Chap 10: Phân chia Thượng-Hạ. Món quà cuối cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở hoàng gia Ai Cập, các vị pharaon sẽ cưới chị hoặc em gái của mình để duy trì huyết thống. Việc này ra đời theo truyền thuyết thần Osiris lấy người chị của mình là nữ thần Isis, và các truyền thuyết về các vị thần khác.

Hôn ước của pharaon đã có từ trước khi đăng quang. Khi đã chính thức lên làm hoàng đế thì sẽ thực hiện hôn ước.

Việc hủy hôn cũng như việc phản đối các vị thần nếu chưa được tế tư cho phép

- Tại sao ngươi hủy hôn

- Chị, ta yêu Carol

Isis đen mặt. Quả nhiên còn lí do nào khác. Sắp không kiềm chế được thì Esther nhẹ nhàng đặt tay lên vai nàng, nói

- Bệ hạ, hủy hôn mà chưa có sự đồng ý của thần linh. Ngài không sợ bị trừng phạt à

- Ta là thần linh

Thấy Memphis dứt khoác như thế thì nàng lắc đầu, nhưng Esther vẫn không chịu thua

- Bệ hạ, hôn ước này là do tiên đế ban

- Nhưng bây giờ ta là hoàng đế

- Vậy phân chia Ai Cập đi

- Ngươi nói cái gì

Khóe môi của Esther khẽ nâng lên, nàng đưa mắt nhìn hắn rồi từ tốn nói

- Tiên đế ban hôn ước là mong cả hai người cùng nhau cai trị Ai Cập. Nhưng bệ hạ đã quyết như thế vậy rồi thì phân chia Ai Cập đi. Isis sẽ lấy Hạ Ai Cập. Và ta, ta sẽ bảo hộ cho Hạ Ai Cập vững mạnh. Nên bệ hạ đừng lo

- Ngươi...

Bây giờ đến lượt Memphis đen mặt. Hắn không thể đáp trả gì.

- Đúng thế. Phân chia Ai Cập đi. Dù ngươi không đồng ý thì một tháng nữa ta cũng tự đi

Isis lạnh lùng nói

- Đến khi ta rời khỏi thượng Ai Cập rồi thì chúng ta không còn quan hệ nữa

- Chị!!!

Không quan tâm hắn nói gì nữa, Isis kéo Esther đi

---***---

- HaHa, xem cái biểu cảm của hắn mà ta thật muốn cười chết đi

-Thôi nào, giữa hình tượng tí đi

Esther lau cười mắt do cười nhiều quá đi. Isis vẫn giữa vẻ mặt bình thường, nhìn cô nàng đáng yêu trước mặt. Không nhịn được bèn nhéo má cô nàng một cái

- Gì vậy!?

Esther nhảy dựng lên, xoa xoa bên má. Isis nhìn nàng mà cười

- Cô dễ thương thật đấy

- Hứ, tôi như thế đó giờ. Bây giờ mới phát hiện à? Trễ rồi nha (*Lyted: -_- sa mạc lời*)

- Được rồi, bây giờ làm gì tiếp?

- Ai biết

Esther lắc đầu

- Vậy tôi chuẩn bị dọn xuống Hạ Ai Cập

- Ừ, vậy tôi đi vòng vòng

---***---

Esther dạo vòng, nhưng bỗng đi lạc đến một khu vực lạ. Nghe tiếng động và tiếng rên rỉ, tôi tò mò đến gần. Trước mặt nàng hiện ra một cảnh: một người đàn ông, có lẽ không phải người Ai Cập đang bị hành hạ dã man

- Dừng lại

Nàng vừa cất tiếng, bỗng phía sau cũng có một tiếng nói đồng thanh. Sau đó là giọng chế giễu

- Nữ thần, nơi này không phù hợp cho ngài đâu

Đó không ai khác là Memphis, bên cạnh còn có Carol. Esther định cất tiếng phản bác thì Carol đã ngồi trong họng nàng

- Memphis, sao anh lại hành hạ ông ta? Ông ấy đã phạm tội gì?

- Carol, đây là người Hittle, có lẽ hắn biết kĩ thuật làm kiếm sắt

Mặc cho những lời phản bác của tên ấy, Memphis khẳng định

- Đừng mà, tha cho hắn đi. Tôi... Tôi có...

- Ta có thể rèn kiếm sắt

Nãy giờ Esther đã cho Carol ngồi trong họng mình quá lâu rồi. Đến lúc nhổ cô ta ra thôi

- Nữ thần có thể?

- Đương nhiên

Nói rồi, nàng chỉ ngón tay vào các vật trước mặt mình. Chúng bắt đầu bay lên. Nàng vừa làm, vừa giảng thuyết. Lại còn chỉ cách làm gươm hai lưỡi, cách mài kiếm bén hơn, lại còn cho xem kỹ thuật sử dụng kiếm. Ai ai cũng kinh ngạc, há hốc mồm, kể cả Carol. Nàng vừa giảng thuyết xong, ai nấy cũng quỳ xuống

- Gì thế?

- Nữ thần thiên tuế. Không việc ngài không thể làm được

- Ai da, ta mệt rồi. Coi như cái này là quà ta tặng trước khi rời khỏi Thượng Ai Cập. Còn nếu như muốn cảm ơn thì thả tên đó ra

Nàng chỉ vào tên Hittle đang dở sống dở chết. Những binh lính không cần sự đồng ý của Memphis đều răm rắp làm ngay. Carol vẫn không thể bình tĩnh lại, khụy xuống, lấm bắp

- K...không thể nào

- Hừ, sao thế. Cô không muốn Ai Cập có được công thức rèn sắt à?

Esther vừa chế giễu, vừa điều khiển thanh kiếm vừa rèn xong bay lại gần cô ta

- Nữ thần!!! Carol sẽ là hoàng phi của ta, ngài đừng quá phận

Memphis vừa gạt mạnh thanh kiếm vừa tuyên bố. Ai cũng ngạc nhiên không nói nên lời

- Haha, hoàng phi? Ta nhớ là người trong hoàng tộc mới xứng làm hoàng phi thôi. Không ngờ pharaon có thể lấy một tên nô lệ rồi phong làm hoàng phi. Người không sợ dân chúng phản đối, cười chê à?

- Carol là nữ thần sông Nile, nàng đã cứu ta khỏi rắn độc. Nàng hoàn toàn xứng với ta

- Haha, đừng chọc cười ta chứ. Người cứu ngươi, ai cũng biết. Chỉ mình ngươi đui điếc không biết thôi. Hơn nữa...

Thanh kiếm bị gạt xuống đất lúc nãy được nàng điều khiển bay lên. Đâm thẳng để Carol, tuy không gây thương tích nhưng lại rơi cả một lọn tóc vàng xuống

- Đừng vì cái vẻ ngoài của cô ta mà nói cô ta là nữ thần sông Nile. Kẻo nữ thần thực sự sẽ tức giận đấy. Tóc vàng, mắt xanh à? Cái nơi mà cô ta đã sống, có hàng đống người như thế. Cô ta chỉ cùng lắm là sử dụng lại những thứ mà người khác làm ra. Không xứng danh là nữ thần của Ai Cập đâu

Nàng quay đi, bỏ lại đám người vẫn còn ngơ ngác. Nàng tức lắm. Vì nơi đầu tiên mà nàng xuyên không đến, mặc dù là quốc gia khác nhưng cũng thuộc thời đại này. Lúc đó, nàng giúp một cô gái trở thành nữ thần chiến tranh. Vậy mà đã rất khó khăn mới ngồi lên ngôi vị hoàng phi. Còn Carol vẫn chưa làm gì, mà đã dễ dàng có thể có được. Nàng không cam tâm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net