4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Scorpio sải chân dọc hành lang, càng đi cậu càng cảm thấy bất thường. Toa tàu phía sau cậu ngập trán lũ Âm Thi, nhưng càng đi về đuôi tàu thì lượng Âm Thi thưa dần, rồi biến mất hẳn.

Cậu nhíu mày, quyết định tiếp tục hướng về phía trung tâm của chuyện này. Scorpio kéo giật cửa khoang tàu trước mặt ra, ánh mắt lạnh lẽo nhìn lướt qua. Mùi máu xộc vào mũi cậu, trước mặt cậu, một cô gái ngồi rúc vào trong góc khoang tàu với kết giới mình từ tạo ra.

Scorpio nhíu mày đánh giá tình hình.

Máu tươi từ vết chém trên tay cô ta nhuộm chiếc áo sơ mi trắng thành một màu đỏ rực, trên người còn lác đác thêm hàng chục vết thương nhỏ khác. Khoang tàu hoàn toàn trống trải, chỉ còn sót lại vài cái xác học sinh đã chết vì mất máu và trọng thương. Cô gái kia lại bắt đầu rên khẽ một tiếng, cả người co lại thành một đoàn. Scorpio nhanh chóng bước tới giải kết giới, nhẹ nhàng chạm vào vai cô ta. Đôi mắt của cô ta ngay lập tức co rút lại, bày ra dáng vẻ phòng thủ nhưng rất nhanh đã thả lỏng khi thấy người trước mặt là một học sinh khác. Scorpio chậm rãi kéo tay cô ta lại, sau khi xác định rõ tình hình vết thương thì thuần thục lấy lọ độc dược trong áo ra đổ lên tay cô gái. Cô ta hít sâu một hơi vì đau và rát, Scorpio nhân cơ hội hỏi:

"Cô tên gì? Học sinh nhà nào?"

Cô gái run rẩy trả lời:

"Em... A-Alva Gwyneth, là... là học sinh năm nhất ạ."

Scorpio khẽ nhíu mày nhưng cũng không truy hỏi thêm, chỉ trầm giọng hỏi:

"Đi được không?"

Alva chỉ khẽ gật đầu, rồi lại lắc. Scorpio thở hắt ra một hơi, sau đó đỡ một cánh tay của Alva, để cô ta dựa vào người mình rồi đưa về đầu tàu.

Đột nhiên, 'ầm' một tiếng, toàn bộ con tàu đều rung lắc thật mạnh. Một vòng lửa màu đen với hơi nóng hừng hực bao quanh con tàu, khiến cả hai người giật nảy mình.

Trong vô thức, khóe môi anh vẽ ra một nụ cười thật sâu không rõ ý tứ.

Có lẽ Pisces cũng đã phái Aquarius đi khỏi động trận pháp rồi.

- - -

Tại trường Hogwarts, mọi thứ đang vô cũng hỗn loạn.

Cú mèo bay ngập trời, cơ hồ không thấy được trần nhà phù phép của Đại sảnh đường. Ông Filch tức giận đi tới đi lui quét dọn, thật con mẹ nó tức chết tôi mà! Lông cú, lông cú, khắp nói đều là lông cú! Rồi lũ các người muốn tôi sống làm sao? Hả???

Trong phòng giáo viên, không khí lại đặc biệt căng thẳng, trái ngược với bầu không khí loạn cào cào hết cả ở bên ngoài. Hiệu trưởng Minerva McGonagall ngồi ở đầu bàn, sắc mặt nghiêm nghị khiến bầu không khí trầm xuống thêm một tầng.

"Cho dù là chuyện gì đi chăng nữa, đi cứu học sinh vẫn là chuyện cấp bách nhất."

Nói rồi liền phất tay áo, đẩy ghế rời đi. Một loạt giáo viên theo sau, để lại một mảnh im lặng.

Từ trong không trung, một tiếng cười khùng khục vang lên.

- - -

Aqua mạnh mẽ đẩy lùi con Âm thi cuối cùng, thở dốc vài tiếng. Cô đặt tay lên chiếc chìa khóa bằng bạc, xoay mạnh một cái.

Trận pháp luyện kim từ thời cổ, nhanh chóng mở ầm ra! Lũ Âm Binh còn sót lại trên tàu ngay lập tức tan thành bụi phấn trước mặt mọi người. Giáo sư McGonagall vừa xuất hiện thấy vậy liền nhíu mày phân phó mọi người đi chữa thương, đồng thời thu dọn tàn cục.

Toàn con tàu, khi xuất phát vui tươi bấy nhiêu, bây giờ lại u ám hơn gấp bội.

- - -

Đại Sảnh Đường hôm nay không hề tồn tại bầu không khí háo hức, hạnh phúc lúc trước nữa. Toàn bộ đều mang một bộ mặt bi thảm, khắp nơi đều treo cờ và băng rôn màu đen. Vì hôm nay phần lớn các học sinh - đặc biệt là năm nhất chưa từng học pháp thuật - đã bỏ mạng trên tàu, nên các dãy ghế khuyết thiếu không ít chỗ, Lễ Phân Loại cũng diễn ra nhanh hơn trước gấp bội.

Sau bữa tiệc khai giảng ấy, có 6 người vây quanh một chiếc bàn tròn trong một căn phòng lập lòe ánh nến. Người đứng ở vị trí chủ tọa nâng mắt, giả cười:

"Chào mừng mọi người đã đến với buổi họp kín đầu tiên của Hội học sinh trong năm học này."

Pisces đan tay lại, nghiêng người về phía trước. Theo thứ tự từ bên trái cô qua, là Scorpio - Hội phó, cánh tay trái của Pisces; Cancer - Thư ký; Virgo, Leo là ủy viên, đồng thời cũng là thành viên nòng cốt, cuối cùng là Aquarius - Hội phó thứ hai, cánh tay phải của Pisces.

"Vậy, sự việc hôm nay có ai lưu ý được gì không?"

Mọi người nhìn nhau một hồi, rốt cuộc vẫn là Leo lên tiếng trước:

"Lượng Âm Binh lớn như vậy, lần này, phải do một người có pháp lực rất lớn mới có thể điều khiển. Mà người có khả năng như vậy, ít nhất cũng phải có pháp lực ngang ngửa Harry Potter."

Tất cả hai mắt nhìn nhau, Virgo khẽ lên tiếng:

"Có ai nghĩ rằng, 'hắn' đã quay về không?"

Những người đang có mặt ở đây rơi vào trầm mặc.

Pisces nheo mắt, nói:

"Không có khả năng. Năm đó chính tay cha đã giết hắn, hắn không thể nào đột nhiên sống lại được cả."

Scorpio đưa ra ý kiến của mình:

"Hôm nay, tôi có gặp được một người rất kì lạ trên tàu."

Ánh mắt mọi người trở nên sắc lạnh.

"Là ai?"

Cancer hỏi, cây bút lông ngỗng trên tay vốn dùng để tốc kí cơ hồ bị siết đến mức muốn gãy ra làm đôi.

"Alva Gwyneth, học sinh năm nhất. Vừa nãy được phân loại vào Hufflepuff."

Aquarius trầm ngâm một lát rồi hỏi:

"Kì lạ ở đâu?"

Scorpio chậm rãi liệt kê ra.

"Thứ nhất, con bé đó là năm nhất, theo lý mà nói thì không thể nào sống sót được trong khi những cái xác xung quanh toàn bộ đều là của học sinh từ năm 4 trở lên. Thứ hai, giả dụ như có biết phép thuật đi chăng nữa, thì cũng không đời nào là kẻ duy nhất sống sót trong tất cả, đặc biệt là khi phần lớn học sinh trong đó thuộc nhà Slytherin. Thứ ba, những cái xác đó mang dấu hiệu giống như bị người giết, chứ không phải là trúng độc của Âm Thi mà chết. Thứ tư, các Âm Thi đó luôn tránh xa cô ta càng xa càng tốt, mà tôi cảm thấy rằng đó không phải là do bọn nó vô tình bỏ qua, mà là do sợ hãi và kính phục."

Cả bàn im lặng, Pisces cau mày.

"Chú ý đến con bé đó nhiều hơn một chút, không thể lơ là. Còn nữa Scor, do hôm nay cậu đã cứu cô bé, nên tôi khá chắc là con bé sẽ tìm mọi cách để tiếp cận cậu và giả vờ làm quen. Đến hiện tại tôi chưa biết con bé đó có mục đích gì, nhưng tám chín phần mười là nó không có ý tốt. Nếu được thì Scor, cậu hãy giả vờ thuận theo nó và đóng kịch cùng nó một thời gian, hên xui may rủi gì đó có thể tìm được chút manh mối từ nó."

Aquarius thở dài đưa tay xoa mi tâm lần thứ hai trong ngày, cô mệt mỏi nói:

"Tôi cũng gặp được hai đứa nhóc. Tuy tụi nó có thể sẽ không dính dáng tới chuyện này, nhưng khả năng cao chúng ta cũng không tầm thường đâu. Vừa nãy hai đứa đều được phân vào nhà Ravenclaw của Pisces, nếu được em nên chú ý tụi nó một chút."

Pisces nghiêng đầu, đôi mắt xám hơi ánh lên tia xanh lục.

"Hửm, nói tôi nghe xem nào?"

Aquarius ngẩng mặt nhìn trời, đưa hai tay vắt sau đầu.

"William Sherlock Scott Holmes và William James Moriarty. Tuy nhiên tôi thấy cậu đầu thì cứ gọi Sherlock vẫn ổn hơn, gọi William có khi cậu ta cũng chẳng biết là đang gọi mình. Hai đứa nó từ hai gia tộc máu trong đã lâu đời, thế nhưng sau hai trận Wizarding War thì hai gia tộc này đã ở ẩn và dần chuyển sang phía Muggle. Tiềm năng của chúng nó rất ổn, trí thông minh đỉnh cao, nếu có khả năng, một trong hai đứa tụi nó sẽ trở thành Hội trưởng tương lai."

Người con gái tóc đen mỉm cười thú vị, gật đầu nói:

"Em sẽ chú ý, nếu được có thể nhờ chúng nó giúp đỡ một phần."

Pisces ngừng lại, mắt quan sát biểu cảm từng người trong phòng:

"Sau này, tôi hi vọng sẽ nhìn thấy tất cả mọi người có mặt ở đây, đầy đủ không vắng một ai vào mỗi tối thứ 6. Được chứ?"

Không thấy ai trả lời, nhưng trong mắt mỗi người đều có cùng một câu trả lời. Thấy vậy, Pisces thỏa mãn cười một tiếng, trang trọng nói:

"Tốt! Vậy thì, cuộc họp của chúng ta kết thúc tại đây. Chúc mọi người một buổi tối an lành và ngon giấc."

Tất cả mọi người bao gồm cả Pisces đẩy ghế đứng lên, khom người hành lễ:

"Cô cũng vậy, Hội trưởng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net