Điều luật của năm nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau bữa tiệc, các huynh trưởng dẫn học sinh năm nhất đi về nhà của mình. Chỗ của Slytherin nằm dưới Hầm Ngục và liền kề với hồ Đen, lúc đi ở hành lang quả thật Charlotte cảm thấy hơi lạnh nhưng cũng không đến nỗi nào vì sàn nhà có phép làm ấm. Vừa bước vào phòng sinh hoạt chung, Charlotte đã cảm nhận được hơi ấm bao trùm cả người.

Phòng sinh hoạt nhà Slytherin rất rộng, có màu chủ đạo là xanh lá và xám. Ở chính giữa căn phòng là một chùm đèn pha lê, những nó chỉ đủ để mọi người thấy đường đi, còn lại phải nhờ những giá nến trên tường, nhưng nhờ nó mà căn phòng trở nên bí ẩn và nguy hiểm hơn bao giờ hết. Cô nhìn thấy hai cái tủ lớn chứa đầy cúp nhà mà Slytherin đã đạt được trong những năm qua. Ghế trong căn phòng nằm rải rác khắp nơi, ở gần hai cái tủ chứa cúp nhà còn có một cái bàn tròn lớn làm bằng gỗ sồi.

Huynh trưởng của nhà vỗ tay vài cái để thu hút sự chú ý của học sinh năm nhất về phía mình rồi nói:

- Chào các em, tôi là Gemma Farley, và tôi rất vui khi chào đón các em đến với nhà Slytherin. Linh vật của chúng ta là con rắn, sinh vật tinh khôn nhất trong các loài, màu sắc của nhà là xanh ngọc lục bảo và bạc, còn phòng sinh hoạt chung thì nằm ngay sau một lối vào bí mật ở dưới hầm ngục. Rồi các em sẽ thấy, mấy cái cửa sổ của phòng sinh hoạt chung nhìn ra đáy sâu của hồ Đen. Bọn tôi vẫn thường thấy những sinh vật hết sức thú vị. Bọn tôi thích cái ý nghĩ rằng chỗ của chúng ta phảng phất một chút thần bí khó hiểu, các em biết đấy, kiểu như, những cỗ tàu ma kì bí đắm sâu trong lòng biển lớn. À mà thôi, bây giờ thì có vài điều quan trọng các em nên biết về Slytherin – và vài điều mà các trò đã lãng quên...Trước tiên, hãy cùng nhau tống khứ vài chuyện hoang đường cái đã! Các em hẳn đã nghe nhiều lời đồn đại về nhà Slytherin – rằng tất cả chúng ta đều theo đuổi Nghệ thuật Hắc ám, và chỉ chịu nói chuyện với em nếu ông cụ cố của trò là một pháp sư nổi tiếng, hay những chuyện tào lao đại loại như vậy. Chà, theo tôi nghĩ thì các em đừng có mà tin mọi thứ các em nghe được từ những đứa chuyên ganh ghét chúng ta thuộc mấy nhà còn lại. Tôi không hề phủ nhận rằng nhà chúng ta đã sản sinh ra một phần trong số những phù thuỷ hắc ám, nhưng nên nhớ, vẫn có phần của ba nhà còn lại – chỉ là họ không-dám-thừa-nhận thôi. Và, đúng là chúng ta có xu hướng truyền thống chỉ nhận những học sinh đến từ các gia đình có dòng dõi phù thuỷ pháp sư, nhưng hãy coi đó, ngày nay các em sẽ thấy hàng đống người trong nhà Slytherin có ít nhất cha hay mẹ là Muggle.

Farley nghỉ một chút để lấy hơi rồi nói:

- Một sự thật "nho nhỏ" mà ba nhà kia không chịu thừa nhận: MERLIN là một SLYTHERIN! Phải, chính Merlin, vị pháp sư nổi tiếng nhất trong lịch sử! Ông ấy học được tất cả những gì ông biết từ chính nhà của chúng ta. Các em có muốn tiếp bước ngài Merlin vĩ đại không? Hay là các em thích ngồi lì ở cái bàn mốc cũ kỹ của quý bà Eglantine Puffett "nổi tiếng", cựu Hufflepuff đã phát minh ra cái nùi giẻ tự rửa chén, hửm? Chà, nhiêu đó cũng đủ hết những thứ người ta hiểu lầm về chúng ta. Giờ thì hãy nói xem chúng ta thực ra như thế nào. Không thể chối cãi rằng chúng ta là nhà bảnh nhất và sắc sảo nhất trong cái trường này. Chúng ta đã chơi là phải thắng, bởi vì chúng ta biết trọng thanh danh và truyền thống lâu đời của dòng dõi Slytherin. Nhưng chúng ta chả phải người xấu. Chúng ta cũng giống như linh vật của nhà vậy, con rắn ấy – khéo léo, mạnh mẽ, và, thường xuyên bị hiểu lầm.

 Huynh Trưởng Farley ngừng một chút để tìm ví dụ:

- Slytherin chúng ta quan tâm đến nhau nhiều hơn, ờ ít ra là hơn hẳn những gì các em có thể tìm được ở bọn Ravenclaw. Một đám tổ chảng lố nhố những con mọt sách mà các em bảo đảm chưa từng được thấy ở bất cứ đâu! Bọn Ravenclaw nổi tiếng chuyên ganh đua lẫn nhau để được điểm cao, trong khi mọi đứa Slytherin chúng ta đều là anh em. Những dãy hành lang và các cầu thang ở Hogwarts sẽ đem đến cho mấy đứa bất cẩn vài điều bất ngờ "thú vị", và đảm bảo các em sẽ thấy nhẹ nhõm biết bao nhiêu nếu sát cánh với những con rắn để mà lang thang trong cái trường này. Một khi các em đã là Slytherin, thì đến chừng nào chúng ta còn bên nhau, các em mãi mãi là một trong số chúng ta, một trong số những kẻ ưu tú nhất.

Lúc này cửa phòng sinh hoạt mở tung ra, một người đàn ông với làn da nhợt nhạt không thua kém Draco và mái tóc đen nhờn dài chấm vai bước vào. Ánh mắt ông ta toát ra sự lạnh lẽo, tăm tối, và... một chút bí ẩn. Những học sinh năm nhất trông có vẻ sợ ông ta nhưng Charlotte và Draco không như vậy, vì sao ư? Vì ông ta là Severus Snape, cha đỡ đầu của Draco, cũng là người thầy yêu quý của Charlotte khi đã dạy cho cô bé môn Độc Dược tại nhà vào những ngày hè oi bức. Phải nói là Draco và Charlotte đều có thiên phú bẩm sinh ở mảng Độc Dược, cả hai đã theo học với Snape từ năm 8 tuổi và sắp học xong chương trình Độc Dược ở Hogwarts. Lúc đầu khi gặp Charlotte và biết cô bé là con của Eleina với James, Snape khá xa cách với cô bé nhưng vẫn luôn bị cô bám theo. Narcissa và Eleina luôn đùa rằng ông luôn giống một con gà mẹ khi đến thái ấp Flint hay Malfoy, còn vì sao ư? Vì Charlotte thì bám theo Snape còn Draco thì bám theo Charlotte. Mỗi lần gặp hai đứa nhóc thì y như rằng hôm đó Snape sẽ không bao giờ ở một mình. Nhưng điều kéo khoảng cách giữa hai người lại gần nhau là Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám. Cả hai đều có niềm đam mê mãnh liệt với nó, vậy nên sẽ không ít lần người hầu thấy Snape từ tốn giảng giải cho Charlotte những từ cô chưa hiểu trong những cuốn sách về Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám.

Quay lại hiện thực, Snape đứng trước toàn bộ học sinh nhà Slytherin rồi nói:

- Nhà chúng ta có một quy định riêng, đó là chức vị thủ tịch, không có quy chế thay đổi theo từng năm, chỉ cần ai đánh bại được thủ tịch thì sẽ trở thành thủ tịch kế tiếp của năm đó. Và thủ tịch sẽ có hai người, không quan trọng nam nữ, không phân biệt giàu nghèo, chỉ cần sức mạnh. Người làm thủ tịch có quyền đặt luật và bắt các học sinh khác tuân theo, thậm chí là có quyền ra lệnh cho học sinh cùng năm trong nhà Slytherin. Vậy nên các trò sẽ có một cuộc chiến ngay tại phòng sinh hoạt này. Và tất nhiên, nếu ai không hứng thú thì cút sang một bên đứng để đừng làm phiền người khác nếu trúng một bùa chú nào đó. 

Nói rồi ông quơ đũa phép một vòng quanh phòng khiến đồ đạc đều biến mất. Các anh chị năm trên và những học sinh năm nhất không hứng thú đều đi lên hành lang lầu 2 để nhìn rõ trận chiến hơn. Pansy và Blaise đều không có ý muốn trở thành lãnh đạo nên đều tự động đi lên. Goyle và Crabbe có ý muốn tham gia để bảo vệ Draco nhưng đều bị cậu đuổi lên lầu. Dù nhiều học sinh năm nhất đã lên lầu nhưng vẫn còn rất đông học sinh dưới phòng sinh hoạt, khi giáo sư Snape vừa hô "bắt đầu" thì trận chiến liền diễn ra. Charlotte lẩm nhẩm một câu thần chú:

- Aqua Eructo

Nước từ đũa phép của cô bắn ra và đẩy vài học sinh văng lên tường và bất tỉnh tại chỗ. Draco cũng ở phía sau lưng cô, đọc chú phép:

- Arresto Momentum

Lập tức những học sinh xông về chỗ cậu di chuyển chậm lại. Sau đó Draco lại đọc thêm một bùa phép khác:

- Arrow-shooting Spell

Những mũi tên lửa được bắn ra từ đũa phép cậu rồi nhắm lên từng mục tiêu.

Hiện giờ Draco và Charlotte đều quay lưng về phía nhau để lo liệu hai phía. Charlotte dùng bùa ném quật ngã vài tên học sinh đô con rồi tiếp tục dùng Aqua Eructo để đánh, xét thấy hai tên kia vẫn còn nhúc nhích được, cô lại lẩm bẩm đọc chú:

- Baubillious.

Hàng loạt tia điện phóng tới chõ mấy tên học sinh đô con kia khiến chúng bị giật đến ngất đi. Mấy anh chị năm trên thấy cảnh này cũng không khỏi rùng mình khi tưởng tượng người chúng đòn là mình.

Draco cũng tỏ ra không thua kém khi liên tục tạo ra những cú nổ bằng thần chú Bumbara khiến phân nửa học sinh đều bỏ cuộc. 

Bây giờ dưới phòng sinh hoạt chỉ còn lại 7 người. Những học sinh bị thương đã được giáo sư Snape đưa lên lầu trị thương.

Bây giờ đám học sinh kia không dám tấn công Draco và Charlotte nữa mà quay san tấn công nhau. Charlotte gạt mồ hôi trên trán đi rồi hít thở thật sâu, cô có chút mệt mỏi khi đấu với vài tên bám dai như đỉa. Draco cũng rất khó chịu với bộ dạng ướt đẫm mồ hôi của mình, cái đầu vuốt keo bóng loáng kia vì có mồ hôi nên cũng rớt vài cọng ra, cậu không muốn kéo dài cuộc chiến này nữa. Draco kéo Charlotte lùi về sau rồi đọc to:

- Cascading Jinx

Lập tức đám học sinh ban nãy còn rất hung hăng đánh nhau giờ đã nằm bẹp dưới đất cùng tiếng vỗ tay của mọi người trên lầu. Giáo sư Snape nhanh chóng tuyên bố:

- Vậy thủ tịch năm nhất sẽ là trò Draco Malfoy và trò Charlotte Flint. Hai trò trước hết hãy đi tắm và thay đồ đi, không cần mặc áo chùng đâu. Hãy xuống dưới đây lúc 9 giờ để nghe thêm vài thông báo từ huynh trưởng Farley. Đám năm nhất trên lầu cũng vậy.

Nói rồi ông phất áo rời đi. Sau đó huynh trưởng Farley lại nói:

- Kí túc xa nam ở cầu thang bên trái, còn nữ bên phải. Đồ đạc của các em đang ở trong phòng và đợi các em đó. Trước phòng của các em sẽ có tên của các em trên cửa, nhớ đọc kĩ đó.

Draco và Charlotte sau khi nghe xong liền quay người đi lên lầu vì kí túc xá nằm ở tầng 3, còn tầng hai dành cho những phòng như phòng sách, phòng học, phòng game, phòng độc dược - một căn phòng do chính tay thầy Snape thêm vào để học sinh có thể tự do luyện tập hay bày trò.

Sau khi tìm được phòng ngủ, Charlotte phải thở phào khi bạn cùng phòng của cô là Pansy. Cô thật sự không hi vọng mình sẽ ở chung với một người xa lạ nào đó. Vừa thấy cô vào phòng, Pansy bắt đầu líu rít:

- Cậu biết gì không Charlotte? Hồi nãy nhìn cậu ngầu lắm. Một mình cậu mà đấu với 3 tên to con hơn cả mình. Mấy anh chị năm trên đều công nhận cậu rất mạnh. Nhưng không hiểu sao vẫn có mấy tên khó ưa nói...

Nói đến đây Pansy giật mình bịt miệng lại, hành động này khiến Charlotte chú ý đến. Cô gặn hỏi:

- Nói gì?

- Không có gì hết.

Pansy điên cuồng lắc đầu. Charlotte mà biết điều này thì cô sẽ xong đời với Draco mất. Cậu ta đã ra lệnh rằng không được để Charlotte nghe thấy những lời nói xấu cô.

Charlotte chau mày lại đứng lên tiếng gần Pansy, tay cô nắm chặt đũa phép, toát ra khí chất bức người đáng sợ, cô dồn Pansy và góc tường khiến rồi nói:

- Nói đi Pansy, cậu đừng bắt mình phải dùng bùa lú lên người cậu.

Pansy lúc này như sắp khóc tới nơi, mỗi khi chiến đấu hay dùng phép thuật một thời gian dài thì Charlotte thường sẽ hay cọc cằn và bạo lực. Nhìn cây đũa phép trên tay và khuôn miệng kia thì biết sắp xảy ra điều gì nếu cô không nói rồi. Pansy lắp bắp nói:

- Họ nói cậu... có sức mạnh như vậy là vì cậu là con của James Potter và... là em gái của "đấng cứu thế".

Sau khi dứt lời, một tiếng đổ vỡ phát ra, bình hoa ngay trên bàn là nạn nhân. Pansy nhìn chiếc bình hoa mà liên tưởng nếu Charlotte mất kiểm soát và bắn trúng cô thì chắc cô đi đời quá.

Charlotte sau khi lấy lại bình tĩnh thì đỡ Pansy đứng dậy rồi nói:

- Tớ đi tắm trước, cậu dọn bình hoa đi, tớ sẽ mua một cái bình hoa khác đền cậu sau.

Nói rồi cô bước vào nhà tắm, để lại Pansy vẫn còn khiếp sợ nhìn mảnh sành của bình hoa. Một lúc sau Charlotte bước ra với một bộ váy trắng tinh tinh tế và thoải mái.

Cô nhìn thấy Pansy vẫn đang nhặt những mảnh vỡ của chiếc bình hoa và sơ ý bị xướt. Cô đau lòng đi đến rồi ngồi thụp xuống nắm lấy tay Pansy kiểm tra cho cô nàng, sau đó lại rút đũa phép ra rồi lẩm nhẩm thần chú trị thương. Sau khi chắc chắn vết thương đã lành và không để lại sẹo, cô nhẹ nhàng nói:

- Pansy, cậu đi tắm đi, tớ dọn đống này cho. Mà một hồi cậu sẽ theo tớ đến kí túc xá nam để bàn luật cho năm nhất Slytherin với Draco chứ?

- Không, tớ không đi đâu.

Pansy lắc đầu nguầy nguậy, nếu cô đến đó, Draco chắc chắn sẽ giết cô vì đã để Charlotte nghe thấy những lời không hay về cô mất.

Charlotte như nhìn thấu suy nghĩ của Pansy, cô dịu dàng vuốt ve mái tóc của cô nàng rồi nói:

- Dray sẽ không làm gì cậu đâu Pansy. Tớ hứa đấy.

- Nhưng tớ vẫn hơi sợ.

- Không có chuyện gì đâu, cậu cũng tò mò về chuyện bàn luật lệ cho năm nhất mà, đúng chứ?

Pansy lắc đầu nguầy nguậy, nếu cô đến đó, Draco chắc chắn sẽ giết cô vì đã để Charlotte nghe thấy những lời không hay về cô mất.

Charlotte như nhìn thấu suy nghĩ của Pansy, cô dịu dàng vuốt ve mái tóc của cô nàng rồi nói:

- Dray sẽ không làm gì cậu đâu Pansy. Tớ hứa đấy.

- Nhưng tớ vẫn hơi sợ.

- Không có chuyện gì đâu, cậu cũng tò mò về chuyện bàn luật lệ cho năm nhất mà, đúng chứ?

 Nghe cô nói một hồi Pansy mới chịu đi cùng. Charlotte thở dài, vẫy đũa phép khiến những mảnh sánh biến mất rồi ngồi xuống giường đợi Pansy. Lát sau cô nàng cũng đi ra cùng bộ váy màu xanh lá hai dây, khoác bên ngoài là cái áo khoác bằng lụa với chức năng che đi vai và cánh tay cho cô nàng.

Cả hai mò sang kí túc xá nam lúc đi xuống cầu thang, cả hai có nghe tiếng đánh nhau nên nhanh chóng chạy ra hành lang tầng hai xem. Thì ra là năm tư đang đấu với nhau để dành chức vị thủ tịch. Từ trên nhìn xuống, cô có thể thấy ông anh trời đánh Marcus đang rất sung sức mà đánh bật hai cô nàng Slytherin khác. Charlotte phấn khích cười rồi hét to:

- Marcus, thật không hay khi anh đánh bật hai cô gái xinh đẹp vậy đâu.

- Vậy chả lẽ tao phải đứng yên để tụi nó đánh?

Marcus nhìn lên và hét. Lúc này huynh trưởng Farley đi đến và hỏi:

- Vậy ra em là em gái của Marcus à?

- Vâng, em là Charlotte Flint và đây là Pansy Parkinson, bạn em.

- Ồ, anh là Gemma Farley, em có thể gọi anh là Gemma cũng được, đổi lại anh có thể gọi em, ờm... Malfoy và bạn em bằng tên được không? Đừng hiểu lầm gì, đó chỉ là cách để những người nắm quyền trong Slytherin gắn kết với nhau thêm thôi.

- Được chứ, vậy anh Gemma, mọi người đang dành chức lãnh đạo năm thứ 4 hả anh?

- Ừ, với tình hình này thì năm nay Marcus lại thắng cho coi.

- Bộ năm ngoái ổng cũng là thủ tịch hả?

- Ừ, may là Marcus cũng không nghịch như đám Weasley nên nhà chúng ta vẫn giữ vững vị trí ngôi đầu. Mà em đã bàn xong luật lệ cho năm nhất chưa?

- Ôi chết, em quên mất, tạm biệt anh Gemma, tụi em phải đi rồi.

Nói rồi cô kéo Pansy chạy đi. Tới trước phòng có tên Draco, cô gõ cửa rồi chờ đợi. Vài giây sau Blaise ra mở cửa và nép qua một bên để hai người vào phòng. Draco lúc này đang nằm ườn trên ghế sofa đọc sách. Cậu mặt một cái áo sơ mi rộng màu xanh lá cậy đậm và một cái quần tây rộng. 

Thấy cô, cậu ngồi dậy rồi ra hiệu cho cô ngồi kế mình, Blase và Pansy thì ngồi ở đối diện. Draco bắt đầu trước:

- Vậy cậu nghĩ nên đặt luật gì đây Charl?

- Ừm, tớ nghĩ nên bắt đầu từ lời khuyên của anh Gemma.

- Gemma?

- Huynh trưởng Farley ấy. Tớ mới gặp anh ấy ở hành lang tầng 2. Anh ấy nói gọi tên là cách thức được đề ra để gắn kết những người nắm quyền Slytherin với nhau. Đương nhiên cậu cũng có thể gọi như vậy.

- Ừ, nói tiếp đi.

- Ờm..., để đề phòng chúng ta bị chơi xấu hay đại loại như vậy thì những học sinh năm nhất phải đi chung với nhau, một nhóm ít nhất 3 người. Và... chúng ta phải ghi tên của từng nhóm vào thành một danh sách để phòng trường hợp cần đến.

- Ồ, vậy tôi nghĩ sẽ hay hơn nếu những nhóm có nam và nữ phải trên 6 người đó, 3 nam và 3 nữ hoặc lớn hơn.

- Ý kiến hay đó Blaise.

Draco cũng gật gù đồng ý với ý kiến của Blaise. Charlotte lại nói tiếp:

- Vậy tớ và Pansy sẽ đi chung và không cần đứa con gái thứ ba. Tớ dư sức hạ đo ván những con chuột nhắt nào có ý định chơi khăm mình.

- Mọi thứ như cậu muốn.

Nói rồi Draco vẫy đũa phép, miệng đọc:

- Accio

Một miếng giấy da và cây bút hiện ra, cậu lại tiếp tục điều khiển đũa phép để cây bút viết lên giấy, sau khi viết xong, cậu quay sang hỏi:

- Còn gì nữa?

- Họ có thể chơi khăm, nhưng bắt buộc phải hỏi ý kiến lãnh đạo hoặc huynh trưởng. Nếu không sẽ bị ăn bùa tê liệt trong vòng 1 ngày.

- Ừm.

Tiếng bút soạt soạt lại vang lên. Charlotte lại nói:

- Phải cư xử như một Slytherin, đừng quá ngu ngốc khi đánh nhau với người cùng nhà trước mặt người khác. Thay vào đó có thể giải quyết ở nhà chung. BẮT BUỘC LÀ NHÀ CHUNG. Nếu không sẽ bị nhốt trong phòng trong vòng 3 ngày. Nhưng tốt nhất là nên hòa thuận với nhau nếu không sẽ phải nắm tay nhau đi học cả tuần nếu không cả hai sẽ Epoximise* và dính với nhau 3 tuần.

- Ha ha, hay lắm đó Charl. Ừm, à, nếu chúng làm nhà bị trừ điểm thì sao? Kiểu bị trừ từ 15 điểm trở xuống sẽ phải sắp xếp lại sách trong phòng sách. 30 điểm thì ăn bùa đau mắt trong vòng nửa tiếng. Còn 50 điểm thì lúc đó chúng ta sẽ bàn sau, tùy theo tình huống.

- Ý hay đó, và cái cuối cùng, không được nhắc đến Harry Potter nếu có mặt của tôi mà chưa có sự cho phép.

Draco đã thôi cười mà thay vào đó là nhổm dậy, cậu nhận ra sự khác thường trong lời nói của cô, bình thường Chalotte chẳng nói những câu như vậy dù cô ấy có ghét ai đến chăng nữa:

- Chuyện gì thế Charl.

- ...

Thấy cô không trả lời, cậu quay sang hỏi Pansy:

- Pansy!

- Tôi, tôi không cố ý, Charlotte bắt tôi phải nói.

- Về chuyện gì.

Cậu gầm gừ trong họng, hai lông mày đã cau chặt lại. Pansy hoảng đến phát khóc, Blaise nhanh chóng ôm cô nàng lại để chấn an. Charlotte cũng nhanh chóng ngăn cản:

- Đừng nạt cổ, Dray. Là tôi bắt cổ nói.

- Chuyện gì đã xảy ra?

- Có vài người nói tôi mạnh như vậy là vì tôi thừa hưởng sức mạnh từ James Potter và là em gái của Harry Potter.

- Cái gì, ai cả gan dám nói như vậy?

Draco đập bàn đứng dậy, Charlotte phải kéo cậu xuống rồi nói:

- Vì vậy chúng ta cần phải ra luật để đe dọa những tên không biết giữ mồm miệng đó.

- Được. Vậy hình phạt sẽ do tôi quyết định, Finger-Removing Jinx* nhé.

- Như vậy có nặng lắm không Dray?

- Chúng ta không thể tha tội cho những kẻ không biết giữ mồm miệng Charl ạ? Như thế còn nhẹ đấy nếu cậu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net