Chap 17: Maneki - how to trông trẻ đúng cách?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A-chan nhận ra bộ Maneki neko rất được yêu thích nhỉ? Ở phần "trái bom tin tức" cả đống bình luận không muốn se khóc lóc cầu xin đủ kiểu làm tui phát sợ.

Mà mấy thím cứ yên tâm! A-chan tính hết cả rồi! Mấy thím đừng quên tui chưa đề cập đến phần kimetsu gakuen chứ. Cứ hóng dài dài nghen.

____________

Hakuneko và Nekomaru ngơ ngác dựa người lên thân cây, ánh mắt đờ đẫn nhìn lên trời. Đưới mi mắt là quầng thâm do lâu ngày không ngủ ngon.

Cái mũi hơi động đậy, con mèo tam thể quay đầu về phía duy nhất vị chủ nhân đáng kính đang mệt phờ người.

"Nó bậy kìa." phọt ra duy nhất một câu.

"Đến lượt ngươi đó, dọn đi."

Con mèo ỳ ạch lết đến chỗ đứa nhóc đang khóc òa vì khó chịu. Nó quá mệt để phản đối rồi.

Liếc đôi mắt vàng kim xuống. Tam quan của nó, cái mũi của nó đã bị hủy hoại triệt để.

Ấy dừng một chút, quay lại khoảng thời gian 2 tuần đã.

How to làm thế nào để trông trẻ đúng cách?

Câu hỏi hàng đầu của hai con mèo già đầu mà chẳng khác gì đám nít ranh.

Sống hơn 400 năm cả hai đều không có khái niệm trẻ sơ sinh. Và đương nhiên vấn nạn bảo mẫu đã trở thành đề tài tranh luận đáng quan ngại của Maneki neko.

Sau đây là tuyển tập 'how to trông trẻ đúng cách?' mà Hakuneko và Nekomaru rút ra từ kinh nghiệm mồ hôi và nước mắt.

1. Trẻ đói?

"Cho nó ăn táo!" Hakuneko ngây ngô phát biểu.

"Nó chưa mọc răng thì kháo bằng mắt à!"

Con mèo ú xù lông phản bác làm nàng liên tưởng đến viễn cảnh tên nhóc đây bỗng mọc răng lởm chởm quanh hai mí mắt.

"Phốc!!" - chết cười.

Vì chưa có răng nên phải ăn những thứ loãng nhiều dinh dưỡng, nhưng chỉ nước không thì nó chết mất nên lựa chọn sáng suốt là sữa.

"Nhẹ nhàng thôi."

Thiếu nữ tóc trắng ôm đứa bé, chân trần bước nhẹ đến chỗ con lợn rừng đang ngủ cùng bầy lợn con, cố gắng không gây tiếng động để rồi cong đuôi chạy.

Inosuke vươn bàn nhỏ bé ê a vài tiếng rồi tham lam lấp đầy cái bụng đói.

Cả hai kiểm tra biểu cảm con lợn rồi thở phào nhẹ nhõm. May nó ngủ sâu không chết cả lũ.

Mỗi lần kiếm sữa là cả một quá trình gian nan bởi cả ba phải liên tục di chuyển. Thi thoảng may mắn lắm mới bắt gặp vài trường hợp phụ nữ mang thai di cư đến đâu đó, nếu không có thì đành cho bú 'nhờ' hoặc tự 'nhờ' đám thú bằng 〖cảm hoán〗, và trường hợp thứ ba diễn ra nhiều hơn và Hakuneko chẳng muốn dùng〖Tam Khúc〗chút nào. Chẳng phải vì lý do gì cả, đơn giản vì sử dụng linh lực liên tục trong tình trạng mệt mỏi thiếu ngủ khiến nàng kiệt sức. Nhưng như vậy còn tốt hơn gấp trăm lần cho thằng nhóc bú nhờ, bởi vì...

Crắc!!!

Bàn chân ú nụ của Nekomaru đạp phải vào cành cây khô. Ngay lập tức cả hai đứng hình, hắc tuyến và mồi hôi đầy đầu cứng nhắc xoay đầu về phía sau.

Đây là những gì não và mắt tiếp thu từ bạn hiền lợn-kun:

Bật công tác "thân thiện"...? √

Bản mặt thể hiện sự "hiền từ, thánh mẫu"...? √

Cơ thể siêu mẫu trong tư thế sẵn sàng chạy đến "ôm bạn hiền"...? √

Thở một hơi dài...? √

Nào ta cùng nhau thi chạy để gắn bó tình tỷ muội (*・∀・)爻(・∀・*)

"GYAAAAAAA!!!!!!!!!!"

2. Trẻ bậy?

Hm... Nó cũng không phải đặt cược mạng sống nhưng nó có mức sát thương cao đến nỗi phá hủy cả tam quan.

Bậy nhẹ thì không sao, nhưng bậy nặng thì lại là một vấn đề cấp bách đối với hai con mèo có cái mũi nhậy cảm và cực thích. Chưa kể Hakuneko còn có thị lực phi nhân loài, may mà nàng có bộ não cá vàng.

Hơn nữa Inosuke chỉ có duy nhất một cái tã có ghi tên, không vứt được nên phải giặt. Chỉ cần cuốn tạm cái lá to nào đó cho nó đến khi tã khô.

Mà liệu có ai dám chạm vào cái tã trắng tinh bỗng có có một bãi vàng nâu bốc mùi thum thủm không?

"Ngươi giặt đi."

"Không, ngài giặt đi."

"Ta là chủ ngươi đó!!"

"Tôi là mèo đó!!!"

"Một con mèo béo núc cầm bánh mochi bằng hai chân trước!!!"

Vậy nên chia ra, ngày lẻ Nekomaru giặt, ngày chẵn Hakuneko cố gắng nín thở.

Dưới tư cách là thần minh, cả hai đều là một tên đại ngốc và cũng đại não cá vàng.

3. Tắm rửa?

Khoản này cần nước ấm, và đương nhiên là phải nấu nước rồi. Lâu lâu lại gặp cái suối nước nóng tự nhiên.

Phê~~~

4. Chơi cùng trẻ?

Vớ đại cái gì đó thú vị cho nó là được. Quá đơn giản.

5. Trẻ ngủ?

Inosuke đích thị là hơi tăng động. Mà cứ chơi mệt thì lại nằm lăn ra ngủ ngay nên không cần để ý khoản này lắm.

6. Trẻ khóc?

Nó! Chính nó!!

Mọi vấn đề của cơn mất ngủ trầm trọng!

Sáng, trưa, tối, chiều lâu lâu buồn mồm lại khóc vì chẳng lý do gì.

Ai đó cứu họ được không? ( ꈨຶ ˙̫̮ ꈨຶ )

Nửa đêm hưu lạnh, hai con mèo mắt thâm quầng nhìn y chăng mới đội mồ sống dậy. Tay ôm đứa trẻ được bọc trong chăn ấm, miệng hát vu vơ bài hát ru cùng không khí đêm tối bonut tiếng con gì đó kêu vừa đủ hoàn hảo thành bộ phim horror fur HD năm sao mà không cần ra rạp xem.

"Nó ngủ chưa?"

"Rồi."

Cuối cùng thiên địa cũng hiểu thấu nỗi khổ của cả hai!!! Bao gian khổ, bao lần bịt mũi chấp nhận tam quan bị hủy hoại đến trầm trọng, bao lần suýt chết... Cuối cùng trời phật cũng công nhận nỗi khổ mà cho cả hai giây phút bình yê----

"Oa a a a a!!!"

Hakuneko: "..."

Nekomaru: "..."

.

.

.

.

.

.

.

" Ừ (༎ຶ‿༎ຶ)"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net