Chương 13: Nhận kiếm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quân Thục Nghi trích một giọt máu nhỏ vào bề mặt viên bảo thạch tím trong suốt hình lục giác được khảm tinh tế trên chuôi kiếm. Tuy rằng Cửu Lôi Âm Kiếm vốn là linh bảo của nàng, nhưng mỗi thế giới, mỗi cơ thể khác nhau cũng không phải thực sự chủ nhân của kiếm, cho nên mỗi một thế giới để phòng ngừa vạn nhất Quân Thục Nghi đều trích một giọt máu nhận chủ cùng với Tử Lôi Âm Kiếm.

Giọt máu màu đỏ nổi bật lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng bị hấp thu hoàn toàn. Thanh tử kiếm vốn vô cùng bình thường bỗng nhiên phát sáng, màu tím quang mang vô lượng chiếu rọi khắp gian phòng mang theo trong nó là đại lượng uy hiếp có hơi thở của lôi điện. 

"Rắc..."

Lôi điện màu tím lấy tốc độ nhanh chóng đánh va chạm vào thân Tử Lôi Âm Kiếm, sau đó điều kì lạ xảy ra, thân kiếm lấy nháy mắt hóa nhạt màu, Tử Lôi Âm Kiếm bị nứt ra sau đó vỡ thành từng mảnh nhỏ rơi xuống trên nền đất. Thấy tình cảnh này Quân Thục Nghi cũng không tỏ vẻ kinh ngạc hay kinh hoảng, chẳng qua là quá quen rồi, cho nên nàng mỉm cười.

Kì thực đây chỉ là phản ứng bình thường của Tử Lôi Âm kiếm khi nhận chủ mà thôi, ở mỗi thế, chỉ cần là nàng chết đi, Tử Lôi Âm Kiếm lại tự động phong ấn bản thân lại, sau đó tạo nên một lớp vỏ giả bao bọc bên ngoài, mặc dù là thân kiếm vẫn màu tím nhưng nhìn so với những thanh kiếm bình thường khác cũng không có gì nổi bật. Sau đó đợi đến thế giới tiếp theo trích máu nhận chủ Tử Lôi Âm Kiếm lại thức tỉnh phá 'xác' mà ra.

Lão ngoan đồng cũng thật biết cách làm trò, đúc kiếm tốt tặng nàng nhưng ngay lần nhận kiếm lại khiến nàng một phen kinh hoảng. Quả thực là rất không tốt bụng.

Thân kiếm vỡ thành mảnh vụn bụi, lộ ra bên trong là một màu tím kim quang. Chuôi kiếm uốn lượn tường vân tử sắc cực kì mĩ lệ, Ở giữa đính một viên ngọc tím hình lục giác, rõ ràng chính là viên ngọc lúc nảy được Quân Thục Nghi trích máu vào. Thân kiếm hẹp dài, lưỡi kiếm mảnh sắc bén vừa xuất hiện liền lộ ra sáng bóng, ở giữa kiếm bắt đầu từ chuôi kéo dài đến nửa được khảm vào một khối ngọc màu tím dài dẹp được khắc tạo hoa văn tinh sảo, tiếp đó là hàng chữ cứng cáp được khắc lên ' Tử Lôi Âm Kiếm', ở mũi kiếm cũng được đính các hạt ngọc tím nhỏ dọc theo chiều mũi. Toàn bộ kiếm từ trên xuống dưới đều được khảm đầy ngọc tím, quả thực là đủ xa xỉ. 

Không biết rốt cuộc sư phụ nàng ở đâu ra nhiều bảo thạch tím đến vậy a.

Bảo thạch tím là một trong các loại bảo thạch hiếm thấy và trân quý nhất, nó trời sinh mang trong mình lôi điện cực đại rất khó để có được, chẳng những có thể hấp thu lôi điện mà còn có thể chuyển hóa thiên khí bình thường thành thiên khí thuần lôi. Dùng nó chế tác kết hợp với Tử Lôi Âm Trúc là không gì thích hợp hơn. Sư phụ của nàng quả thật đủ dụng tâm. Nhưng mà, nhiều như vậy có phải hơi ' nhà giàu mới nổi' không a?

Quân Thục Nghi nâng trong tay Tử Lôi Âm Kiếm vuốt nhẹ.

" Chúng ta lại cùng nhau chiến đấu"

Tử Lôi Âm Kiếm vốn là thần vật, từ lâu đã mở ra linh trí, cũng giống như Hỏa Tiêm Thương, nó cả đời, chỉ nhận duy nhất một chủ nhân, rất có tính thủ hộ chủ. Nghe được lời Quân Thục Nghi nói thân kiếm càng tỏ ra hưng phấn rung mạnh, tử sắc quang mang càng sáng chói.

" Ngoan ngoãn" Quân Thục Nghi vỗ nhẹ vào thân kiếm, ý niệm vừa động Tử Lôi Âm Kiếm liền biến mất trên tay. Cảm nhận được trong đan điền lại có thêm một thanh kiếm tử sắc toàn thân phát ra lôi điện yên tĩnh hấp thụ thiên lực trong đan điền tự bồi dưỡng bản thân. Quân Thục Nghi liền càng vui vẻ, nàng ngồi khoanh chân tại trên nền, trong cơ thể Thiên Địa Hỗn Nguyên Pháp bắt đầu điên cuồng vận chuyển, khí xoáy màu trắng bắt đầu hình thành rồi luân chuyển màu sắc thành thất thải quang mang thay phiên luân chuyển. Cơ thể điên cuồng hấp thu thiên khí từ xung quanh, trong đan điền Cửu Lôi Âm Kiếm cũng điên cuồng chuyển hóa thiên lực tự mình hấp thu. Một lớn, một nhỏ, một người, một vật bá đạo 'giành giật'.

Chẳng biết đã trải qua bao lâu, nhưng lúc Quân Thục Nghi lần nữa mở mắt nàng đã đột phá thành công tiến vào Lăng Thiên Cảnh.

Lúc đi ra ngoài, Na Tra vẫn đang còn ở tu luyện, kim quang xung quanh hắn càng vi lượng, dược điền bên trong các dược thảo cũng hướng hắn mà góp đến. Bản thân Na Tra chính là liên hoa hóa thân, cho nên thân cận với thực vật cũng là rất bình thường. Thấy vậy Quân Thục Nghi cũng không quấy rầy, tự mình một mình đi ra không gian.

Vừa đi ra cũng như lần trước, một đại lượng lực lượng nhanh chóng đánh úp lại, đã có sự chuẩn bị, Quân Thục Nghi đứng trụ vững bước chân, lực lượng điên cuồng truyền đi khắp tứ chi bách hải bổ khuyết lại. Lần này Quân Thục Nghi cao hơn một chút, bộ ngực cũng đầy đặn hơn, đường cong rõ ràng, quyến rũ làm người say mê. Ngũ quan càng thêm thành thục yêu mị, thật sự chân chính là một ' hồ ly tinh' a.

Lần này sống lại vì có chút biến hóa mà cơ thể của nàng phát dục cũng không giống kiếp trước. Kiếp trước Quân Thục Nghi mặc dù mạo mĩ nhưng cũng không mĩ đến hoàn hảo như vậy, nếu là so sánh với kiếp này thì chỉ xứng đáng là có chút thanh tú a.

Nhưng làm sao đây, Quân Thục Nghi lại cảm thấy rất nhớ dáng vẻ kiếp trước của nàng. Cho nên....

sau khi làm một số động tác kì quái, Quân Thục Nghi phát ra thay đổi lớn.

Chiều cao so với trước thấp hơn một cái đầu, dáng người cũng thu liễm rất nhiều, trông thước tha và mảnh khảnh hơn. Trên mặt cũng biến đổi lại thành một đôi mắt to tròn long lanh, lông mày hình bán nguyệt, lông mi không quá cong, chiếc mũi cao xinh đẹp cũng có cũng thấp một chút, gương mặt trái xoan thon dài cũng bị biến thành gương mặt tròn bánh bao tròn trịa, đôi môi đỏ căng mộng biến thành môi nhỏ chúm chím đáng yêu, làm da cũng tối lại một ít.

 Mặc dù mất đi rất nhiều ưu điểm nhưng vẫn còn là một mĩ nhân, mang sắc thái loli. 

Đây cũng coi là một kiệt tác, Quân Thục Nghi hài lòng ngắm mình trong gương. Giúp xương điều chỉnh một chút về chiều cao là một trong những tuyệt chiêu của Dịch Cân Kinh, trên mặt là do nàng dùng thuật dịch dung hóa trang. 

Thay đổi một chút quần áo, Quân Thục Nghi liền đi ra ngoài.

-----------

chương mới ~ chương mới~~~

Tích cực bình luận nha^^ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dongnhan