Chương 18: kết hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ha ha, quả nhiên chủ nhân của cậu rất hiểu cậu." Gawain đột nhiên nở nụ cười, quay đầu nói với một góc khuất,"Ra đi, kỵ sĩ Lancelot."

Guinevere và Arthur chấn động cùng đồng thời nhìn về phía kia, chỉ thấy một vị nam tử trẻ tuổi xuất hiện trước mặt bọn họ.

Mái tóc dài như bạc nung chảy lóng lánh phát ra ánh sáng động lòng người, đôi mắt đa sắc thái, như ngọn ngó lượn lờ trên bầu trời.

"Lancelot! Vậy là sao?"

Lâm Linh mở to hai mắt, khó tin nhìn mọi thứ trước mắt

Lancelot đã hồi phục từ khi nào?

Gawain vứt cho Lâm Linh một nụ cười quyến rũ đầy ẩn tình, thừa cơ đến cạnh cô:"Tiểu Linh, ta đến là để nói cho nàng biết, thật ra ta đã giải trừ ma pháp cho Lancelot trước khi hai người tới, nhưng ta và hắn đã đánh cược, đó chính là câu hỏi lựa chọn này. Ta đoán bệ hạ sẽ chọn một người, nhưng Lancelot lại có đáp án giống như của bệ hạ. Nếu hắn thua thì sẽ trở thành kỵ sĩ của ta. Không ngờ......"

Lancelot đi tới trước mặt Arthur, hành lễ

"Bệ hạ, thật vui khi được gặp lại ngài."

Arthur gật gật đầu, ánh mắt lướt tên tia vui mừng không che giấu.

"Lancelot..."

Guinevere hưng phấn nhào tới, như để xác thực, nàng xoa bóp mặt của Lancelot, mềm, ấm áp, đúng là Lancelot chính hiệu rồi!

Ánh mắt Lancelot lấp loé, mạnh bạo đưa tay ôm lấy vòng eo bé nhỏ của nàng. Guinevere thoáng kinh ngạc, nhưng vẫn dịu dàng ôm lại.

Arthur ho khan một tiếng, khó chịu nhìn hai người.

Lâm Linh cũng đi tới kéo giãn khoảng cách của hai người ra. "Công chúa, không thể ôm bậy được"

Guinevere đỏ mặt, đều tại nàng quá nhớ anh ấy.

Lancelot cũng ngượng ngùng, ho khụ khụ một tiếng, chuyển vấn đề.

"Lâm Linh, cảm ơn cô vì tôi mà tới nơi này một lần nữa, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ."

Lâm Linh đột nhiên thấy sống mũi có chút cay cay, cố gắng nhịn xuống

"Chúng ta cũng nên quay về thôi." Khóe miệng Arthur hơi vung lên, ánh mắt thâm trầm xẹt qua Guinevere và Lancelot.

"123, hình như trí nhớ của cô hơi kém thì phải." Parsifal đột nhiên nghiêng đầu liếc Lâm Linh một cái. "Thù lao của ta đâu?"

Guinevere lúc này mới chợt nhớ tới còn có hắn bên cạnh, vội vàng hướng Arthur cầu cứu:"Có mang tiền không, cho tôi mượn một ít với."

Arthur sờ soạng túi trên người, thần sắc lộ ra một chút xấu hổ:"Đi mau quá quên mang theo túi tiền rồi."

"A, tiểu Pars, hay cậu cùng chúng tôi quay về Camelot đi." Guinevere ngượng ngùng đề nghị. Nhưng nhìn vẻ mặt giận dữ của Arthur, bàn tay đang tính kéo Parsifal qua lập tức khựng lại.

Một trong những thành viên quan trọng của kỵ sĩ bàn tròn, không biết hắn có năng lực như thế nào?

Parsifal nhìn hai người, cắn môi, bày ra thần sắc không hứng thú:"Không đi, ta còn chuyện khác phải làm."

"Vay tiền sao? Chỗ ta có này." Gawain lập tức sai thủ hạ của mình đem tới một túi chứa đầy kim tệ.

Parsifal không khách khí cất bịch tiền vào ngực, không nói một lời nào đi ra ngoài, nhưng vừa mới ra tới cửa thì ngừng lại:"Đúng rồi, tiểu công chúa, 123, lần sau nếu muốn nhờ gì thì cứ đến quán trọ Thứ Sáu tìm ta. Chỉ cần có tiền, vụ nào ta cũng làm."

"Tiểu Pars......"

Lâm Linh nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng mặc dù có hơi thất vọng, nhưng dù sao cũng có một chút tin tức. Ít nhất thì sau này vẫn còn có thể tìm hắn ở quán trọ Thứ Sáu.

Nhưng không biết lần sau là tới khi nào.

Parsifal rời đi, bỗng dưng quay đầu lại, thấy Guinevere vẫn như cũ nhìn theo bóng lưng mình vẫy tay. Tâm hắn có chút mềm, nhìn nàng mỉm cười, lớn tiếng hô.

"Tiểu công chúa."

"Sao vậy?" Guinevere đáp lại.

"Nếu..." Hắn lẩm bẩm, rồi lại quyết tâm hô to.

"Có việc gì thì đến quán trọ thứ sáu tìm ta. Nếu là người, ta sẽ không lấy thù lao đâu" Nói xong, dường như quá ngượng ngùng, hắn chạy vội đi mất.

Guinevere nghe xong lời này sửng sốt. Được một người yêu tiền như mạng hứa hẹn không lấy, quả thực ban nãy tim nàng có chút đập nhanh.

Lâm Linh sâu xa nhìn biểu tình của Guinevere, khớp tay hơi nắm, lại nghiêng đầu nhìn Gawain:"Số tiền đó sau này tôi sẽ trả ngài, có cần viết giấy nợ không?"

"Số tiền này không cần trả lại." Đôi mắt màu xanh biếc lộng lẫy của Gawain chớp động một tia quỷ dị,"Nàng và ta rất nhanh sẽ trở thành người một nhà, trả cái gì chứ?"

"Hả?"

Lâm Linh không hiểu ý của hắn.

Gawain đột nhiên đi tới trước mặt Arthur, ưu nhã hành lễ:"Bệ hạ, trên danh nghĩa của Thượng Đế, thỉnh cầu ngài gả Lâm Linh cho Gawain ta làm vợ."

Mặt Lâm Linh co quắp cứng đơ nhìn chằm chằm vào hắn, trong lòng lặp lại một lần nữa.

Kết hôn!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net