Chương 58: Trở lại Thần Quyết Cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian thoát cái liền trôi qua, kỳ hạn một tháng thời gian trở về thăm nhà của các tân đệ tử còn vài ngày nữa liền kết thúc, Quân Thục Nghi cùng Lăng Lạc Trần liền phải lên đường trở về Thần Quyết Cung. Lăng Tử Sâm lại đối với cuộc sống phồn hoa nhộn nhịp lưu luyến mấy cũng là phải theo cha mẹ đi trở về. Trước khi rời khỏi Hoàn Lăng Quốc nhìn gương mặt lưu luyến không tha, thỉnh thoảng còn quay đầu nhìn của nhi tử Quân Thục Nghi không khỏi phì cười. Nàng yêu thương nhéo nhéo gương mặt nhỏ của Lăng Tử Sâm nói:

" Ngươi này cái tiểu tham lam, chơi bao nhiêu còn chưa thấy đủ, hả?

Đối với việc mẫu thân thích nhéo má hắn Lăng Tử Sâm mặc dù có chút đau nhưng cũng không có phản khán, nghe mẫu thân trêu chọc cũng không đáp lời, chỉ thấy hắn cái đầu nhỏ cụp xuống ủ rũ thở dài một mặt sinh không thể luyến.

Lăng Lạc Trần ngọc thủ thon dài tại trên đầu nhi tử xoa xoa, lòng ngực vang lên trầm thấp tiếng cười. Nhớ đến một tháng này một nhà ba người bọn họ ở cùng nhau tự do tự tại, hạnh phúc như vậy không khỏi có chút luyến tiếc, trở về Thần Quyết Cung sau tuy là cũng có thể ngày ngày gặp mặt nhưng cũng không được thoải mái như hiện tại, dù sao thì ở Thần Quyết Cung hắn liền phải có việc của hắn, mà Quân Thục Nghi cũng là có việc cần làm.

Đối với Lăng Lạc Trần trong lòng suy nghĩ Quân Thục Nghi thế nào lại không biết? Kỳ thực đối với nàng mà nói gặp lại hắn liền là của nàng hạnh phúc nhất, may mắn nhất, cho nên Quân Thục Nghi cũng không có quá nhiều tiếc nuối, chỉ là nếu hắn thích, nàng liền bồi hắn tốt lắm, cho nên quãng đường đến Thần Quyết Cung lẽ ra chỉ tốn mất ba ngày liền bị bọn họ kéo đến năm ngày, hôm nay cũng là ngày cuối cùng rồi, nếu là không tăng nhanh cước bộ một chút nàng liền coi như xong.

Vì vậy Quân Thục Nghi liền vòng tay câu cổ Lăng Lạc Trần thân cao hơn nàng một cái đầu, cau khóe môi cười:

" Thân ái, hay là chúng ta chơi một cái trò chơi"

Lăng Lạc Trần không nói gì, liếc mắt từ trên cao nhìn xuống nàng đôi mắt hồ ly giảo hoạt, không cần nghĩ hắn cũng biết nàng định làm gì, xem ra của hắn giả vờ vẫn là không có dùng a. Dù vậy nhưng Lăng Lạc Trần vẫn là vui vẻ đáp ứng .

" Được"

Trò chơi rất đơn giản, tựa là Quân Thục Nghi thử xem ai nhanh hơn về đến Thần Quyết Cung trước, cho nên nàng liền đem Lăng Tử Sâm ném cho Lăng Lạc Trần, sau đó liền vận thiên lực bao bọc lấy hai chân dẫn đầu ăn gian chạy trước bỏ lại hai phụ tử hai mặt nhìn nhau, Lăng Lạc Trần là mặt bất đắc dĩ còn Lăng Tử Sâm chính là một vẻ mặt ngơ ngác.

......................

Đối với Quân Thục Nghi tiểu gia đình hỗ động được vui vẻ thì ở Thần Quyết Cung chính là loạn thành một đoàn.

Lăng Phong vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn bốn vị trưởng lão trước mặt, mấy ngày nay bọn hắn có thể nói là không ngừng tranh luận, mà hắn là Cung Chủ mà ở đây lâu như vậy đều không có chút thanh tĩnh nào.

"Cung Chủ, Mộ Chỉ Ly đến điện Thanh Long của ta là phù hợp nhất, điện Thanh Long của ta có thể bồi dưỡng nàng rất tốt." Điện chủ điện Thanh Long Trữ Trí Viễn lên tiếng nói, nếu Mộ Chỉ Ly ở nơi này có thể nhận ra ngay vị điện chủ này chính là một trong các vị trưởng lão lúc trước tiếp đãi bọn hắn.

Trong Thần Quyết cung có tổng cộng bốn đại điện. điện Thanh Long, điện Bạch Hổ, điện Chu Tước, điện Huyền Vũ, mà Tứ đại điện chủ là bốn vị trưởng lão của Thần Quyết Cung. Ở trong nội cung Thần Quyết Cung, ngoài Cung Chủ ra, thực lực lớn nhất chính là bốn vị điện chủ rồi.

"Cung Chủ, chớ nghe Trữ Trí Viễn cái lão nhân này nói lung tung, điện Thanh Long đã có Lăng Lạc Trần rồi, bởi vì cái gọi là Tứ đại điện cần cân đối, có lẽ để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Bạch Hổ chúng ta mới đúng." điện chủ điện Bạch Hổ Giang Tuyệt vội vã lên tiếng nói

"Ngươi nói cái gì đó? Lăng Lạc Trần là ở điện Thanh Long không sai, nhưng hắn là do Cung Chủ tự mình dạy bảo đấy, cùng ta không có quan hệ gì."

"Không phải là ngươi chỉ dạy, nhưng hắn chẳng phải là ở điện Thanh Long của ngươi đấy sao? Mỗi lần thi đấu điện Thanh Long ngươi chiếm thứ nhất cũng chính là nguyên nhân này, Trữ Trí Viễn, ngươi cũng quá tham lam rồi!" Giang Tuyệt trừng mắt nhìn Trữ Trí Viễn, lão gia hỏa này thật là tham đấy, chẳng lẽ lại muốn tất cả mọi người đều thua điện Thanh Long bọn hắn đây? Tóm lại, không cần biết là gì, Mộ Chỉ Ly vị để tử này hắn lần này nhất định phải giành được.

Bất quá, không nói đến thì thôi, nói lên rồi thì đề tài cũng không tránh khỏi sẽ bị kéo có chút đi xa. Bởi vì:

" Nói đến Lăng Lạc Trần mới nhớ, tiểu tử này đi đâu rồi, mấy ngày nay ta đều không nhìn thấy hắn a?" Giang Tuyệt nheo mắt hỏi.

Kỳ thực hắn hỏi ra câu này cũng liền là nội tâm những người ở đây muốn hỏi. Bởi vì Lăng Lạc Trần bình thường ngoài trừ tu luyện ra thì chính là tu luyện, hiếm khi thấy hắn bước ra ngoài thì cũng chính là có việc giúp cung chủ mới thấy hắn xuất ra. Nhưng là lần này lại khác, mấy ngày nay Lăng Lạc Trần cũng không có xuất hiện ở Thanh Long điện, đến Huyền Băng động cũng không thấy bóng dáng hắn, chuyện này nói ra thực là có chút quỷ dị, cho nên mọi người đều không hẹn mà đều đưa hai mắt chuyển hướng Lăng Phong cung chủ.

Vốn là mang tâm tình ngồi xem kịch vui, Lăng Phong cung chủ đâu ngờ đề tài đột nhiên lại chuyển dời về phía hắn, khóe môi khẽ co rút, nhưng là hắn cũng rất nhanh trấn định lại rồi.

" Khụ khụ, kia, A Trần vào một tháng trước liền ra khỏi Thần Quyết Cung rồi, còn về tiểu tử đó đi đâu rồi thì ta không biết". Nói xong liền trợn to mắt nhìn thẳng đám người Giang Tuyệt tỏ vẻ ' Ta tuyệt không nói dối, ta là thực không biết'.

Nhưng là Lăng Phong cũng không biết hắn không cần nói nhiều, chỉ bấy nhiêu thôi đủ để cho đám lão già bọn họ bổ não phần còn lại.

"Một tháng trước? Ta nhớ không lầm là ngày các tân đệ tử năm nay trở về quê hương đi" Giang Tuyệt nheo mắt lại một bộ dạng hồi ức.

" Sẽ không là ta nghĩ như vậy đi?" chủ điện Huyền Vũ Tư Khôn trưởng lão cũng là góp vào suy đoán.

Đối với một đám yêu bát quái lão bằng hữu lúc nãy còn sôi nổi tranh giành nhau giờ đây liền ngồi lại cùng một chỗ đoán già đoán non, mà đối tượng còn lại là đệ tử của hắn Lăng Phong thực là không còn gì để nói rồi. Hắn lão thái dương giật giật, châm chước mở miệng:

" Cho nên...., các ngươi hiện tại không tranh giành Mộ Chỉ Ly nữa sao?"

Lúc này các trưởng lão mới giật mình nhớ đến bọn họ là đang cãi nhau cho nên cùng lúc liền cấp nhau liếc mắt hừ một cái liền mỗi người xoay đi một hướng không lại nhìn nhau.

Quả thực là hành động không thể trẻ con hơn.

Lúc này điện chủ Chu Tước điện Hàn Phong trưởng lão ngay từ đầu một mực bảo trì im lặng mới lên tiếng.

" Kia, ai không biết Thanh Long cùng Bạch Hổ điện nhân tài nhiều như mây, nếu như các ngươi đã không tranh giành nữa vậy thì..." Chợt liền đem ánh mắt chuyển hướng về phía Lăng Phong: "Cung Chủ, hãy để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Chu Tước a! Vì điện Chu Tước của ta tăng thêm một phần lực lượng, mấy lần thi đấu biểu hiện điện Chu Tước đều không tốt lắm, vừa vặn có thể làm cho đệ tử điện Chu Tước tăng thêm vài phần sĩ khí."

Nghe được Phong Hàn nói, Trữ Trí Viễn và Giang Tuyệt trên mặt đều lộ vẻ tức giận, Phong Hàn thật sự là hảo thủ đoạn, lấy lui làm tiến, dùng phương thức như vậy đến tranh thủ, chính thức là lão hồ ly dĩ nhiên là Phong Hàn!

Phong Hàn vừa mới dứt lời, điện chủ điện Huyền Vũ Tư Khôn cũng không nhượng bộ nói: "Như thế nói đến, có lẽ để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Huyền Vũ chúng ta mới đúng! Điện Huyền Vũ hai lần thi đấu so với điện Chu Tước của ngươi không sai biệt lắm."

"Đến điện Thanh Long của ta!"

"Có lẽ đến điện Bạch Hổ!"

"Không, muốn tới điện Chu Tước của chúng ta!"

" Điện Huyền Vũ!"

...

Bốn vị điện chủ ngày bình thường ở trong mắt chúng đệ tử cực kỳ thâm trầm, lúc này đã hoàn toàn không có hình tượng, giống như mấy hài tử bình thường tranh giành kẹo đường mặt đỏ tới mang tai, ai cũng không chịu nhượng bộ.

Nếu là đệ tử bình thường mà nói..., bọn hắn cũng sẽ không tranh đoạt như vậy, cho dù Mộ Chỉ Ly y thuật cường đại như vậy cũng sẽ không dẫn tới bọn hắn ra tay, dù sao thấy quá nhiều người mới bọn hắn cũng không có khả năng bởi vì điểm này liền đi ra tranh chấp.

Thần Quyết Cung lớn như thế các loại nhân tài đều rất nhiều, trong đó nhân vật thiên tài càng không ít, lại chưa từng có phát sinh qua cục diện hôm nay. Bọn hắn coi trọng chính là Hỗn Độn Thiên Lực của Mộ Chỉ Ly! Cái này có thể nói là trong ngàn vạn mới có một!

Nếu Mộ Chỉ Ly tiến vào điện của bọn hắn mà nói, bọn hắn không thể nghi ngờ có thể hiểu rõ đặc điểm Hỗn Độn Thiên Lực, hơn nữa lấy tiềm lực của Mộ Chỉ Ly, tương lai phát triển là bất khả hạn lượng a! Có thể tìm được một đồ đệ như vậy thật là tốt!

Lăng Phong đau đầu nhìn bốn người trước mặt, hắn thật không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly sau khi xuất hiện sẽ phát ra cục diện như vậy, hắn tuy có thể hiểu nguyên nhân bốn vị trưởng lão làm như vậy, nhưng nhìn thấy bọn hắn đều náo loạn như vậy gần một tháng, chỉ gặp mặt là đàm luận chính đề tài này, để cho hắn một hồi bất đắc dĩ.

Thử nghĩ nếu hắn mở miệng muốn chính mình nhận Mộ Chỉ Ly làm đệ tử là tốt rồi, bởi vậy bốn người bọn họ sẽ không tranh giành nữa. Bất quá rất hiển nhiên, nếu hắn nói như vậy, bốn người bọn họ trong đó không cãi nhau, sợ là bốn người bọn họ sẽ cãi với chính mình.

Ngẫm lại cục diện này, hắn cảm thấy hay là đám bọn hắn bốn người tranh giành muốn tốt hơn một ít.

Bốn người tranh chấp cả buổi, sau đồng loạt đem ánh mắt chuyển hướng về phía Lăng Phong, nói: "Cung Chủ, ngươi nói! Chúng ta nghe ngươi đấy!"

Lời này nói nghe rất hay, Lăng Phong nhìn bốn người trên mặt nở nụ cười, nhưng trong lòng thì hiểu tinh tường bất luận hắn nói để cho Mộ Chỉ Ly tiến điện nào, mặt khác ba cái sẽ hợp nhau tấn công.

Trầm mặc một lát, Lăng Phong nghĩ tới một điểm quan trọng nhất: "Hiện tại Mộ Chỉ Ly vẫn còn lưu hoàn điện, nàng mới tới Thần Quyết Cung nếu cứ như vậy trực tiếp tiến vào bốn điện, tất nhiên sẽ dẫn tới người khác sẽ nói lời ong tiếng ve. Đợi lần thi đấu này sau khi chấm dứt, xem biểu hiện của nàng như thế nào, đến lúc đó vẫn là xem quyết định của nàng a, nàng muốn đi vào điện nào liền vào cho nhập điện ấy, như vậy các ngươi cũng không cần tranh luận."

Cứ như vậy, bất luận Mộ Chỉ Ly cuối cùng đi đến điện nào, cùng hắn đều không có liên quan gì, bốn người này cũng sẽ không lại đến tìm mình. Nghĩ tới đây, Lăng Phong tâm tình một hồi tốt.

Nghe được Lăng Phong nói..., mấy vị điện chủ tuy có chút không vừa ý, bất quá cũng không có ý kiến. Dù sao đây là phương pháp công bình nhất, đến lúc đó vẫn là xem Mộ Chỉ Ly lựa chọn điện nào rồi! Bốn người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hào quang phát ra dị thường sáng ngời.

Nếu các đệ tử khác biết rõ mấy vị điện chủ ở chỗ này tranh đoạt một người đệ tử, chắc hẳn sẽ kinh hãi nói không ra lời. Qua nhiều năm như vậy chỉ có đệ tử ngóng nhìn vào Tứ đại chủ điện, nhưng lại chưa từng có vị đệ tử nào để cho mấy vị điện chủ có ý hướng lôi kéo đấy.

Coi như là ngày bình thường điện chủ đối với bọn họ một câu tán dương cũng đáng được bọn hắn mừng rỡ thật lâu, so sánh với ra, chênh lệch này thật sự là quá lớn.

Còn về cái gì bọn hắn sẽ không đi tranh giành Quân Thục Nghi? Rất đơn giản, bởi vì Quân Thục Nghi tuy là lôi hệ thiên lực rất hiếm nhưng cũng không phải là chưa từng có xuất hiện qua, lại nói nàng chiến đấu lúc cũng không có phô diễn ra quá nhiều, đều là phương thức cực bạo lực, mặc dù bọn họ đối với thực lực cùng chiêu thức quỷ dị của Quân Thục Nghi là rất hiếu kỳ cùng thưởng thức  nhưng chung quy trong mắt bọn hắn Quân Thục Nghi chiến lực bạo biểu cũng không thể như Mộ Chỉ Ly một cái hỗn độn thiên lực trong truyền thuyết, cho nên từ nhiều góc độ so sánh xuống thì bọn hắn cảm thấy Quân Thục Nghi tuy quý nhưng cũng không quý bằng Mộ Chỉ Ly nhân tài như vậy, cho nên bị các chủ điện bỏ qua cũng là rất bình thường.

Lúc này, Trầm Thanh Nhân chính là ngồi trầm mặc trên một tảng đá, bên cạnh nàng là Kha Tư Mặc yên tĩnh ngồi ở chỗ này nhìn dưới chân núi Vân Hải, tâm tình của mọi người cực kỳ uể oải.

Trầm Thanh Nhân chống cằm " Lăng sư huynh rốt cuộc đã đi đâu vậy, liên lạc đều không thể liên lạc hắn".

Kha Tư Mặc liếc nhìn nàng một mắt lại nói " Một tháng trước ta liền thấy huynh ấy hạ sơn rồi"

Nghe vậy Trầm Thanh Nhân nhưng chợt bừng tỉnh " Một tháng trước? Sẽ không là đi cùng với Chỉ Ly đi" Trầm Thanh Nhân thực lòng rất thích Mộ Chỉ Ly cho nên khi nhận ra Lăng Lạc Trần đối với Mộ Chỉ Ly đặc biệt nàng liền rất vui vẻ. Đối với Trầm Thanh Nhân mà nói Mộ Chỉ Ly là một cô gái tốt, người lại đẹp, lại giỏi không có gì không xứng với Lăng Lạc Trần.

Chỉ cần nghĩ đến có ngày hai người họ sẽ cùng một chỗ Trầm Thanh Nhân trên mặt liền cười tươi như hoa, người không biết còn tưởng là nàng đang tư xuân đi.

Kha Tư Mặc thấy Trầm Thanh Nhân như thế cũng có chút không nỡ đánh gãy nàng suy nghĩ, hắn thở dài " Ngươi suy nghĩ nhiều rồi" nói rồi cũng không lại ngồi đó liền đi trở về rồi.

........

Bởi vì vận hết tốc lực chạy đến cho nên Quân Thục Nghi về đến Thần Quyết Cung cũng không tính là quá trễ vừa vặn trời sập tối.

Bước chân vào truyền tống trận cảnh vật tức khắc liền thay đổi.

Một đường lên núi Lăng Lạc Trần tay chưa hề buông ra Quân Thục Nghi, bọn họ hai người đan tay đi tới suốt dọc đường các đệ tử đi tuần tra ngang qua đều kinh ngạc không thôi.

" Trời ạ, ta không nhìn lầm đi, Lăng sư huynh cùng sư muội mới tới cư nhiên nắm tay nhau từ bên ngoài trở về, đến ngươi bấm ta một cái".

" Ngươi không nhìn lầm, thật sự là Lăng sư huynh, ta cũng thấy được" nói rồi đưa tay bấm đồng bọn một cái.

" A đau, ngươi thực ra tay a" tên kia bị bấm kêu oai oái.

" Ta nói...."

"..."
...

Dần đi xa, giọng nói cũng lạc dần, Quân Thục Nghi khóe miệng vi cau, nhìn xuống bọn họ mười ngón tay đan chặt cười nói " Lăng sư huynh tại Thần Quyết Cung có sức ảnh hưởng thật lớn a, ta quả là trèo cao đâu".

Nghe thấy thế Lăng Lạc Trần liền đem mặt góp đến gần tai nàng, thổi khí giọng điệu mờ ám "Kia, cũng là do A Nghi mị lực quá lớn, ta đây cũng không kìm được lòng mình" Nói rồi khẽ cắn vành tai nàng.

Quân Thục Nghi bị hành động lưu manh của Lăng Lạc Trần chọc ngứa, rụt rụt cổ, gương mặt xinh đẹp xoát cái liền đỏ bừng. Liếc trắng mắt hờn dỗi đánh hắn một cái " Không biết xấu hổ".

Thiếu nữ gương mặt xinh đẹp che lên rặng mây đỏ càng thêm vẻ kiều mị yêu diễm. Lăng Lạc Trần không kìm được liền cúi đầu hôn lên rồi.

Như vậy A Nghi cũng chỉ có thể một mình hắn nhìn thấy. 

May mắn trời đã sập tối, ngoài những đệ tử đi tuần, hầu hết các đệ tử của Thần Quyết Cung đều tránh trong phòng tu luyện, nếu là để người nhìn thấy Lăng sư huynh trích tiên của bọn họ có như vậy hành động không biết sẽ có cảm tưởng gì.

........

Lần thứ hai trở lại Thần Quyết Cung Quân Thục Nghi cũng không có nhiều dư thừa cảm xúc, tay ôm lấy đã biến trở lại thú hình Lăng Tử Sâm bởi vì một ngày bôn tẩu mệt mỏi mà ngủ mất nhấc chân liền trở lại phòng.

Cẩn thận đặt đoàn mao cầu trắng tuyết nho nhỏ lên giường, Quân Thục Nghi cũng không có ngừng nghỉ liền bắt đầu lại trong phòng rèn luyện Dịch Cân Kinh. Sắp tới liền là cuộc thi cuối kỳ để lựa chọn ra đệ tử ưu tú tiến vào các điện, mặc dù không mong muốn nổi bật nhưng Quân Thục Nghi cũng không có khả năng để cho thành tích của bản thân tệ đi nơi nào, ít nhất nàng cũng phải tiến vào được một trong bốn điện, cho nên khoảng thời gian này nàng cần phải nắm chắc rèn luyện mới được.

----------

Chương mới, chương mới.

Mọi người ~~~ cầu nhận xét a ~~~.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dongnhan