Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Esther tỉnh lại là chuyện của tuần sau. Dường như cơ thể vẫn chưa phục hồi hoàn toàn, nàng chỉ khẽ mở mắt, gọi nhỏ tên Lyted. Đã một lúc mà chưa có tiếng đáp lại, nàng mới bắt đầu ngồi dậy. Nơi đây hơi bị im lìm đấy! Còn người trước mặt là ai? - dòng suy nghĩ của nàng vẫn chưa ổn định

- Ngươi là ai?

Nàng khẽ hỏi với giọng như mới tỉnh ngủ

- Thần là Teiry, nô lệ của ngài

Teiry? Sao nàng không có ấn tượng gì hết vậy. Nhưng trước hết phải lấy lại tinh thần đã

- Giúp ta rửa mặt

***

Một lúc sau. Esther mới hoàn toàn tỉnh táo đối diện Teiry

- Nói rõ. Ngươi là ai?

Giọng nàng không cảm xúc tra khảo người quỳ trước mặt

- Thần là Teiry, nô...

- Dẹp đi. Lặp đi lặp lại mấy câu đó. Sợ ta không nhớ tên ngươi à?

Esther chán ghét cắt ngang câu nói

- Thần xin chịu tội

Nàng thật ghét cái thái độ và vẻ mặt ấy. Đặc biệt là nàng ghét kẻ khác quỳ trước mặt mình. Làm như viếng mộ không bằng.

- Đứng lên rồi nói chuyện với ta

- Thần không dám

- Rốt cục có đứng lên không. Ta là chủ hay ngươi là chủ. Bảo có như thế mà không làm được, sau này có thể sai khiến cái gì...

Sau khi nghe một tràng chửi của nàng, Teiry đành phải vâng theo, ủy khuất đứng dậy, nhưng mặt vẫn cuối gầm xuống

- Này, sợ ta ăn thịt ngươi hay gì hả? Suốt ngày cứ cuối cái mặt xuống đất thế? Chán thật. Không biết trong lúc ta hôn mê là ai đem ngươi tới nữa. Chắc là một tên ngốc không có não. (*Lyted:hắc xì*)

Esther vẫn giọng đanh đá. Sau một hồi tự hỏi tự trả lời, nàng cũng đặt câu hỏi thật sự cho Teiry

- Lyted đâu?

- ...

- À, là ông thần bóng đêm đâu?

- Thần bảo hạ nhân chăm sóc nữ thần. Nữ hoàng cùng với nam thần đã xuống hạ Ai Cập từ sáu ngày trước

- Hả?!

Esther ngạc nhiên rủa thầm. Đi mà bỏ nàng ở lại, thật không công bằng. Bọn người xấu xa.

Nhưng sau một hồi ngẫm lại, Esther cũng bình tĩnh.

- Được rồi, chuyện chính đã hỏi xong, bây giờ là chuyện phụ

- ...

- Ý ngài là sao?

Sau một hồi ngẩn ngơ, Teiry cũng hỏi lại

- Hừ, đừng giả bộ nữa. Mặc dù ta tiếp xúc với ngươi rất ít nhưng ta cũng nhận ra rằng, người không phải người Ai Cập. Hay nói chính xác là ngươi có hai dòng máu. Đúng không?

- ...

Teiry trầm ngâm không trả lời

- Được rồi, chuyện của ngươi ta không quản. Chỉ mong đừng có đâm sau lưng ta được rồi

Cuối cùng Esther cũng mở một con đường thoát cho hắn. Hắn không nói gì chỉ khẽ cúi đầu biểu thị sự tạ ơn

---***---

Sau một hồi "tám chuyện" với Teiry, Esther cũng rời khỏi cái giường bông mà ra ngoài đi dạo.

Trên thực tế thì Esther theo phe Isis, nhưng cả Ai Cập đều biết nàng là nữ thần nên Memphis không thể trực tiếp đuổi cổ nàng đi. Hơn nữa, chỉ trong một tuần, Thượng Ai Cập có nhiều biến đổi thật. Đặc biệt là sự "trở lại" của Carol. Nhưng nàng cũng chẳng quan tâm, dù gì nàng cũng không thân thiết mấy với "bạch liên hoa" ấy.

Í, vừa nhắc Tào Tháo thì đã gặp. Cô ta đang làm gì vậy? - Esther tự hỏi rồi tự bậc chế độ nhiều chuyện bám theo.

***

Carol không biết là do xui xẻo hay là may mắn mà đã trở lại cổ đại. Cô lại dính cục phiền phức là Memphis. Dù thế nào cũng không buông tha cô. Bỗng nhiên một hôm, có một lá thư từ người "thương nhân" mà lần trước cô gặp, đã đưa đề nghị giúp cô. Như chết đuối vớ được phao, cô không suy nghĩ mà đồng ý.

Hôm nay, sau khi gặp chút rắc rối. Carol cũng quyết định đến chỗ hẹn. Điều cô không ngờ nhất là tự mình rơi vào bẫy người khác

***

- Này!!!

Esther không cũng không hiểu tại sao mình lại ra mặt

- A, là cô!

Carol ngạc nhiên. Cô không ngờ Esther lại theo dõi mình

- Cô đang đi đâu đó?

Esther với giọng đanh đá hỏi cô

- T...tôi... Cầu xin cô đấy Esther. Tôi phải trở về, tôi không thuộc về nơi đây

- Hừ!

Carol bỗng nhận ra ánh mắt Esther có chút khác thường. Lần theo hướng mắt, cô quay lưng lại. Trước mặt cô là một chàng trai quen thuộc

- Là anh!

- Xem ra cô rất muốn rời khỏi đây nhỉ?

- Đương nhiên!

Carol tiến lên vài bước. Bỗng nhiên, xung quanh, có những người lạ xuất hiện

- Anh...

Cô không suy nghĩ đến trường hợp này. Thật không biết có phải cô ngốc quá không. Lại bị người khác tính kế. Nhưng nhanh chóng, cô nhận ra mình vẫn có bùa "may mắn" đang theo dõi mình. Bất giác quay lại nhìn Esther

-...

Thật sự hôm nay, Carol dẫn phải phân chó thật rồi

Esthed từ khi thấy Izumin xuất hiện, bỗng nhiên thấy có chút chóng mặt. Và chưa kịp nghe hết đối thoại giữa Carol và Izumin, nàng đã "ôm" đất mẹ.

- Giữa cô ta lại

Izumin ra lệnh. Rồi đến gần, bế cô gái đang ngất lên

- Đúng là hơn cả dự tính. Chúng ta rút nhanh thôi

- Vâng!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC