chương 56: dù phải đổi bất cứ giá nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ nơi tưởng niệm những người đã mất đi về, bước vào căn nhà đã được xây lại như trước đây, Naruto cúi đầu cắn môi, mọi thứ vẫn như vậy vẫn đầy sự cô đơn lạnh lẽo, chậm rãi đi tới sofa ngồi xuống dựa lưng vào ghế ngã đầu ra sau, Naruto nhắm chặt đôi mắt.

=============================

~Naruto và himawari 4t~

"Naruto không được mở mắt nhé." Cậu bị cô hai tay bịch mắt chầm chậm đi đến phía trước, sau khi thấy lại ánh sáng lần nữa, cậu bắt ngờ nhìn bánh sinh nhật phía trước, ngạc nhiên nói :"đây là..."

"Naruto sinh nhật vui vẻ, quà của Naruto nè." Nhìn túi tiền hình con ếch xanh trong tay, ánh mắt Naruto đỏ lên hít hít mũi nói :"cảm ơn em, anh vui quá."

Cô vươn tay lau nước mắt cho Naruto dịu giọng nói :"vui vậy đừng khóc, hôm nay là sinh nhật của chúng ta, Naruto phải cười mới đúng."

"Ừm." Naruto gật đầu gạt nước mắt, chào đón sinh nhật lần đầu tiên được tổ chức.

~Naruto và himawari 10t~

"Naruto này."

Nghe tiếng gọi Naruto dừng luyện tập quay đầu, nhìn cô đang chống cằm nhìn cậu, cậu bước đến gần cô xoa đầu nhẹ giọng :"sao thế."

Cô vươn tay kéo cậu ngồi xuống đối diện mình rồi nói :"tại sao ước mơ của Naruto là trở thành Hokage."

Naruto nghiêng đầu nói :"vì Hokage là người mạnh nhất, nhận được sự kính trọng từ dân làng."

Cô cười cười nhéo má Naruto nói :"himawari lại không muốn Naruto trở thành Hokage chút nào cả, nhưng nếu đó là ước mơ của Naruto thì himawari luôn luôn ủng hộ."

Naruto chớp mắt khó hiểu hỏi :"sao thế, sao em không muốn anh trở thành Hokage."

Cô ngưng cười thấp giọng nói :"đó là vị trí tối cao cũng đồng nghĩa với việc có rất nhiều trách nhiệm, himawari không muốn Naruto bị những chuyện đó làm cho phiền não, himawari muốn Naruto lúc nào cũng có thể cười thật vui vẻ."

Naruto nắm chặt tay cô cười híp mắt nói :"anh cũng vậy, anh cũng muốn em có thể vui vẻ hạnh phúc."

~Đại chiến Ninja lần thứ tư~

Xác người rãi rác, một giây trước những người đó vẫn cười nói sát cánh bên đồng đội, một giây sau họ lại nằm bất động mất đi sức sống, Naruto ánh mắt đẫm lệ nhìn hoàn cảnh xung quanh, đấm mạnh tay xuống đất cắn chặt răng.

Cô chậm rãi đi tới ngồi xuống nắm lấy tay Naruto, rồi vươn tay lau đi nước mắt của Naruto nhẹ giọng :"Naruto em muốn hỏi anh, tại sao không bỏ cuộc, tại sao lại cố chấp muốn bảo vệ những người đã từng tổn thương anh."

Naruto cụp mắt nói :"himawari em có biết ý nghĩa của người mạnh là gì không, là trách nhiệm, đúng là họ từng tổn thương anh và em, nhưng họ là những người tay yếu chân mềm, họ cần được bảo vệ, huống hồ làng Lá lại là nơi cha, mẹ, sư phụ dùng sinh mệnh để bảo vệ, cho dù phải đánh đổi bất cứ giá nào, anh cũng phải bảo vệ nó."

"Em hiểu rồi, vậy anh bảo vệ thế giới, em bảo vệ anh." Cô cười híp mắt, rồi đứng dậy cúi đầu bước đi nụ cười trên môi cũng thu lại, Naruto việc anh làm không hề sai, nhưng em lại không thể tha thứ cho họ được, họ chưa từng giết người bằng đao, nhưng lại giết người bằng lời nói.

Có đôi khi bị một đao giết chết còn có thể mỉm cười, nhưng bị lời nói giết chết lại để trong tinh thần của người đó đầy sự tra tấn thống khổ.

Nhưng em cũng không phủ nhận lời của anh nói là sai.

~~~

"Anh hai, em xin lỗi là em thất hứa rồi."

Một tiếng anh hai đã hứa sẽ gọi mỗi ngày, nhưng đây lại là lần cuối cùng được nghe.

=============================

Naruto cắn chặt môi nhưng vẫn không thể kiềm nén tiếng nức nở của mình, nhỏ giọng thì thầm :"anh sai rồi, cái giá phải đổi này... quá đắt."

"Himawari... em quay về đi có được không."

"Himawari..."

Trở thành anh hùng của làng Lá nhận được sự công nhận, kính trọng, ánh mắt thiện cảm của người khác, nhưng lại đánh mất đi người sẽ cùng mình được hưởng.

Em ấy từng hỏi 'tại sao Naruto muốn trở thành Hokage'.

Cậu đã trả lời rằng 'vì Hokage là người mạnh nhất, nhận được sự kính trọng từ dân làng'.

Thật ra đằng sau câu trả lời đó, cậu muốn trở thành Hokage, trở thành người mạnh nhất, là vì cậu cũng muốn cô được kính trọng, muốn làm chỗ dựa vững chắc cho cô, để không có bất kỳ ai có thể bắt nạt cô nữa.

Mái tóc dài đó cậu muốn nhìn thấy nó lại lần nữa, muốn cô không cần phải cố tỏ ra bản thân mạnh mẽ để cậu không bận tâm.

Nhưng mà bây giờ cô mất rồi, vị trí Hokage mà cậu luôn phấn đấu đó, đột nhiên không còn ý nghĩa nữa.

Cầm lấy chiếc hộp gỗ trong tay mở ra, Naruto nhìn bản vẽ của công viên giải trí Kỳ Tích nói :"himawari đây là tâm huyết của em, anh nhất định sẽ xây dựng nó lại."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net