Chủy công tử đẹp thật đó (trung)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bánh ngọt nhỏ, hằng ngày

  

Tháng này Giác công tử đi ngoại vụ, bảo là mấy ngày nữa mới về.

Nói thật, Giác công tử lạnh như băng đi làm việc gì, ta cơ bản không thèm để ý chút nào.

Việc làm ta vui vẻ chính là thời gian này Chủy công tử vẫn luôn ở lại Giác cung.

Mỗi ngày có thể thấy nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn của Chủy công tử đúng là phúc khí của ta!

“Quế Hương, ngươi đây là đang làm gì đó?” Chủy công tử nhíu mày nhìn điểm tâm trông tầm thường trước mặt, vẫn là không nhịn được mà cầm lấy một miếng.

Chủy công tử người cũng đẹp mà tay cũng vô cùng tinh xảo, trông như được chạm bằng ngọc, chỉ đáng tiếc là mang sẹo.

Kim Phục nói vết sẹo là vì Giác công tử mà để lại —— để báo thù cho đệ đệ ruột và mẫu thân của Giác công tử, Chủy công tử cùng Giác công tử hợp lực đánh chết Hàn Y Khách của Vô Phong.

Lúc ấy vết thương nghiêm trọng tới mức ảnh hưởng tới gân tay, suýt chút nữa tay đã phế đi rồi. Cũng may y thuật của bản thân Chủy công tử rất giỏi, sau khi trị liệu hồi phục cũng không tồi.

Chỉ là tay khó mà nâng vật nặng, cũng không linh hoạt như trước đây, nên khi bốc thuốc khó tránh khỏi thiếu chính xác.

Chủy công tử cũng rất phiền não về vấn đề này, đương nhiên… Hắn cũng không kể những việc này cho huynh trưởng mình.

Giác công tử đáng ghét ghê, sao tới chuyện này cũng phải nhờ đệ đệ giúp! Cũng không biết ngại sao! Báo hại đôi tay nhỏ dài hoàn mỹ không tì vết này của Chủy công tử lại mang vết sẹo. 

Những người để mỹ nhân mang sẹo đều nên bị tống vào tù! - Ta nhịn không được mà nghĩ.

“Bánh gì đây… Mặc dù hơi xấu, nhưng hương vị cũng được"

“Chủy công tử hôm nay có muốn tết tóc không?” Ta thấy tâm tình hắn cũng không tệ, nhịn không được xoa xoa tay hỏi —— trời biết ta muốn sờ thử một chút một đầu tóc mây đen nhánh kia của Chủy công tử tới mức nào. Mỹ nhân chân chính, thực sự là tới cả từng sợi tóc đều có sức hút.

Nhưng đừng nhìn Chủy công tử ngày thường luôn xinh xinh đẹp đẹp, chỉ cần Giác công tử không ở đây, hắn liền đặc biệt lười biếng, không chú ý phục trang cũng không tết tóc. Hắn như một chú mèo lười rúc ở trong phòng, không muốn động đậy cho lắm.

Nhưng cho dù có lười biếng như một chú mèo, Chủy công tử cũng hẳn là kiểu mèo kiêu sa như mèo Ba Tư từ Tây Vực, không thể nào là mèo cỏ mèo nhà gì đó.

Dù sao hắn đẹp tới vậy cơ mà.

"Ngươi còn biết cả cái này?" Hắn nhướng mày, dường như có hơi không được tin tưởng ta cho lắm… Có thể là bởi vì hôm qua ta không cẩn thận làm vỡ một cốc trà của Giác công tử, hoặc là do hôm trước làm rơi chậu hoa Chủy công tử để trong phòng ngủ.

"Đương nhiên rồi, nô tỳ là con gái, đa phần nữ nhi đều biết tết tóc mà."

Nói thế nào nhỉ, ta bỗng nghĩ lại mà may, tự nhiên thấy năm đó đích tỷ bắt ta học tết tóc cho nàng chính là để hôm nay ta có thể thể hiện kỹ năng trước mặt Chủy công tử.

“Vậy sao?” Chủy công tử không định đi y quán, dù sao cũng rảnh tới sợ nên vừa ăn táo vừa vẫy vẫy tay gọi ta, "Vậy hôm nay ngươi tết đi." 

"Nếu mà tết không tốt thì tối nay cứ tự mà đi Chủy cung thử thuốc mới."

“……” Trái tim mỹ nam ác độc ghê, vậy mà lại đối xử với thiếu nữ trói gà không chặt như vậy… Nhưng mà, để được sờ tóc một xíu, có là núi đao biển lửa ta cũng phải thử một lần.

Tóc Chủy công tử sờ rất sướng, tựa như sa tanh, vừa đen vừa mềm mượt.

Hắn tiện tay mà chọn vài trang sức nhỏ xinh xắn mình thích đưa ta, ta liền cẩn thận tết chúng lên —— đây đều là đồ Giác công tử đi ngoại vụ mang về, đủ loại kiểu dáng, không cái nào là không tinh xảo. 

Tay nghề này quả thật không uổng công luyện tập - Ta nhìn mái tóc đã tết xong của Chủy công tử mà nghĩ thầm.

"Đúng thật, cũng khá đẹp." Chủy công tử soi trước gương một chút, chắc là thấy cũng rất không tồi, liền thuận tay ném một quả táo ngọt cho ta, "Thưởng ngươi."

“Cảm ơn Chủy công tử.”

Ta về ta sẽ cúng quả táo này lên liền!

“Quế Hương.” Hắn như suy tư điều gì, bỗng nhiên nhìn về phía ta, có vẻ hơi rối rắm mà mở miệng:

“Ngươi có muốn sửa tên mình lại?"

"Sao vậy?" Ta cũng không rõ hắn muốn gì, dù sao Chủy công tử lúc nào cũng nghĩ ra đủ thứ. "Vì sao lại phải sửa ạ?"

"Ngươi không thấy cái tên Quế Hương này—"

“Ta cảm thấy cái tên Quế Hương rất hay, cuối thu mát mẻ, hoa quế vàng tỏa hương!"

“…… Ngươi thích là được.” Chủy công tử không nói nữa, đẩy đẩy tất cả táo trên bàn về hướng ta, "Ăn nhiều một chút, thưởng cho ngươi.”

Ta không nhịn được mà tán thưởng, Chủy công tử đúng là vừa đẹp lại vừa tốt.

Trước bữa tối, thị vệ tới thông báo Giác công tử đã về sớm. Nghe bảo hắn nóng lòng muốn về nhà, đã chạy chết hai con ngựa.

Ngựa thì có tội tình gì? Giác công tử đúng là tệ ghê.

Ta cạn lời, nhưng vẫn tràn đầy nhiệt tình, đi hầu hạ Chủy công tử, à nhầm, các chủ tử dùng bữa.

"Hôm nay Viễn Chủy tết tóc sao?" 

Trước khi tới Giác công tử còn tắm gội, lúc này đang mặc một thân áo choàng xanh tím thêu chỉ vàng, trông như khổng tước xòe đuôi, không có phẩm vị gì hết.

Ta khịt mũi coi thường.

“Dạ” Chủy công tử nhận lấy đồ ăn tươi ngon huynh trưởng vừa đưa qua, hơi lắc lắc chuông bạc trên đầu, "Là Quế Hương tết, ta thấy cũng được. 

"Khá xinh đẹp." Giác công tử lãnh đạm liếc mắt ta một cái, biểu cảm hơi lạ lùng, "Xem ra dù ta có không ở đây thì cũng có người tết tóc cho Viễn Chủy."

Hắn trông như đang khen ta, lại có cảm giác như đang âm dương quái khí, tự nhiên không khí xung quanh có hơi chua chua.

“Ngươi tên gì?”

“Nô tỳ tên Quế Hương.” Ta cười với hắn một chút, đúng là đồ sếp mua ta về rồi hoàn toàn không nhớ ra ta. 

“Tên này ——” hắn hơi hơi kiềm khóe miệng mình lại, dường như có hơi muốn cười. Nhưng ta lại vội nói tiếp: "Là Chủy công tử ban danh, nô tỳ vô cùng thích."

“……” Sắc mặt Giác công tử càng khó coi hơn, nhưng vẫn trái lương tâm mà nói, "Hoa quế vàng tỏa hương, đúng là không tệ."

“……” Chủy công tử nhìn hắn, biểu cảm khó mà miêu tả bằng lời, không biết suy nghĩ điều gì.

Buổi tối tan làm, ta để quả táo buổi sáng Chủy công tử đưa cho ta lên bàn thờ, trong lòng hoan hỷ.

Nhưng rồi tâm trạng vui sướng này biến mất ngay lúc Kim Phục mang cho ta tin dữ ngày hôm sau —— Giác công tử nói hắn thấy tay chân ta đặc biệt nhanh nhẹn, chuyển ta đi trồng hoa ở tiền viện!

Giác cung có hoa sao?

Ngoại trừ đóa kiều hoa Chủy công tử, còn có bông hoa nào sao?!

____

Bà chị này fan only đệ đệ, thấy ca ca được idol mình iu nên cay đủ điều, mình chuyển thành gọi "hắn" lun, mọi người cứ coi như bả làm một thời gian xong lì mặt đi nha...
Không biết có nhầm không mà dạo này hình như thấy thuyền hơi bớt hot...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net