Chương 32: Đề Nghị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này đây, trong không gian yên tĩnh này chỉ còn lại hai người là cô cùng vị đội trưởng này, Fujumi kìm nén cảm giác bất an, nhỏ giọng mở lời

"Đội trưởng... không biết cậu muốn gặp riêng tớ có chuyện gì không?

Fujumi cúi đầu nhìn mũi giày dưới chân, cô thật sự không có đủ dũng khí để đối diện trực tiếp với mục tiêu này mà, luôn có cảm giác cậu ta thật khó lường khiến cô không khỏi có chút sợ hãi. Akashi nhìn cô gái đang cúi đầu trước mắt, hắn có thật sự đáng sợ tới vậy sao? Nghĩ tới đây, hắn hơi thả lỏng ngữ khí mà nói

"Cậu có thể gọi tớ là Akashi như những người khác, không cần gọi đội trưởng trịnh trọng như vậy"

Thấy cái đỉnh đầu nhỏ trước mắt rất có biên độ mà gật gù nhưng không hề có ý định ngẩng đầu lên, Akashi có chút bất đắc dĩ cười nhẹ

"Tớ chỉ muốn hỏi không biết cậu hiện tại đã tham gia CLB nào chưa?"

Fujumi lúc này mới chợt nghĩ tới tờ đơn đăng ký CLB mà sáng nay lớp trưởng đưa cho cô, nếu Akashi nhắc tới thì suýt nữa cô đã quên mất. Nghĩ tới đây, cô lắc đầu, nhỏ giọng trả lời

"Hiện tại thì tớ không tham gia CLB nào cả"

"Vậy cậu có muốn tham gia CLB bóng rổ không?"

Nghe được những lời này, Fujumi không khỏi giật mình, cô không nghe nhầm đi, hắn là đang mời cô gia nhập CLB bóng rổ hả? Chuyện này xảy ra quá sức tưởng tượng của cô khiến cô mãi chưa làm ra phản ứng. Akashi nhìn bộ dạng cứng đờ của đối phương thì không khỏi nhướng mày, đây chẳng lẽ là cao hứng hỏng rồi đi. Chỉ thấy đầu nhỏ chậm rãi ngẩng lên, vẻ mặt mê mang

"Cậu không có đùa đi?"

Akashi khoanh tay nhướng mày, rất có hứng thú nhìn cái vẻ mặt mờ mịt của đối phương, có vẻ đây không phải là cao hứng hỏng mà là quá đỗi bất ngờ đi, cô gái này có lẽ thật sự không có ý đồ xấu muốn tiếp cận các thành viên đội bóng, điều này khiến hắn không khỏi an tâm... Bởi nếu bất kì ai dám gây ảnh hưởng không tốt tới phong độ của đội bóng thì hắn sẽ không dễ dàng mà tha cho kẻ đó đâu, kể cả cô gái trước mắt này. Bởi, đối với đội bóng, chiến thắng là điều duy nhất...

"Cậu cảm thấy tớ là người sẽ nói đùa sao?"

Fujumi vội vàng lắc đầu phủ nhận, đây có thể coi là một cơ hội tốt đi? Không phải sao? Cô sẽ có nhiều thời gian hơn để tiếp xúc với các mục tiêu... Nhưng tại sao Akashi lại đột nhiên đưa ra lời đề nghị này, với cả cô cũng đâu có biết gì nhiều về bóng rổ, nghĩ tới đây, cô không khỏi nghi hoặc nhìn đối phương

"Nhưng mà tại sao? Tớ vốn không biết gì về bóng rổ"

"Không vì lý do gì cả, chỉ cần tham gia là được, cậu có thể đảm nhiệm vị trí quản lý giống như Momoi"

Akashi trả lời như đó là một lẽ tất nhiên, Fujumi không khỏi toát mồ hôi trước sự độc đoán này của cậu ta, đây không lẽ chính là phong thái mà đội trưởng nên có sao? Nhưng dù sao, cô cũng rất vui lòng đồng ý với lời đề nghị này, mỡ dâng tới tận miệng mà còn từ chối mới là kẻ có vấn đề.

"Nếu cậu đã nói vậy thì tớ sẽ tham gia, thật sự cảm ơn cậu"

Nói xong, không quên gập người thật sâu bày tỏ sự cảm kích. Akashi nhìn bộ dạng trịnh trọng này của đối phương thì không khỏi dịu giọng

"Hy vọng cậu sẽ hoàn thành tốt vai trò của mình, cũng muộn rồi, giờ thì cậu có thể trở về rồi"

Nghe được lời này, cô có chút kích động, cuối cùng tình huống căng thẳng này cũng kết thúc rồi, nghĩ tới đây, cô vui vẻ đứng thẳng người dậy, mỉm cười vẫy tay với hắn

"Akashi cũng vất vả rồi, cậu cũng mau trở về đi... Tạm biệt"

Nói xong cũng không đợi đối phương có phản ứng gì đã quay lưng chạy chậm rời đi, Fujumi nào còn tâm trí đâu nghĩ nhiều như vậy, hiện tại cô chỉ muốn mau chóng thoát khỏi hoàn cảnh nan kham này thôi. Akashi đứng đó, đưa nhìn bóng lưng mảnh mai kia chậm rãi chạy xa, không khỏi nghĩ lại, vừa rồi là lần đầu cô gọi hắn là "Akashi" đi... Nghĩ tới cuộc đối thoại vừa rồi, hắn không khỏi lắc đầu bật cười, thật là một cái nhát gan...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net