Y Niên thi ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm ấy tiết trời mùa đông giá lạnh, hai bàn tay đan vào nhau, nàng nhìn vô định bên cửa hiên phủ trắng tuyết rơi. Bóng dáng cô đơn nhìn từng bông tuyết trắng bay bay. Mỗi một bông tuyết rơi như thả vào nỗi nhớ nhung da diết của nàng một chút tang thương. Nàng nhớ đến cố nhân, nhớ đến duyên phận ông trời ngày đó sắp đặt cho nàng gặp lại chàng. Nhớ về những ngày tháng nàng cùng chàng bên nhau du ngoạn, bên nhau hẹn ước không rời. Nàng rất yêu chàng. Nhưng nàng chẳng thể giữ được chàng bên cạnh mãi mãi. Nàng chỉ có thể gửi lời yêu vào gió mây, tin tưởng rằng sẽ có một ngày chàng quay về. Tâm tư của nàng có hận, có sầu, có bi nhưng chẳng thể có chàng.

Hẹn xuyên vân

       Duyên mệnh day dứt đẩy đưa,
Vì hẹn mà gặp tình xưa nghĩa ngàn.
       Nhớ câu ai hát ngày nào,
Mây thương gió nhớ cùng sao hẹn thề.
       Tình yêu muôn kiếp u sầu,
Vì yêu nên mới hận sầu chịu bi.
       Nhân sinh thiếu vắng tình thương
Làm vương xưng đế chịu sao thiếu tình.

Hà Nội mùa đông, năm 2018.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net