng đại khái phương hướng thì vẫn có thể phán đoán được.

Bất quá nàng thực không ngờ Lưu Vân có thể thành công cùng nàng đến đây. Reina thật sâu nhìn thoáng qua tiểu yêu hồ bị nàng ôm ở trước ngực, muốn nhìn thấu hồn phách của nó, nàng đăm chiêu nghĩ tiểu hồ ly này có khi nào cũng chuyển thế giống nàng.........

Nàng theo Phong bà bà nơi đó xin được một tấm bản đồ đơn giản, sau đó Reina suy nghĩ phương hướng kế tiếp một chút, theo cảm giác nàng phát hiện vị trí của Ngọc Tứ Hồn có chút xa, lập tức nghĩ hướng trong thôn mượn một con ngựa.

Phong bà bà là người am hiểu,đã sớm làm tốt chuẩn bị, vừa vặn dắt đến đây một con ngựa màu rám nắng, độ cao cũng là vừa phải. Reina nói đa tạ, vừa định tiếp nhận cương ngựa, thì tiểu yêu hồ trên vai đột nhiên bạo khởi, cả người yêu khí cuồn cuộn mà ra, làm con ngựa màu rám nắng Tiểu Mã thất kinh không ngừng giãy giụa, thiếu chút nữa là đem Phong bà bà đụng ngã.

" Lưu Vân, ngươi làm sao vậy? " Reina khó hiểu, bình thường tiểu hồ ly đều rất ngoan, cũng có thê nghe hiểu tiếng người, chỉ là không am hiểu biểu đạt, trừ bỏ Reina có thể miễn cưỡng thông qua biến hóa trong cảm xúc của nó đoán được điều nó muốn nói, Kagome và Sota căn bản là vô pháp( không có biện pháp) cùng nó trao đổi.

Lưu Vân thành công làm cho Reina chú ý lại đây, cao hứng duỗi móng vuốt, nhảy xuống đầu vai của nàng, quanh thân lốc xoáy yêu khí ngày càng lớn mạnh, chỉ sau vài giây, Lưu Vân liền biến thành một cái hình thể thon dài, da lông màu bạc sáng óng ánh, thật lớn, bộ dáng là một con hồ ly trưởng thành, dưới bốn móng vuốt còn đạp bốn đoàn hỏa hồ màu lam, sau mông mọc ra hai cái đuôi vừa to vừa dài đang vung vẩy.

Reina mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng mà nghĩ đến yêu hồ cũng thuộc loại yêu quái trung giai, khôi phục bản thể có thể lớn như vậy, cũng không có gì lạ......

Sau khi cẩn thận quan sát, nàng phát hiện nguyên bản chỉ có hai cái đuôi, lại có thêm một nắm lông xù, tựa hồ sắp phân hóa thành cái đuôi thứ ba.

Hồ ly Lưu Vân khôi phục bản thể có bộ dáng là một hồ ly trưởng thành, tuy có hình thể cao bằng Tiểu Mã, nhưng nó vô cùng thân thiết dùng đầu cọ cọ Reina, ngay sau đó lập tức nhe răng tiếp tục đe dọa Tiểu Mã chỉ vừa mới được trấn an, con ngựa đáng thương kia sợ tới mức trực tiếp giãy ra khỏi trói buộc của Phong bà bà, hướng trong thôn mà chạy như điên.

Lưu Vân cuối thân mình xuống, ý bảo Reina leo lên, Reina nghe theo, nắm chặt bộ lông thật dày trên cổ của nó, sau một trận xoay chuyển, nàng kinh ngạc phát hiện mình đã ở giữa không trung cách mặt đất hơn hai mươi mấy thước....... Tốc dộ này thật sự là--hạnh phúc tới rất dột nhiên a!!

Thôi, thôi, như vậy cũng thuận tiện không ít a.

" Cảm ơn ngươi...." Reina nữa nằm úp sấp trên lưng Lưu Vân, dùng mặt cọ cọ bộ lông của nó, nhìn đại hồ ly có chín phần tương tự với yêu sủng kiếp trước của mình, trong lòng trống không một chút, không biết nên vui mừng hay vẫn là ưu thương.

" Ô~!" Lưu Vân cao hứng giơ lên cái đầu, tốc độ phi hành cũng nhanh hơn.

...........
Ước chừng phi hành một giờ, Reina thấy được phí dưới một toán quân đội, nàng kêu Lưu Vân ngừng lại, ở trong không trung quan sát chốc lát, tựa hồ cảm giác được lực lượng của Ngọc Tứ Hồn rất nhanh sẽ tiếp cận nơi này, nàng rất nhanh kết một cái thủ ấn, đem hơi thở của mình cùng hồ ly Lưu Vân che lại, sau đó đáp xuống phía dưới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net