74. Sóng năng lượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mia mở mắt, khung cảnh đầu tiên cô nhìn thấy là căn phòng của mình ở căn cứ Vongola, cô duỗi người ngáp một cái thỏa mãn, hai mắt mập mèm vài giây mới hoàn toàn tỉnh ngủ. Cửa vừa mở còn chưa kịp bước thêm một bước đã bị hai bóng người chặn lại, Vivian và Fujiko đã đứng ngay ở đó, chiều cao hoàn toàn áp đảo cô. Dựa vào vẻ mặt nghiệm túc của họ là biết trong lúc cô ngủ đã có chuyện gì đó xảy ra.

"Có chuyện gì?"

"Nội tạng của Chrome Dokuro vừa biến mất."

"A?"

Nội tạng của Chrome biến mất đối với Mia cũng chẳng xa lạ gì. Vốn dĩ sự sống của cô gái đó được duy trì bằng ảo thuật cực mạnh, Chrome thời đại này đã có thể tự mình duy trì ảo thuật mà không cần đến sự trợ giúp của quả dứa kia, hiện tại cô chỉ là một đứa trẻ 14 tuổi đến từ 10 năm trước không có khả năng làm được việc đó. Nội tạng của Chrome đột nhiên biến mất chứng tỏ Rokudo Mukuro xảy ra chuyện, trừ khi cô ấy sử dụng được sức mạnh của nhẫn để tiếp tục duy trì sự sống hoặc cô sẽ chết.

Bước nhanh đến phòng cấp cứu, bóng hình Hibari Kyoya từ phòng bệnh chậm rãi đi ra. Liếc thấy Mia đứng đó vẻ mặt nghiệm túc nhìn mình, hắn rũ mi lướt qua cô.

"Vào đi."

Chỉ cần vậy, cô ngay lập tức vào phòng của Chrome, Vivian và Fujiko biết nơi này không còn địa phận của mình, kiên nhẫn chờ ở bên ngoài.

Mia nhún người ngồi lên mép giường, ngón tay chạm vào gương mặt tiều tụy ngủ say của Chrome Dokuro khẽ vuốt ve, sau đó rời xuống chạm vào chiếc nhẫn Vongola. Đôi con ngươi tím liếc qua con cú trắng kể từ khi bán thủ hộ sương mù nằm bất động vẫn luôn kề bên cạnh.

"Mukuro... sama?"

Chrome mê man mở mắt, bóng hình mờ ảo trước mắt khiến cô lầm tưởng người đó là Rokudo Mukuro.

Không phải.

"...Là ai?

"Ngủ đi." Mia che lại đôi mắt tím của Chrome, giọng nói mềm ấm tựa ma thuật khiến cho cô gái nhỏ cứ vậy rơi vào giấc ngủ say.

Mia nhìn vào hai chiếc nhẫn trên ngón tay phải của mình rồi lại nhìn đến con cú Mukurowl, biểu tình phiền não than thở. "Tôi giúp anh lần này, Dứa."

Nói đoạn cô nắm tay thắp lửa. Hai màu lửa lung linh quyện vào nhau tạo nên khung cảnh kỳ ảo, chúng dần trở nên lớn hơn, lấn áp cả một khoảng phòng. Thiết bị điện tử chập chờn nhấp nháy, cả căn cứ đều bị sóng năng lượng của Mia làm cho rung chuyển.

[...]

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Tsuna chạy vội qua phòng họp nơi Giannini đang cố gắng khắc phục các thiết bị điện tử.

"Juudaime! Tôi không biết đang có chuyện gì xảy ra. Dường như các thiết bị điện tử đều bị một loại sóng cực mạnh làm cho nhiễu loạn!"

"Vậy còn nguồn điện dự phòng?"

"Tôi đã cố, nhưng chúng cũng bị ảnh hưởng không sử dụng được!"

"Chrome vẫn còn trong phòng bệnh!" Bianchi từ bên ngoài gấp gáp chạy vào. Cơn địa chấn nhỏ chỉ diễn ra trong vài giây ngắn ngủi tuy không ảnh hưởng gì nhưng cũng khiến một số vật liệu đặt bên ngoài bị dịch chuyển.

Nghe cô thông báo mọi người liền biến sắc. Cô thuật sĩ nhỏ chỉ mới khôi phục lại nội tạng không lâu, sức khỏe vẫn cần đến máy móc trợ giúp để duy trì. Giờ các thiết bị điện tử đều không sử dụng được do một loại sóng lạ tác động, và Chrome còn đang ở một mình.

Không nghĩ nhiều nhóm Tsuna vội vã chạy về phía phòng bệnh, đến nửa đường thì bị bóng hình cao lớn chặn lại.

Hibari Kyoya từ trên nhìn xuống, dáng hình cao ngạo đứng thẳng nhàn nhạt rũ mi một cách nhàm chán.

"Không cần tới, cô ta ổn rồi."

Trong khi ba thiếu niên ngu ngơ còn chưa hiểu gì hộ vệ mây đã bỏ đi một nước. Hibari ghét tụ tập, thông thường nếu trước mặt hắn là một đám động vật ăn cỏ phá vỡ kỉ cương gây ồn ào, ngay lập tức đã bị cặp tonfa sáng loáng cho một vé vào viện húp cháo. Hiện tại hắn còn việc phải làm, không rảnh ở đây chơi đùa với đám động vật ăn cỏ từ 10 năm trước.

Ngay khi bóng dáng cao ngạo vừa đi khuất, bóng đèn dẫy hàng lang cũng ổn định lại. Loa thông báo vang vảng giọng của Giannini nói căn cứ đã được khôi phục lại, đồng thời cũng thức tỉnh ba thiếu niên còn trong trạng thái ngu ngơ.

Trong khi đó tại phòng bệnh của Chrome Dokuro. Làn khói hồng dần tản ra để lộ hình dáng nhỏ nhắn. Cọng ahoge lúc lắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net