Chap 14: Tokitou Muichirou

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian thắm thoắt thoi đưa, mới đó mà đã tới mùa hè oi bức rồi, cũng là quãng thời gian trong năm mà Navia ghét nhất. Thời tiết vừa ẩm vừa oi bức, làm cô phải tưới nhiều nước mắt hơn cho hoa bỉ ngạn xanh, hoa đã nở nhưng chưa hoàn chỉnh, kiểu này không biết đợi tới chừng nào mới có hoa để nghiên cứu nữa.

"Nóng quá mệt quá trời ơi là trời ~~" Navia nằm sấp trên sàn than vãn

"Navia, đây là lần thứ 18 trong ngày em than vãn rồi đấy" Shinobu đang đọc sách nói

"Tại thời tiết nóng quá mà chị, bữa giờ tối ngủ em ra ngoài hiên ngủ mà còn nóng đó chị Shinobu" cô nói

Nói xong Navia đứng dậy đi thăm Chúa công, vừa bước ra khỏi Điệp phủ, đột nhiên cô thấy phu nhân Amane cùng với Hinaki và Nichika dìu một cậu thanh niên tóc dài vào phủ, gấp gáp nói:

"Kochou-san, mau cứu người!!" phu nhân Amane nói

Navia thấy thế chạy ngược vô trong chuẩn bị bông băng thuốc thang, đổ đầy mấy thau nước ấm mang vào nữa. Cô cùng với chị Kanae, chị Shinobu và Aoi cấp cứu từ sáng đến trưa mới giữ lại được cái mạng cho cậu thanh niên này, khi cấp cứu xong, cô thở phào nói:

"Người này may lắm mới được đưa về kịp đấy, người cậu ta có vài chỗ bắt đầu phân hủy luôn kìa..." Navia định nói thêm thì con quạ của chị Kanae kêu lên:

"Kochou Kanae, Kochou Shinobu cùng với Navia lập tức tới dinh thự Ubuyashiki, nhắc lại, Kochou Kanae, Kochou Shinobu cùng với Navia lập tức tới dinh thự Ubuyashiki!!!"

Nghe vậy cả ba người thay áo phẫu thuật ra lập tức đến dinh thự Chúa công. Đến nơi, sau khi chào hỏi Chúa công lập tức vào vấn đề chính:

"Người mà các con vừa cứu hôm nay là Tokitou Muichirou, hậu duệ của kiếm sĩ dùng hơi thở khởi nguyên, ta biết đột nhiên có một bệnh nhân nặng như vậy đến ắt sẽ mang đến cho tụi con không ít phiền toái, nhưng ta mong các con hãy chăm sóc tốt cho cậu ấy." Chúa công nhẹ nhàng nói

Chúa công nói tiếp:

"Vì Kanae và Shinobu phải thường xuyên đi làm nhiệm vụ nên Navia à, con có thể chăm sóc Muichirou được không?" 

"Dĩ nhiên là được ạ" Navia trả lời

"Còn việc này nữa Navia, gần đây ta có đọc được quyển sách do kiếm sĩ sử dụng hơi thở khởi nguyên truyền lại, trong sách có nhắc đến việc người đó có một người em gái nuôi, cô bé 8 tuổi với mái tóc bạch kim và đôi mắt đỏ, ta tự hỏi đó có phải là con không?" Kagaya hỏi

Kanae và Shinobu vô cùng ngạc nhiên nhìn Navia, vì từ thời đó đến bây giờ  cũng mấy trăm năm rồi. Navia cũng ngạc nhiên nhìn Chúa công, sau đó cô nói:

"Vâng, đúng là con" 

Cô vừa dứt lời khiến tất cả mọi người có mặt tại căn phòng vô cùng ngạc nhiên, để tránh bị hỏi dồn dập, Navia nói tiếp:

"Con ở với anh Yoriichi được vài tháng, nhưng sau đó con bị một con quỷ truy sát, con nhảy xuống vực rồi khi tỉnh lại con phát hiện bản thân đã ở mấy trăm năm sau rồi ạ"

"Ra thế...." Chúa công đầy suy tư nói

"Thưa Kagaya-sama, nếu như theo người nói Tokitou Muichirou là hậu duệ của kiếm sĩ sử dụng hơi thở khởi nguyên, thì cậu ấy cũng là chắt của con đúng không ạ?" Navia giơ tay hỏi

"Có thể nói như vậy...." Chúa công nói

Navia nghe thế vội vàng nói:

"Vậy con xin phép ra về sớm để xem tình hình sức khỏe cháu trai của con" 

"Con có thể đi" Kagaya nói

Navia được cho phép liền phóng như bay về phòng y tế Điệp phủ, vào tới nơi cô liền hỏi Aoi:

"Aoi, tình hình bệnh nhân mới cấp cứu hồi sáng sao rồi?"

"Không lạc quan lắm, vì cậu ta đang lên cơn sốt, còn khó thở nữa" Aoi nói

Navia nghe thế liền dẫn Aoi đến một căn phòng khác lấy máu của mình để ra bát, sau đó truyền vô người Tokitou. Mấy ngày sau đó, Navia túc trực 24/7 bên cạnh Tokitou, cô thay băng, lau người, chăm sóc cháu trai mình từng li từng tí, cho tới một ngày, Navia đang bưng thau nước chuẩn bị lau người cho Tokitou, mắt cô mờ đi rồi ngất cái đùng trên hành lang. Đến khi cô tỉnh lại thì đã sang ngày mai rồi, cô vừa tỉnh là mơ màng hỏi:

"Aoi, cháu trai của tớ thế nào rồi?" cô thều thào hỏi

"Đã tỉnh lại và được chuyển qua phòng riêng rồi, cậu đó, chăm sóc người ta mà bỏ mặc bản thân mình xơ xác vậy hả, cậu có biết mọi người lo thế nào không?" Aoi dí ngón tay vô trán Navia nhăn mặt hỏi tội

"Hì hì, mình lo cho cháu mình mà" Navia cười trừ

"Thôi, cậu ăn cháo đi này, cháo thịt sườn không hành của cậu đó" Aoi chỉ vào tô cháo ở đầu giường rồi đi chăm sóc bệnh nhân khác

"Quả nhiên là Aoi hiểu tớ nhất, cảm ơn cậu" Navia cười tít mắt

Ăn xong cô liền xuống giường, đi đến căn phòng của Tokitou. Navia rất muốn nói cho Tokitou biết sự thật cô là tổ tông của cậu, nhưng mọi người ai cũng nói là không nên vì có khả năng Tokitou sẽ bị sốc, cả Chúa công cũng vậy nên trước mặt Tokitou Navia chỉ đành làm bạn bè đồng trang lứa thôi. Navia ngồi xuống bên cạnh chiếc nệm, lúc này Tokitou đang ngủ, Navia chỉ xoa đầu cậu như một người bà, nhưng hành động này đã làm cậu tỉnh giấc, cậu mệt mỏi hỏi:

"Cậu là ai? Sao lại ở đây?"

"À......tớ là b... à không, tớ là người chăm sóc cậu trong lúc cậu bất tỉnh, tớ tên là Navia"

Tokitou định hỏi thêm gì đó thì Chúa công đã đến, ngài mỉm cười nói với Navia:

"Navia, ta có vài điều cần nói riêng với Tokitou, con có thể ra ngoài một lúc không?"

"Vâng ạ" Navia gật đầu rồi đi ra ngoài

Cô quay về dinh thự của mình, nấu một ít cháo trứng đem qua cho cháu trai. Cô đợi đến bữa tối rồi đem qua luôn, lúc này chắc Chúa công về rồi. Navia đứng trước cửa phòng gõ cửa rồi mang cháo vào. Tokitou thấy cô thì nói:

"Cảm ơn" một cách cụt lủn

Navia lúc này cũng nhận ra, thứ mà Tokitou được anh trai Yoriichi di truyền đó chính là mặt đụt, mặt đơ, mặt bất biến, dù Yoriichi có cười với cô nhưng rất ít, còn tên này thì.......haiz. Cô nói:

"Không có gì" rồi đặt mâm đồ ăn xuống.

Cô múc cháo ra bát, bỏ hành ngò với topping vô, múc một muỗng thổi phù phù rồi đưa qua cho Tokitou nói:

"Há miệng"

"Tôi tự làm đ...." Tokitou định từ chối nhưng Navia nở một nụ cười đáng sợ bảo cậu:

"Bảo há thì há ra, người bệnh không có quyền ý kiến"

Tokitou nghe thế câm nín ngoan ngoãn há miệng ra ăn, ăn hết bát cháo Navia bưng lên đi ra ngoài. Lát sau cô quay lại với chậu nước ấm, bông băng và thuốc. Cô tiến lại đỡ Tokitou ngồi dậy rồi bảo cậu:

"Cởi đồ ra"

"Không" Tokitou phản đối

"Vào đi" Navia nói với kakushi nam đứng ở ngoài

"Cởi đồ cậu ta ra, lau người cho cậu ta giúp em, cậu ta phản đối thì anh giả điếc đừng nghe" Navia dặn dò rồi đi ra ngoài

Sau một hồi thì vị kakushi kia bước ra với vẻ mệt mỏi nói:

"Lau người gội đầu xong rồi" anh ta thều thào nói

"Vất vả cho anh rồi" Navia vỗ vai người kia

Sau đó cô bước vào phòng, ngồi xuống tháo lớp băng cũ ra, bôi thuốc lên vết thương của Tokitou, cô đau lòng ra mặt vì cậu ấy mới 11 tuổi thôi mà mất hết người thân rồi, còn mất trí nhớ nữa. Lần này Tokitou khá phối hợp mà thay thuốc, thay thuốc xong Navia đỡ cậu nằm xuống rồi nói:

"Tôi lúc nào cũng ở ngay bên ngoài, cậu cần gì thì cứ gọi tôi" 

Cô nói xong đi ra ngoài dọn bông băng với thuốc luôn. Navia cứ chăm sóc Tokitou khoảng 1 tháng, cậu đã hoàn toàn bình phục, theo lời Aoi kể lại, cậu đã lên núi tập luyện và đã vượt qua Bài tuyển chọn cuối cùng trong thời gian Navia đi hái thuốc (lần này là hái thiệt chứ không phải đi phượt nha), Tokitou có gửi lời cảm ơn đến Navia. Cô nghe thế chỉ mỉm cười rồi đi tập luyện với Kanao. Hai tháng sau, cô hay tin Tokitou chính thức trở thành trụ cột, là Hà trụ. Dù biết trước chi tiết này trong truyện rồi nhưng cô vẫn rất ngạc nhiên vì trình độ này. Cô tự nhủ với bản thân phải tập luyện nhiều hơn để 3 năm sau cũng phải trở thành kiếm sĩ diệt quỷ. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net