Chương 2: Muzan.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên ngoài phòng củi hiện tại là một mớ hỗn loạn.

Một đám cháy bừng lên dữ dội từ trước đó, để rồi chừa chỗ cho những thanh cửa đổ nát ập xuống ngôi nhà khang trang đằng kia. Từ ngoài nhìn vào, là một biển lửa với những tiếng la oai oán tuyệt vọng, và một con người(?) đứng đó, ánh mắt lạnh lẽo quan sát sự việc.

Owari mở cửa nhà củi khi đám cháy lan tới, cô chạy ra ngoài cùng Toonori, rồi dừng lại khi chạm trúng người đàn ông kia.

"....Owari, ngươi, đi với ta."

(Ồ....)

"..." Owari lùi về sau, bàn chân đạp phải vật nhọn mà chảy máu, con ngươi trắng toát tựa hồ chuyện này không xảy ra, vẫn tĩnh lặng và chẳng có tia hoảng loạn nào.

Một vị thần sống mấy ngàn năm, so với chuyện này, giống như ngươi cả một rổ trứng cứ liên tục hướng một tảng đá to lớn mà đập, cũng chẳng có lấy một vết nứt nào.

"Muzan, ngươi nhất thiết phải làm ra loại chuyện này?" Owari hỏi, quan hệ giữa cô và Kibutsuji Muzan, không phải ngày một ngày hai.

Ừm, thế tại sao Muzan lại ở đây?

Vì Thập Nhị Nguyệt Quỷ muốn đi chơi Halloween, và Boss quỷ đương nhiên phải theo.

----Mấy trăm năm trước, khi Owari vẫn còn sống dưới danh một vị Họa tân thần, cô đã từng dịch chuyển đến nơi này, càng trớ trêu hơn, cô gặp một thiếu niên bệnh tật.

Lúc ấy, Owari đã nghe lời thỉnh cầu của thiếu niên nọ, được khỏe mạnh để có thể tự do đi lại, cô đã nhờ một trong Thất Phúc Thần ban cho cậu ta một tháng có sức khỏe phi thường.

Và cũng trong một tháng ngắn ngủi, Owari đã làm quen được với Muzan.

Gắn bó không lâu, nhưng thuở ấy, hầu như hắn chẳng có ai bầu bạn, vậy nên suy nghĩ khắc ghi Owari mãi mãi đã tự nhiên xuất hiện trong đầu hắn.

Cho tới hai năm sau, thiếu nữ kia biến mất chẳng để lại dấu vết nào. Rồi mấy trăm năm nữa, hắn gặp một con bé có đôi mắt trắng dã, hệt như người trong quá khứ. Bất quá lúc ấy, Muzan chẳng biết đó là Owari, cho đến khi thấy cô một đấm thủng bụng con quỷ trong nhà củi, cái khí tức độc nhất vô nhị ấy, ai cũng có thể nhận ra, là Owari.

"Ngươi để bị chà đạp?"

"Nhìn xem, ta vẫn sống."

"Đó không gọi là sống."

"Vậy chẳng lẽ ta xuống Izanami chơi với Mạnh Bà rồi hả?"

Kibutsuji Muzan bước tới, cầm lấy cánh tay nhỏ xíu của Owari, vén lớp áo cũ rách lên, những vết bầm, những đường cắt sâu và dài hiện ra, rõ mồn một. "Nói thử xem, tại sao ngươi còn luyến tiếc bọn họ?"

"Luyến tiếc? Điên à?"

"Ta bảo ngươi nói!" Muzan xiết chặt tay Owari.

'Vụt'

Thân ảnh nhỏ kia đột nhiên biến mất. Kibutsuji Muzan nhìn một mảng trống không mà hắn nắm, đôi mắt đỏ giống như đang tức giận.

"...Lần tới, ngươi sẽ không dễ dàng mà trốn thoát, Owari."

.

.

"Toonori, phiền ngươi rồi." Owari ôm lấy cổ Thần khí, ở trên vai anh ta, gương mặt trẻ con vẫn như vậy, bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Nói thẳng ra là liệt cơ mặt.

"Không hề gì thưa Ngài." Toonori đáp, anh ta là Thần khí tiêu chuẩn, sẽ không bao giờ để chủ thần bị đâm, hoặc ô uế.

"Ờ."

Gì nhạt vậy cô gái?

Đi được một chút, Toonori vấp té.

Owari cả người va chạm mạnh vào thân cây, t(ph)ê không gì bằng.

Thần khí ngay khi biết mình gây chuyện liền chuồn đi.

"TOONORI!!"

.

.

Fact: Muzan và Owari là friendzone.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net