2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày như mọi ngày, tôi thức dậy và nhận ra cậu em của mình sắp đi đánh nhau. Với nghĩa vụ là một người chị, tôi khuyên bảo cậu em của mình hết mực nhưng nó có nghe không? Đéo! Má tức, em gì mà hỗn như chó! Thôi không sao, dù gì thằng bé cũng lớn rồi mà, nó có quyền tự quyết định cuộc đời của nó chứ.

Ôi em tôi, nhìn thảm quá

" Sao chú mày cứ tập tành làm giang hồ làm gì, yên ổn làm học sinh mít ướt có phải hơn không "_Mimuru

" Tôi không có mít ướt! "_Takemichi ( không phải Take-chan lớn đâu)

" Chú mày hay khóc nhè thì cứ nhận đi, ngồi im cho chị đây sát trùng, không im ăn đấm bây giờ "_Mimuru

" Á đau! "_Takemichi

" Dạo này sao không thấy Hina-chan qua chơi nữa, có phải mày bắt nạt bé cưng của tao không? "_Mimuru

" Nhạt nhẽo "_Takemichi đứng phắt dậy, mặc kệ chị gái của mình đi lên phòng

Mimuru : Chú mày thì giỏi rồi, đợi đấyヽ('Д')ノ

Reng Reng Reng

" Xin chào, Hanagaki xin nghe "

[ Hanagaki Mimuru đúng không? ]

" Vâng "

[ Bên này cần lô hàng gấp, gói cấp A, địa chỉ cũ ]

" Đã rõ, chuyển khoản hay tiền mặt? "

[ Tiền mặt ]

" Chuyển khoản cho tiện, cứ vậy nhé, tạm biệt "_Mimuru

Đầu dây bên kia : Đmm vậy mày hỏi làm loonf gì

________

Mimuru đang trên đường ship hàng đến cho khách. Quên chưa giới thiệu với mọi người, tôi là người chuyên buôn bán vũ khí cho trụ sở cảnh sát, FBI,... Nói chung là ai có nhu cầu tôi đều bán cho hết. Ấy nhầm tôi không bán cho bọn trẩu tre bất lương hay giang hồ đập đá gì đâu nhé, làm nghề gì cũng phải có đạo đức nghề nghiệp chứ.

" Đến rồi đây "_Mimuru nói lớn

" Nhãi ranh, sao nay mày chậm thế. Trễ hẹn mất hai mươi phút "_ Một chú mặc trang phục quân đội lớn tiếng quát

" Này nhá tôi nói cho chú biết, chú còn gọi tôi là nhãi ranh nữa là tôi đếch bán cho chú nữa đâu "_ Nói thế cho oai thôi chứ em nào dám, chú thích nói gì thì nói em vẫn bán ạ _Mimuru

" Rồi tiền tao chuyển khoản rồi đấy, kiểm tra xem đủ chưa rồi đưa đây "_Chú mặc quân phục hơi mất kiên nhẫn

" Của chú đây, lần sau có gì alo số tôi luôn nhá, còn bày đặt gọi vào điện thoại bàn "_ Chú thích làm gì thì làm đừng đánh giết em, em sợ chết lắm, em nói cho oai mồm thôi_Mimuru

" Đi đây, lần sau gặp lại nha đồ-đéo-có-người-yêu "_Minuru lên chiếc xe máy thân thương của mình phóng đi không quên để lại lời chào thân ái cho khách hàng thân thiết

Chú kia cỏ vẻ như đã quen với hành vi vô lễ cũng như biệt danh Mimuru đặt cho rồi nên cũng chỉ tức giận đứng chửi thề một lúc tính cầm súng bắt chetme Mimuru thôi.

Ồ wow, nhìn thằng em tôi tã chưa kìa. Tôi mới vừa băng bó cho nó cách đây có mấy tiếng thôi mà nó đã đi theo tiếng gọi con tim ra đánh nhau tiếp kìa. Mà hình như nó là người bị đánh.

" Ê đám ranh con kia, có giỏi thì solo một một đi chứ sao lại chơi bẩn như đánh hội đồng như vậy "_Mimuru

" Chị đi đi, đừng có can thiệp vào đời tư của tôi "_Takemichi

Mimuru: Chị đây đang cứu mày đấy nhé, đã đéo biết ơn lại còn đuổi đi :)

" Đây là chị mày hả, nhìn ngon đấy, lại đây chơi với tụi anh tí nào "_Thằng đại ca

Thằng đầu đàn này nhìn như con lợn vậy, béo múp như thế mà vẫn được tôn làm đại ca, chắc là đại gia rồi. Mấy đứa kia thì nhìn như que củi, thế mà cũng đòi tập tành làm giang hồ. Tổ hợp lợn và que củi này mà thằng em tôi đánh không được? Kém quá!

BẰNG

Mimuru nhận thấy bản thân cũng đánh không lại, trực tiếp lấy hàng nóng ra dọa bọn oắt con hồn lạc phách tán chạy thục mạng kêu cứu.

" Con chó mày đợi đấy, quân tử trả thù mười năm chưa muộn!!"_Tên béo múp míp kia vừa chạy vừa nói vọng lại

" Thứ như mày đéo được gọi là quân tử, là lợn thì đúng hơn "_Mimuru quát to đáp lại

" Ê, sao chú mày lại ở đây "_Mimuru

" Tôi ở đâu là việc của tôi "_Takemichi

" Giờ tối muộn như vậy còn ra đường tập tành đánh đấm, không sợ bị hiepdam tập thể à? Nhìn chú mày yếu xìu, chắc là thụ rồi "_Mimuru

" Chị im đi, chị chả bao giờ nói được câu nào hay ho cả "_Takemichi

____End chap 1

Giới thiệu nhân vật : Chú mặc quân phục tên Hanjo Makoto, khách quen của Mimuru. Chú là một quân nhân kiêm người vận chuyển vũ khí cho trụ sở. Chú quen biết với Mimuru qua một lần giải cứu cô bé khi cô bé bị bọn cướp nhà băng bắt làm con tin.

Tác giả : mọi người biết vì sao tình cảm gia đình nhà Takemichi tan nát rồi chứ ((:

Tác giả : Mim-chan nhà ta 'hiền lành' lắm, con bé chỉ hơi cục súc với em trai và mấy người không biết Mim-chan là ai thôi.

Tác giả : Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình. OCC lắm nhé mọi người ((:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net