[Hoa Hạ] Hoa Trà Mi (Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hình ảnh mang tính chất klq, rảnh làm khoe mọi người giấy kết hôn của hai anh thoi =))))))

___________Chính truyện_____________

Tác giả: 冰晶雪
Link lofter: https://bingjingxue323.lofter.com/post/1f63ada3_1cb7d6c28
Edit: Jin

__________________________________________________________________

*Hiện đại, hắc đạo
*Khả năng có OOC, cẩn thận hẵng nhảy
*Không yêu xin đừng buông lời cay đắng, cảm ơn.

【Văn án】
Người đời nói rằng: "Hoa Trà Mi, chính là vẻ đẹp cuối con đường."

(0)

Thật là khó chịu, nước đè ép lồng ngực đến không thể thở nổi, làm trước mắt hắn như biến thành màu đen, một mảng mơ hồ không rõ.

Thân thể bị nước nhấn chìm xuống ngày càng sâu, hoàn toàn không dậy lên được một tia sức lực.

Là ai, đang bơi tới chỗ ta...

(1)
"Ây các cậu có xem chương mới nhất của "Ngọn Lửa Đen Tối" mà Trú Trần đại đại đăng hôm qua không, cốt truyện xoay ngược lại đúng kiểu cua gắt tí thì vỡ đầu"
(Nguyên gốc là 昼尘, mình không biết dịch ra như nào nên để hán việt là Trú Trần)

"Ngọn Lửa Đen Tối" là tiểu thuyết đang nổi gần đây trên internet, tất cả nhờ văn phong âm u lạnh lẽo cùng cốt truyện IQ siêu quần vô cùng thú vị đánh trúng thị hiếu độc giả. Tiểu thuyết chủ yếu xoay quanh những câu chuyện xưa phát sinh bên cạnh một vị sát thủ nam, thuộc thể loại truyện huyền nghi. Mà khuyết điểm lớn nhất của tác phẩm này cũng chính là lối hành văn quá mức u ám, thậm chí rất nhiều người đọc nghi ngờ có phải tác giả từng chịu đả kích xã hội sâu sắc hay không mà có thể viết ra áng văn đậm chất tăm tối như vậy.

Hạ Huyền đi dưới đèn đuốc sáng trưng của khu phố buôn bán,hắn mới vừa mua vài cái bánh mì và thức ăn dự trữ cho mấy ngày tới, trùng hợp đi qua bên người cô nữ sinh đang hưng phấn thảo luận nội dung tiểu thuyết với bạn bè.

Dọc theo đường đi, Hạ Huyền giải quyết mấy cái phiền toái nhỏ rồi lặng lẽ trở về nhà, đó là một toà dân cư đã cũ, bảo an và bất động sản không được tốt lắm. Cũng may chỗ này tiền thuê rất tiện, hơn nữa không cần giấy tờ xác minh thân phận, chỉ cần đưa tiền là có thể trực tiếp dọn vào ở luôn. Hạ Huyền đạp lên từng mảng ánh đèn mờ nhạt nơi cầu thang, đi lên tầng 6 rồi lôi chìa khoá mở cửa. Hắn đem đống đồ mới mua từ siêu thị ra để vào đúng chỗ, sau đó mở máy tính chuẩn bị viết nốt chương mới của "Ngọn Lửa Đen Tối".

Gõ nốt đoạn văn còn dang dở rồi đăng lên, Hạ Huyền thở dài nhẹ nhõm, hắn không bất ngờ mà nhìn đến chỉ mới qua vài giây, một cái bình luận đã xuất hiện. Lại là bình luận của "Hoa Đỏ".

"Hoa Đỏ" là người đọc trung thành nhất của "Ngọn Lửa Đen Tối", bất cứ lúc nào, chỉ cần "Ngọn Lửa Đen Tối" ra chương mới người cmt sớm nhất vĩnh viễn chính là y, dù thời gian ra chương là sáng sớm cũng không ngoại lệ.

Phía dưới bình luận của "Hoa Đỏ" là một loạt như là "Lần nào cũng không tranh được với Hoa Đỏ đại đại", "Khi nào mới đem sofa nhường đây" (đại ý là cmt đầu nhiều quá rồi khi nào mới tới phiên người khác), vân vân mây mây

Thật lòng mà nói, Hạ Huyền rất thích cái vị độc giả nickname Hoa Đỏ này, không chỉ vì y là độc giả trung thành, mà còn phần lớn là vì tính cách cùng ngữ khí nói chuyện của y vô cùng hợp cạ. Có đôi khi dưới mỗi chương còn có thể thảo luận cùng Hạ Huyền hướng đi tiếp theo của cốt truyện và đưa ra những kiến nghị vô cùng hợp lí.

Hạ Huyền đang chuẩn bị tìm Hoa Đỏ tâm sự, điện thoại "reng reng" hiện lên một cái tin nhắn.

Hắn bấm mở hộp thoại, dãy số lạ chỉ có một câu: "85, 9, 3, 01."

Hạ Huyền tắt di động, đóng nắp máy tính rồi cầm lấy áo khoác ra cửa. Hắn ngồi xe giao thông công cộng số 85, đến trạm thứ 9 tại giao lộ thì dừng lại, trước mặt là một toà dân cư bỏ hoang cũ nát như có thể sụp xuống bất cứ lúc nào, đi vào tầng ngầm số 3.

Một người đàn ông mặc chiếc áo gió màu xanh lá tay cầm chai rượu, từng ngụm từng ngụm dốc vào trong miệng mà tu. Gã nhìn thấy Hạ Huyền đi tới bèn ngừng lại động tác, nói: "Hắc Thủy Trầm Chu, tới rồi."

Hạ Huyền không có ý muốn buôn chuyện với người đàn ông áo xanh, hắn nói thẳng: "Nhiệm vụ là gì?"

Người áo xanh lắc lắc đầu: "Vẫn nhàm chán như vậy. Cơ mà nhiệm vụ lần này có chút khó giải quyết, nhận không?"

Hạ Huyền không trực tiếp trả lời, hỏi ngược lại: "Netizen rất đông?"

Gã buông bình rượu: "Đông, nhưng mà phiền. Thế mới bảo mày cứ cẩn thận ngẫm lại đi, trước kia cũng không phải không có người ưu tú nhận nhiệm vụ này, rồi sao, đột nhiên mất tích, không có tin tức, giờ chả biết lưu lạc xó nào."

Hạ Huyền không ngắt lời người đàn ông áo xanh, đợi gã nói xong mới bảo: "Nội dung là gì?"

Người đàn ông áo xanh lại thở dài: "Tiếp cận Huyết Vũ Thám Hoa, tóm được mọi tư liệu liên quan đến tổ chức "Sao băng". Và điều tra toàn bộ kế hoạch của tổ chức đó."

Gã đưa cho Hạ Huyền một túi văn kiện thật dày: "Đây là lời cầu chúc lớn nhất của tao dành tặng mày, từ giờ phút này trở đi, mày chính thức tiếp nhận nhiệm vụ."

Hạ Huyền không nói thêm gì nữa, hắn cầm túi văn kiện rồi vỗ vỗ vai người trước mặt, sau đó lặng yên xoay người rời đi.

Hắc Thủy Trầm Chu, sát thủ mạnh nhất, trong quá khứ tất cả những nhiệm vụ được giao cho hắn đều được hoàn thành trăm phần trăm. Chỉ là người cũng giống như tên, xuất quỷ nhập thần, người bình thường rất khó tìm được hắn.

"Ây dà..." Người đàn ông áo xanh lại lần nữa cầm chai rượu lên rót một ngụm.

(2)
Hạ Huyền về nhà tỉ mỉ lật xem tư liệu, cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, có hiểu biết rõ ràng về mục tiêu là bước đầu tiên sát thủ tiến hành nhiệm vụ, cũng là bước quan trọng nhất.

Huyết Vũ Thám Hoa tên là Hoa Thành, chủ tịch tập đoàn Hoa thị - xí nghiệp nổi danh quốc nội đồng thời cũng là chủ nhân "Quỷ thị" - tổ chức hắc đạo trùm sò lớn nhất cả nước. Ở thành phố X dù nói là một tay che trời cũng không ngoa. Thực lực siêu quần trong vòng không đến 5 năm đã biến Quỷ thị phát triển thành đại bang hàng top. Trên đường hỏi cơ hồ không ai là không biết tên của hắn, nhưng số người chân chính thấy được diện mạo thật của vị Huyết Vũ Thám Hoa này lại ít vô cùng.

Nhiệm vụ lần này không yêu cầu giết người, mà là tiếp cận mục tiêu làm bàn đạp tới nhiệm vụ. Hạ Huyền nghĩ thầm: "Cái này so với giết người đơn thuần còn phiền toái hơn." Dù sao thì để lẻn vào tổ chức yêu cầu phải hao phí càng nhiều thời gian cùng tinh lực hơn.

Căn cứ tư liệu, Quỷ thị chọn lựa thành viên vô cùng nghiêm khắc, muốn gia nhập có thể thông qua 4 con đường:

Một, được thành viên trong tổ chức đề cử

Hai, Quỷ thị sẽ chọn người có tiềm lực rồi mời gia nhập

Ba, cứ hai năm Quỷ thị sẽ bí mật chiêu mộ thành viên, nhưng yêu cầu thông qua thí nghiệm vô cùng khó nhằn mới có thể gia nhập

Bốn, Chủ nhân Quỷ thị Hoa Thành tự mình tuyển người, không cần thông qua mất cứ loại trắc nghiệm nào có thể trực tiếp gia nhập.

Mỗi một người tham gia khảo sát vào Quỷ thị đều sẽ bị điều tra tận gốc rễ thân phận bối cảnh, bao gồm gia đình thân thích, mọi thứ liên quan đến khi nào không thấy bất cứ thứ gì có khả năng để lại tai hoạ ngầm mới được phép tiến vào.

"Reng reng", điện thoại Hạ Huyền lại hiện lên một cái tin nhắn. "Thân phận?"

"Không cần" Hạ Huyền trả lời.

Muốn gia nhập Quỷ thị có đầu vào nghiêm khắc bực này, làm thân phận giả sẽ chẳng giấu được bao lâu, dù có ăn may qua được cũng không thể tránh khỏi con mắt của Huyết Vũ Thám Hoa, rất nhanh sẽ bị vạch trần. Cho nên nhiệm vụ này hắn phải dùng thân phận thật đi chấp hành. Ngoại trừ đem tên đổi thành Hạ Minh cùng với người đàn ông áo xanh giúp hắn che giấu lý lịch bên ngoài, những cái khác đều là dùng tư liệu thật.

(3)
Hạ Huyền lựa chọn con đường thứ ba, trong mắt người khác có lẽ là khó nhằn nhưng với hắn chẳng khác gì trò đùa, thành công bước đầu trở thành nhân viên văn chức tại Quỷ thị.

Gia nhập ngày đầu tiên, Hạ Huyền cần cù chăm chỉ tăng ca thêm giờ, đến khi mọi người tan tầm hắn vẫn còn ở văn phòng tài vụ làm việc.

Chờ đến đèn ngoài hành lang đều đã tắt hết, một đám người hết giờ làm chuẩn bị về quay qua nói với hắn: "Người mới cố lên nhớ! Sớm chút xong việc rồi nghỉ ngơi đê!" Hạ Huyền cười cười rồi gật đầu đáp lại.

Hắn nhanh chóng làm nốt phần việc của hôm nay, qua phản quang của màn hình máy tính, hắn thấy một người đàn ông đang bước vào từ phía cửa. Hạ Huyền đanh mắt, đứng lên xoay người đối mặt với "kẻ đột nhập".

Hắn đánh giá người đàn ông trước mặt, mặc một thân đồ đỏ, dáng người thon dài, da trắng như tuyết, một bên mắt bị che đi bởi cái bịt đen tuyền, quả thực là xinh đẹp tuyệt vời. Hạ Huyền cúi đầu hỏi: "Ngài là?"

Người đàn ông áo đỏ nhìn hắn một dạo rồi thong thả trả lời: "Chỉ là thấy tối muộn đèn vẫn sáng, tò mò nên đến xem thôi." Nói xong liền rời đi.

Hạ Huyền nhìn nhìn rồi quay lại tiếp tục làm việc, trong lòng vẫn đang không ngừng thắc mắc thân phận kẻ vừa rồi.

Người đàn ông áo đỏ rời đi lúc sau, ở nơi ánh sáng không chiếu tới liếc mắt nhìn Hạ Huyền thật lâu, sau đó mới xoay người bước đi.

Hạ Huyền hoàn thành xong công việc rồi quay trở về ngôi nhà mới thuê, mở máy tính chuẩn bị đăng chương mới "Ngọn Lửa Đen Tối". Không tới hai phút, trên diễn đàn đã nhảy ra một cái thông báo, đến từ Hoa Đỏ. So với thân phận độc giả, Hạ Huyền càng cảm thấy hắn giống bạn bè, tri kỷ của mình hơn.

Hoa Đỏ: "Hình như tác giả gần đây đăng chương mới hơi chậm, xảy ra chuyện gì à?"

Trú Trần: "Ừ, dạo này có tí việc."

Hoa Đỏ: "Cảm giác văn phong hôm nay càng tăm tối hơn so với ngày xưa, tâm tình không tốt hửm?"

Trú Trần: "Bị cậu nhìn thấu rồi, đang phải làm một việc rất khó nhằn, cho nên cảm thấy có chút áp lực."

Hoa Đỏ: "Dù thế nào cũng tin tưởng cậu có thể làm được, khó khăn gì cứ nói với tôi."

Hạ Huyền không nhắn nữa, hắn buông chuột. Lấy hiểu biết về tính cách của Hoa Đỏ, nhất định là loại người đã nói là làm, nhưng dù có nói ra thì cũng giúp hắn được cái gì chứ.

(4)
Hạ Huyền trước 15 phút đi vào phòng tài vụ, phát hiện đồng nghiệp có gì đó khang khác, giống như đặc biệt hưng phấn, hắn liền thuận miệng hỏi: "Mọi người hôm nay sao phấn khích vậy?"

Mấy đồng nghiệp nữ chạy lại nói cho hắn: "Tiểu Hạ vận khí tốt quá nha, mới mấy ngày đã có thể được diện kiến Thành Chủ rồi."

Mấy nam đồng nghiệp cũng vui vẻ lên nhiều, "Hôm nay Thành Chủ muốn tới tuần tra."

Người Quỷ thị đều gọi chủ nhân Quỷ thị Huyết Vũ Thám Hoa là Thành Chủ, Hạ Huyền nghĩ thầm, vậy vị này chắc hẳn chính là Hoa Thành rồi.

Đến giờ làm việc, Hạ Huyền ngồi xuống bắt đầu công tác của ngày hôm nay, liếc mắt thoáng nhìn chủ nhiệm dẫn theo một người thanh niên áo đỏ tiến vào văn phòng, phía sau nữa còn đi theo một người, hình như là trợ lý.

Hạ Huyền nghĩ ngợi, tối hôm qua người áo đỏ kia hẳn chính là Quỷ thị Thành Chủ Hoa Thành.

Chủ nhiệm vừa định mở miệng kêu mọi người đứng dậy thì bị Hoa Thành ngăn lại. Người áo đỏ nói quay lại nói với trợ lý mấy câu. Sau đó liền đi ra ngoài.

Trợ lý gật đầu. Sau khi Hoa Thành rời đi lập tức tiến tới chỗ Hạ Huyền, nói: "Thành Chủ tìm anh."

Hạ Huyền ngẩn người, nghĩ thầm: Chẳng lẽ nhanh vậy thân phận đã bị vạch trần rồi.

Đồng nghiệp xung quanh một bộ hóng hớt dõi theo bóng lưng hắn theo trợ lý đi ra ngoài.

Trên đường đến văn phòng chủ tịch, Hạ Huyền biết được người trợ lý này tên là Dẫn Ngọc, cậu ta nói khẽ: "Anh rất may mắn."

Hạ Huyền hiểu, những lời này cũng không phải chỉ là ý mặt ngoài, nhưng không chờ hắn kịp suy nghĩ kỹ càng, bọn họ đã đến trước văn phòng chủ tịch.

Dẫn Ngọc gõ cửa: "Thành Chủ, người đến rồi."

"Tiến vào."

Hạ Huyền theo Dẫn Ngọc đi vào, làm bộ như người mới ngoan ngoãn kêu một tiếng thành chủ.

Hao Thành ánh mắt ngậm cười nhìn chằm chằm Hạ Huyền không chớp mắt, làm lông tóc hắn dựng đứng hết cả lên. Y liếc liếc Dẫn Ngọc, lại nhìn thoáng qua Hạ Huyền.

Dẫn Ngọc xoay người nói với hắn: "Hạ Minh, từ hôm nay trở đi anh chính là trợ lý thân cận của Thành Chủ."

Hạ Huyền nháy mắt ngẩn người, sau đó lập tức khống chế tốt biểu tình. "Cảm ơn Thành Chủ." Sớm chút tiếp cận mục tiêu, chẳng biết là phúc hay hoạ đây, hắn thầm nghĩ.

Hạ Huyền đối diện ánh mắt Hoa Thành còn bận nhìn chằm chằm hắn không chớp.
.

.

.

Chương sau:
"Thành Chủ nhìn rất giống một người bạn của ta."
"Hắc Thủy... Trầm Chu?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net