Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Haruka: Stylist cho Seventeen?
Anh nhìn một hồi lâu rồi bắt taxi đến Pledis để xin việc. Đến công ty, anh đi thẳng vào phòng giám đốc.
CEO: Cháu đến đây xin việc?
Haruka: Vâng.
CEO: Cháu được bao nhiêu tuổi rồi?
Haruka: Dạ, 17t ạ. Vài tháng nữa cháu sẽ 18t ạ.
CEO nheo mắt trầm ngâm suy nghĩ, rồi ông cũng đồng ý.
CEO: Được rồi, cháu được nhận. À, cháu nhớ đừng đụng vào quản lý của nhóm đấy.
Haruka: Quản lý?
CEO: Phải, cô ta ko phải dạng vừa nên cháu đừng gây chuyện với cô ta.
Haruka: Cháu biết rồi ạ.
Haruka rời khỏi phòng CEO, và đến phòng tập của Seventeen. Lúc này nhóm đang nghỉ ngơi, thấy một thanh niên đi vào ai cũng ngạc nhiên.
MG: Em....là ai vậy?
Haruka: Stylist mới.
WW: Stylist?
Haruka hờ hững nhìn những người trước mặt, giây tiếp theo có một cô gái rất xinh đẹp nhưng nồng nặc nước hoa. Trên người đeo rất nhiều vàng, làm Haruka thấy rất kinh tởm.
??: Mọi đang nghỉ ngơi sao? Còn cậu bé này...?
Haruka: Vậy mai tôi đến làm việc.
Nói xong anh rời đi, anh không muốn ở lại vì không chịu nổi mùi nước hoa đó. Nếu là Dương, cô chắc chắn sẽ bị dị ứng ngay lập tức.

Lại một năm trôi qua, cô bây giờ sắp 16t, trông xinh đẹp hơn. Còn vài ngày nữa là sinh nhật cô nên mẹ đang chọn đồ để cô chuẩn bị gặp hôn phu.
Dương: Mẹ, bắt buộc phải gặp sao?
Cô nhìn bản thân trong gương, chiếc váy trắng tôn lên làn da trắng mịn của cô, lộ ra xương quai xanh tinh xảo.

Nam thì ngồi bên cạnh, than lên than xuống.
Nam: Mẹ ơi, có khi nào lùi ngày cưới của em ko?
Mẹ ngạc nhiên nhìn.
Mẹ: Lùi là sao?
Nam: Thay vì năm 22t em ấy kết hôn thì năm 28t kết hôn.
Mẹ lắc đầu phản đối.
Mẹ: Không. Bây giờ con nên tìm người yêu cho mình đi nhá. 16t rồi mà vẫn ế.
Nam: Con đâu muốn.
Mấy ngày trước Haruka tặng cho cô con gấu bông, vì anh nói mấy ngày này anh rất bận và không có thời gian đón sinh nhật cùng cô. Nghĩ đến Haruka, cô lại nhớ tới ngày hôm đó, anh đã van xin như thế nào.
Dong Woon lúc này đang bị mẹ giục thử đồ cho ngày xem mắt. Anh thay đồ trong sự bất mãn, không ngờ ngày xem mắt lại nhanh như vậy.
Mẹ: Woonie, tuần sau là sinh nhật cô bé, nên tuần sau phải đưa cô bé đi chơi đấy.
DW: Nae? Tuần sau ạ?
Mẹ: Phải đấy. Tranh thủ xem mắt thì con phải đón sinh nhật của cô bé nữa.
Bên Haruka lúc này đang chuẩn bị đồ cho Seventeen. Mặc dù làm stylist được 1 năm nhưng vì quản lý của nhóm là một người thích rượu chè, đàn ông liên miên nên anh hạn chế giao tiếp với cô ta. Dù cô ta có ve vãn anh nhưng anh không quan tâm ngược lại Seventeen cứ mê cô ta như điếu đổ.
Haruka: Này, DK. Anh thay đồ lại được ko? Tôi đã để tên lên áo mà anh vẫn ko để ý là sao?
DK nghe Haruka mắng thì lật đật thay đồ lại. Hyunrim đưa tay lên người Haruka, người cô ta nồng nặc nước hoa.
Hyunrim: Haruka, em đừng nghiêm khắc quá....

Cô ta chưa nói xong anh hất bàn tay ra và lạnh lùng nói.
Haruka: Xin lỗi. Loại đi*m như cô ko có tư cách nói chuyện với tôi.
Cô ta tức sôi máu lên, Mingyu đứng dậy nói lại.
MG: Này, em dám nói vậy với quản lý sao?
Haruka: Oh, yêu quá nên bênh vực nhau luôn cơ đấy. Tôi đây đủ tỉnh táo để ko bị cô ta dụ dỗ đâu.
Mingyu câm nín khi bị bật lại, họ ko muốn Haruka làm ở đây nhưng CEO lại muốn giữ lại. Vì anh tạo ra cho nhóm những trang phục đẹp mắt, làm fan khen ngợi hết lời. Trước khi đi Haruka chỉ nói một câu.
Haruka: Nếu các người đủ tỉnh táo, thì đừng dại dột dính vào cô ta.
Họ nghe anh nói thì trầm ngâm đi, họ ko biết phải làm gì. Bên cô lúc này đang chơi với chú chó của mình thì chuông cửa vang lên, cô đành ra mở cửa. Vừa mới mở cửa thì một cô bé tầm 10t ôm chầm lấy cô.
??: Học trưởng, em nhớ học trưởng.
Cô bất ngờ nhưng ko giấu nổi vui vẻ, ôm lại cô bé.
Dương: Karina, sao em ở đây?
Cô bé ngước nhìn cô, đôi mắt nũng nịu.
Karina: Em nhớ học trưởng nên mới tới đây.
Lúc này mẹ cô từ phòng bếp đi ra, thấy Karina thì niềm nở đón tiếp.
Mẹ: Karina, cháu đến sao ko nói trước?
Karina: Cháu muốn mọi người bất ngờ thôi. Với lại, học trưởng sắp gặp hôn phu của mình rồi cháu phải đến xem chứ.
Cô bé này thật ra là hậu bối của cô, do vô tình thấy cô vẽ trang rất đẹp nên Karina đã xin cô dạy vẽ. Thỉnh thoảng cô bé sẽ đưa cô về nhà mình chơi. Đến nay cũng 2 năm rồi.
Dương: Sinh nhật chị sẽ gặp hôn phu rồi.
Karina: Chắc là đẹp trai lắm.
Trầm ngâm suy nghĩ, cô không biết nên làm gì cho buổi gặp mặt.
Cuối cùng ngày sinh nhật của cô cũng tới, cô thay đồ rồi trang điểm nhẹ nhàng. Nhìn cô như vậy Karina lại nhìn cô ko rời.
Karina: Nếu em là con trai, em sẽ đi bên cạnh chị cả ngày luôn.
Cô mỉm cười với cô bé, Bảo Bảo nằm bên cạnh cứ vẫy đuôi suốt. Cô cùng mẹ đến một quán kem gần nhà để chờ hôn phu tới. Mới 9h sáng nên mẹ và cô rất thong thả chờ đợi. Bỗng nhiên một bàn tay đặt lên vai cô. Cô quay đầu lại nhìn, là Yeri của Red Velvet.
Yeri: Lâu rồi ko gặp em.
Cô đứng dậy chào Yeri, cô ấy rất tự nhiên chào lại.
Yeri: Là mẹ em sao?
Dương: Dạ.
Yeri: Cháu chào cô.
Mẹ: Chào cháu. Cháu là bạn của Alex sao?
Yeri: Dạ thưa cô.
Lúc này một cô gái có dáng người cao đi tới chỗ Yeri.
??: Yeri, ai vậy?
Yeri: À, đây là cô bé mà tớ nói đấy, Tzuyu.
Thì ra là em út của Twice, cô cúi đầu chào Tzuyu.
Dương: Em chào chị.
TZ: Chào em.
Vừa nói dứt câu, thì một giọng nói quen thuộc vang lên.
Mẹ DW: Xin lỗi, chị đến trễ.
Thấy bà ấy, cả ba cô gái cúi đầu chào, bà ấy tự nhiên đáp lại.
Mẹ DW: Ôi, con dâu tương lai của bác càng ngày càng xinh đẹp.
Bà ấy sờ lên mặt cô, cô nhẹ nhàng cảm ơn. Yeri và Tzuyu ko biết chuyện gì xảy ra thì Dong Woon đeo khẩu trang vội vàng chạy tới. Khi cởi bỏ khẩu trang ra thì ko chỉ cô, Yeri và Tzuyu ngạc nhiên mà ngay cả Dong Woon cũng vậy.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net