• Bên cạnh em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tui đã come back 🙂‍↕️

OTP sayyyy bún riêuuuuu aaaaaaaaaa

__________________

-" Hôm nay trời lại mưa rồi à ?! "

Hôm nay trời thu chào đón ngày đầu tiên của tuần bằng một cơn mưa rào dai dẳng. Đăng ngồi trong nhà ngắm mưa bên khung cửa sổ với tách cà phê, giờ là thời gian thư giãn của nó sau những ngày qua

Đã hơn một tuần nó và "em bé" không gặp nhau.

Em nhớ "em bé" của em lắm (⁠╥⁠﹏⁠╥⁠)

Nó đã quay cuồng với việc làm luận án chuẩn bị tốt nghiệp gần nửa tháng qua. Anh Hùng của nó cũng chẳng khá hơn, bị tư bản xoay từ sáng đến tối muộn. Thế nên dù trong cùng một thành phố nhưng cả hai chẳng thể gặp được nhau

Anh ơi em nhớ anh đến phát điên rồi

Nhớ thế đó nhưng nó vẫn không muốn bản thân làm trì trệ công việc của anh. Để khoả lấp nỗi nhớ đó đúng thật là chuyện không dễ dàng gì, dù nó cố lao đầu vào luận án ngày đêm.

Cái gì khó quá thì mình bỏ qua vậy... Vẫn tiếp tục nhớ thương xinh yêu thôi. Cái điện thoại nhỏ kia giờ đây chính là sợi dây liên lạc duy nhất của cả hai. Mỗi ngày nó cứ đều đều nhắc anh ăn uống đủ bữa, ngồi nghe anh khoanh tay phồng má nói xấu tư bản khó ở khó chiều, tối đến lại video call với nhau rồi ai làm việc nấy. Thế thôi mà nó cũng thấy vui lắm rồi, đang ngồi vạch tài liệu vì bí ý tưởng thì lại nhìn lên màn hình nơi mà " em bé" với cái kính mắt tròn xoe đang ngồi dịch sách.

Anh chỉ cần ngồi im thôi, sự đáng yêu của anh chính là động lực to lớn cho bạn nhỏ rồi á ♡

Sáng hôm nay lại là một ngày nhớ anh, khác cái là ông trời hôm nay cũng buồn mà khóc thay tâm trạng của nó.

Nghe tiếng điện thoại reo, nó vội đi tìm điện thoại. Hoá ra là là người yêu của Đăng gọi đến nè. Nó nghe được giọng nói quen thuộc của anh ở bên tai

-" Đăng ơi em mở cửa cho anh với. Anh lạnhhh"

Nó nghe được tiếng anh nói chuyện nhưng cũng đồng thời nghe được tiếng mưa bên đầu dây của anh rõ ràng hơn. Anh đang ở ngoài mưa à ?

Không suy nghĩ nhiều nó vội mở cửa ra, và rồi một con gấu nhỏ bị nước mưa làm ướt sũng hết người đang đứng trước mặt nó. Vội kéo anh vào bên trong nhà

Không khí ấm áp trong nhà làm Hùng cảm thấy đỡ lạnh hơn hẳn. Anh trở nên càng vui vẻ khi được nhìn thấy nó, người mà anh mong nhớ hơn một tuần nay. Hùng muốn ôm người cao hơn mình đang đứng trước mặt nhưng chợt nhận ra bản thân đang ướt. Đành choàng tay qua cổ nó mà đặt lên môi nó một nụ hôn. Nó đáp lại nụ hôn của anh

" Sao anh bị ướt nhiều thế? "

Đăng muốn kéo anh gần mình hơn, nó muốn dùng thân nhiệt của mình để sưởi ấm cho anh

-" Em đừng ôm anh, anh đang ướt mưa mà "

Nghe anh nói nó trở nên gắt rồi đánh nhẹ lên mông anh muốn cảnh cáo

-" Anh còn biết là mình đang ướt nữa à? Mau đi tắm cho em "

Nó vội kéo anh lên phóng mình, lấy đại một bộ đồ của mình và cả khăn tắm rồi kéo anh vào nhà tắm xã nước nóng ra bồn giúp anh. Còn về phần người đẹp này thì từ nãy đến giờ cứ ngoan ngoãn đi theo sau lưng nó như một cái đuôi nhỏ. Mỗi khi nhìn đến anh là lại thấy anh mỉm cười lộ cả má lúm của mình với ánh mắt tràn đầy yêu thương dành cho nó

Tuy rằng dáng vẻ của anh bây giờ thật sự là đáng yêu và xinh đẹp chết người nhưng nó đã cảm thấy nếu mình ngắm hoài thì anh sẽ để cho nó ngắm đến mai luôn...

-" Bây giờ anh muốn tự tắm hay em tắm cho anh ?"

Làm như anh nói muốn em tắm là em sẽ thật sự tắm cho anh á ?!

Anh vẫn không cười trìu mến với nó. Biết là bạn nhỏ này sắp đem mình ngâm bồn đến nơi rồi nên dù muốn bên cạnh Đăng thêm chút nữa bản thân mình là người gặp nguy hiểm.

Anh đành đẩy Đăng ra khỏi phòng tắm, trước khi quay trở vào còn không quên hôn nó một cái rồi khoe má lúm với nó

" Cảm ơn yêu nhiều nhé, anh tự tắm được rồi. "

Sao hôm nay anh dễ thương thế ...

Hải Đăng sắp chịu không nỗi ạ ^^

-" Anh vẫn chưa ăn sáng phải không? Em đi xuống làm gì cho anh ăn nhé "

Anh gấu đang vừa ngâm mình vừa chơi với bọt xà phòng trong bồn tắm rất là vui vẻ nghe đến tiếng bạn nhỏ hỏi mình thì mau chóng đáp lại

-" Dạaaaa"

Bạn gấu hôm nay ngoan quá đi thôi ~ Thế là người yêu của bạn gấu lon ton chạy xuống nhà bếp hâm đồ ăn lại cho bạn ăn sáng nè

Sau khi tắm xong anh ôm một bụng vui vẻ chạy xuống phòng bếp tìm người yêu. Thấy bóng dáng người cao to đang loay hoay làm nóng đồ ăn sáng cho mình

Hôm nay không biết ai khiến mà Đăng đặt cả 2 phần phở trước khi anh bé xuất hiện. Tưởng đâu là sự cố thôi ai mà dè là ông bà đang chỉ điểm để Đăng có thể ăn bữa sáng cùng người yêu. Anh đang ngồi ăn phở ngon ơi là ngon

Nó nhìn anh từ trên xuống, anh mặc vừa quần đùi nhỏ hơn một size mà nó cất trong tủ, cái áo thun rộng của nó làm anh như lọt thõm trong đó. Có lẽ sau này phải mua thêm vài bộ quần áo của anh rồi để sẵn trong tủ.

-" Mà tại sao anh vào được cổng nhà em thế ?"

Anh đang bận ăn bát phở ngon lành của mình cũng dừng lại trả lời câu hỏi của nó

-" Em đâu có khoá cổng chính đâu, thế nên anh lái xe vào gara được luôn "

Ngừng một chút anh nói tiếp

-" Sau này nhớ khoá cổng chính, hông là trộm vào nhà đó nghe chưa"

Nó bật cười trước giọng điệu này của anh. Có mình anh là tên trộm dám đến đánh cắp trái tim của nó thôi chứ đâu.

Nó lại hỏi, chưa có thấy người nào đi xe ô tô mà đến nơi lại ướt sũng như anh cả

-" Anh đi xe hơi thế sao mà ướt mưa được hay thế ?"

Anh cười cười nhìn nó rồi trả lời

-" Là anh quên để ô vào trong xe. Đến nơi đậu xe vào gara rồi, thấy đường đến nhà chính hông có xa nên chạy vào... Không ngờ mưa to quá "

Đăng bất lực bởi sự hậu đậu của "em bé" nhà mình rồi. Sau này phải để sẵn ô trong xe giúp anh. Và cả lối đi từ gara vào nhà chính phải xây mái che và lối đi nữa ... Đúng vậy phải làm thế, nó không muốn xinh yêu lại bị ướt một lần nữa đâu

Bây giờ anh đang ngoan ngoãn ngồi dưới thảm lông trong phòng ngủ của Đăng để nó sấy khô tóc cho anh. Xong xuôi cả nó ngồi sẵn trên giường dang rộng tay chờ anh lao vào lòng nó

Nó ôm anh và trùm cả chăn vào trong lòng, dịu dàng hít hà mùi hương phả trên cổ anh rồi hôn lên mi mắt của anh

-" Hôm qua em bé của em ngủ được mấy tiếng thế ?"

Anh rất tận hưởng cái cảm giác được người yêu ôm trọn vào trong lòng, dựa đầu dụi vào lồng ngực vững chãi của nó. Nũng nịu mà đáp lại nó

-" Em bé ngủ được 3 tiếng á "

...

Khai thiệt làm chi để bị bắt đi ngủ thế không biết...

Bị thằng nhóc nhỏ hơn một tuổi bắt ép mình nằm ngoan trên giường im lặng đắp chăn đi ngủ. Hai mươi mấy tuổi đầu chứ có phải con nít lên ba đâu. Bạn gấu Hoàng Hùng phải vùng dậy thôi

-" Anh hông muốn ngủ đâuuu "

Anh người yêu của nó đang trợn mắt cảnh cáo rồi giãy nảy trên giường vì không muốn đi ngủ. Ngủ mỗi ngày được có 3 tiếng đồng hồ thì làm sao cơ thể chịu nỗi. Nó không muốn bị mồ côi vợ đâu.

Một bên thì muốn người yêu đi ngủ bù vì quá lao lực. Một bên vì lâu ngày không gặp người yêu nên dù mệt vẫn muốn ở cạnh nói chuyện cho đến sáng.

-" Lâu lắm mới được gặp em mà, anh muốn thức nói chuyện với em thôi"

Ánh mắt anh ánh lên một tia đáng thương làm Hải Đăng cảm thấy có chút lung lay. Để dập tắt cái sự đáng thương này thì chỉ còn cách này thôi

Chưa kịp để anh nói câu tiếp theo nó đã cuối xuống nhắm lấy đôi môi kia mà tấn công

Anh nhắm anh làm lại em hông ?!

-" Em bé của em ngủ ngoan tối nay em đưa em bé đi chơi nhé "

Anh đang bị ngơ ngác trước cái hôn bất ngờ của nó thì nghe được một đề nghị cũng khá thú vị

-" Em hứa rồi nhé "

Anh cười tươi trước lời hứa hẹn của bạn nhỏ. Anh thích đi chơi lắm và được đi cùng nó thì càng thích hơn nữa. Chồm người hôn lên má nó một cái rồi anh cũng ngoan ngoãn chui lại vào vòng tay của nó

-" Em đã làm xong luận án chưa? "

-" Em làm xong rồi, em sắp tốt nghiệp rồi. Khi đó anh đến dự lễ tốt nghiệp cùng em được không? "

-" Đương nhiên là anh sẽ đến rồi"

-" Vậy bây giờ anh ngủ ngoan nhé. Tối nay em chở anh đi chơi "

Nghe đi chơi một cái là mắt bé gấu sáng ngời lên liền. Thật mong chờ buổi tối này quá đi thôi

-" Yeahhhh bé ngoan không được nói dối nghe chưa "

Nó cưng chiều xoa đầu xinh yêu hiện tại tràn đầy năng lượng đang nằm trong lòng mình mà ríu rít nãy giờ.

Cuối cùng nó đã thành công dụ dỗ anh thi đếm cừu với mình và cuối cùng bạn gấu đã bị bạn nhỏ hạ gục. Bạn gấu đã ngủ mất tiêu kể từ con cừu thứ 57

Đăng để anh gối đầu lên cánh tay của mình. Tay của Hùng vòng qua ôm chặt lấy người nó như một thói quen. Xinh yêu ngủ mất rồi. Bây giờ Đăng mới nhìn kỹ được khuôn mặt của người đang say ngủ kia, hình như anh lại ốm đi rồi... Quầng thâm mắt cũng đậm hơn chút xíu

Giờ nó mới nhớ đến có một hôm nọ Đăng tình cờ phát hiện ra được là anh của nó đã mãi dạy nhảy mà quên cả ăn tối. Thế là nó tức tốc gọi ship đồ ăn đến cho xinh yêu.

Một ngày bạn gấu ngủ cũng vỏn vẹn có 2-3 tiếng đồng hồ. Dùng ngón tay miết nhẹ lên mi mắt anh,quầng thâm trên mắt anh cũng trở nên càng đậm hơn rồi. Đăng lo cho sức khỏe của Hùng lắm...

______________

-" Hehehe mình đi thôi yêu ơi (⁠*⁠'⁠︶⁠'⁠*⁠) "

Hùng hiện tại đang ngồi trên xe mô tô của nó. Sau khi lên đồ và được nó trang bị đầy đủ nón bảo hiểm và hai lớp áo khoác, cả hai đã sẵn sàng để lượn một vòng thành phố vào ban đêm.

Nơi đầu tiên nó chở anh đến là một chợ nổi tiếng về ẩm thực. Bún bò, thịt nướng, súp cua, bánh mì, bánh xèo, gỏi cuốn, bánh khọt, bánh bèo...

Hùng nên chọn món nào trước đây taaaa ╰⁠(⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠'⁠꒳⁠'⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠)⁠╯

Ban đầu Đăng tưởng là bản thân sẽ là người chủ động dắt anh đi ăn từng món ngon nó đâu ngờ rằng mình mới là người cần anh chỉ điểm. Hoá ra từ lúc ngủ vào sáng hôm nay anh đã vạch ra trong đầu sẵn một kế hoạch để càn quét đồ ăn

Hiện giờ thì nó biết lý do vì sao trong lúc đang ngủ anh lại tìm đến tay nó mà gặm, hoá ra trong giấc mộng anh đã tưởng tượng tay của nó là một cái gỏi cuốn siêu to. Đang ôm xinh đẹp ngủ thì cũng bị đánh thức bởi động tĩnh của anh. Tuy rằng anh anh gặm cũng đau nhưng không đáng kể

Đăng bất lực để anh lôi mình đi từ sạp hàng này đến sạp hàng khác. Được cái là trộm vía hôm nay em bé ăn ngoan và ăn được nhiều quá trời nè. Anh và nó ăn được rất nhiều món ngon

Suốt buổi hẹn hò anh và nó cùng nhau nói chuyện rất nhiều. Về màu sắc mà anh yêu, bầu trời xanh của một buổi sáng gần đây, hay là chú mèo béo nhà hàng xóm chạy ngang qua chậu linh lan nó mới mua đặt trên ban công nhà mình

Suốt bữa ăn, nó cũng chẳng ăn gì nhiều mà chỉ ngồi nhìn anh hạnh phúc với mấy bạn đồ ăn. Cười nói với nó, ánh mắt anh luôn hướng về nó. Ngay bây giờ nó mới ngộ ra được một điều

Ánh mắt của bạn gấu nhà mình nhìn ai cũng được, nhưng không phải nhìn ai cũng thế ...

Cả hai kết thúc buổi hẹn hò để đón bé Bông về nhà. Chuyện là thời gian qua Đăng đã bị luận án tốt nghiệp làm cho quay cuồng cả lên, nó không sắp xếp được thời gian vì cứ đi đi về về giữa trường học và nhà mình. Sợ bé Bông buồn vì phải thường xuyên ở nhà một mình nên đã tìm chỗ gửi bé. Anh Hùng cũng bận rối bời đầu óc như nó

Ban đầu Đăng cũng dự định gửi ở nhà đồng loại của bé Bông là bé Bống. Thế mà bé Bống từ chối đồng loại rồi thẳng chân đạp cả Đăng lẫn Bông ra ngoài... Ai bảo nhờ vả mà nói chuyện giỡn mặt với người ta quá đi

Nghĩ đi nghĩ lại chỉ có mỗi tiệm thú y là chân lý, bé Bông vừa được đi spa mỗi ngày lại có bạn chơi cùng vui ơi là vui. Nó quyết định lấy đó là mục tiêu hàng đầu.

Vừa mở cửa tiệm thú cưng thì chào đón cả anh và nó là một màn náo loạn...

-" Ây ây, cẩn thận ạ "

Người con trai trong tiệm mặc áo blouse đeo găng tay y tế đang bận vật lộn với con sóc bay vừa được gửi đến

Hùng bị hoảng mà chỉ biết núp sau lưng của người cao hơn mình rồi túm chặt lấy cánh tay của nó. Nó nhận thấy anh đang sợ nên dùng cả thân mình chắn trước cho anh

Tự nhiên được bờ vai vững chãi trước mặt che chở. Hùng cũng cảm thấy yên tâm hơn đôi phần

Sau khi chàng trai kia đã bắt thành công con sóc bay rồi nhanh gọn thả vào chuồng thì cả ba người mới bắt đầu thở phào nhẹ nhõm

Đăng là người đầu tiên mở lời để xoá tan bầu không khí lúc này

-" Anh Sơn ơi em đến đón Bông về á"

Giới thiệu về anh chàng mặc áo blouse này một chút nhé. Anh là Thái Sơn lớn hơn Đăng 2 tuổi, là chủ của một cửa hàng thú cưng và là bác sĩ thú y tốt nghiệp trường đại học top ngành giỏi. Đẹp trai, tử tế,tinh tế và kinh tế đặc biệt là rất yêu động vật. Hiện tại là con sen của 12 con mèo.

Thấy khách quen kiêm bạn chí cốt của mình ghé đến tiệm. Anh Sơn vui vẻ đón tiếp

Thái Sơn:" Tưởng ai xa lạ, ra là người quen! "

Hải Đăng: " Em đến đón con, con em đâu anh ?"

Hoàng Hùng từ nãy đến giờ bị con sóc bay kia doạ một phen nên đến giờ vẫn chưa hoàng hồn để tham gia cuộc trò chuyện.

Theo giờ giới nghiêm để sinh hoạt của mấy "vị" ở đây thì hiện tại đang là giờ ngủ giữa giờ. Tại sao hỏi là ngủ giữa giờ á, bởi vì tầm chút nữa thôi là mấy anh em lại thức cùng nhau chơi đùa tiếp

Thái Sơn: " Thì từ từ đã nào, để anh mày đóng gói nó rồi ra liền nè"

Anh Sơn vừa để bé vào trong "nhà di động" , vừa báo cáo tình hình của ẻm cho sen. Bé Bông ăn ngoan chơi cùng bạn rất thân thiện nhưng hay dành đồ ăn của mấy bạn khác thay vì ăn trong khay đồ ăn của mình

Sau khi đưa "nhà di động" đựng bé Bông cho Đăng, ông chủ tiệm thú cưng giờ đây mới để ý đến người nhỏ xinh núp sau bóng lưng thằng Đăng nãy đến giờ.

Thái Sơn: " Hôm nay đưa cả bạn đến cùng à? "

Đăng nhìn về phía sau lưng mình, anh hiện tại đã bình tĩnh hơn rồi gật đầu chào anh Sơn

Hải Đăng:" Không phải bạn, là người thương ạ "

Nó tự hào nắm lấy tay anh rồi giới thiệu một cách mượt mà với bạn mình.

Thái Sơn: " À ra là người yêu, thấy trên ins nhưng chưa được gặp bao giờ"

Anh Sơn cười rồi vẫy tay chào hỏi Hùng. Vốn dĩ đang đeo bao tay y tế, bắt tay thì không được phải phép cho lắm

Thái Sơn: " Chào em nhé, lần đầu gặp mặt. Đúng là xinh thật đó nha"

Hoàng Hùng cũng vui vẻ rồi cười đáp lại anh: " Dạ chào anh ạ "

Sau khi ting ting thứ cần thiết rồi cảm ơn ông chủ, anh và nó rời khỏi tiệm

Hải Đăng:" Khi nào rảnh mình đi ăn anh nhé, chưa dịp nào anh có mặt hết á "

Thái Sơn:" Hẹn dịp gần nhất nha, chắc chắn sẽ có mặt mà"

Trước khi đi Đăng đã nghía được một số hộp có ghi chữ hạt đồ ăn dinh dưỡng dành cho mèo nên tiện tay bốc hai nắm rồi cho tạm vào túi áo khoác của mình

Hải Đăng: " Anh cho em xin một ít nhé "

Tuy không biết nó lấy để làm gì nhưng anh Sơn vẫn đồng ý. Nó nuôi chó mà lấy thức ăn cho mèo về làm gì thế không biết?

Chở anh ngồi trên xe mô tô cùng cái nhà di động chứa Bông trong đó. Nó đỗ xe cạnh một công viên gần nhà nó khá vắng rồi đỡ anh xuống xe.

Anh thắc mắc nhìn nó cởi nón bảo hiểm cho mình

-" Chúng ta đến đây làm gì thế ? "

-" Anh có ok với mèo không? "

Đương nhiên anh thích chó thì mèo cũng không ngoại lệ

-" Anh ok, mà để làm sao thế ? "

Nó cười cười rồi đỡ anh xuống xe, đến một bụi cỏ nó lấy điện thoại ra xem giờ khẽ gật đầu rồi ngồi xổm chờ đợi điều gì đó

Anh có chút thắc mắc nhìn theo nó đang chăm chú quan sát bụi cỏ trước mặt

Khoảng tầm vài phút sau từ bụi cỏ ấy có 3 con mèo đi ra. Một con màu xám , một con mèo tam thể, và một con mèo màu cam. Chúng không thấy sợ người lạ là anh và nó mà ngược lại khi nhìn thấy Đăng chúng còn hớn hở chạy đến vây xung quanh nó rồi dụi dụi cái đầu nhỏ vào cánh tay Đăng trong cổ họng mèo phát ra tiếng kêu biểu hiện rằng chúng đang rất dễ chịu.

Anh cũng ngồi bên cạnh nó mà quan sát ba con mèo kia. Nó nắm lấy tay anh rồi khẽ nói

-" Anh có thể thử vuốt ve chúng, chúng khá thân thiện nên không sao đâu"

Anh cũng làm theo lời nó mà nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm của chúng. Có vẻ chúng đều là mèo hoang

Nó nghiêng đầu vừa vuốt ve mèo vừa nói chuyện với chúng

-" Hôm nay có 3 nhóc thôi à, bình thường toàn kéo cả đoàn đội đến"

-" Đáng yêu ghê... Nó đều là mèo hoang hết à Đăng ?! "

-" Dạ đúng, chúng đều là mèo hoang trong khu này tập trung lại để sống cùng nhau"

Anh biết lý do vì sao nó xin ông chủ tiệm thú cưng mấy hạt thức ăn cho mèo này rồi.

Anh ngồi nghe nó kể. Nó biết đến đám này từ năm hai đại học rồi, nếu rảnh rỗi Đăng sẽ đến để cho chúng ăn, khi lại là mấy con cá biển nhỏ , khi lại xúc xích, khi lại là hạt dinh dưỡng cho mèo. Nó cũng muốn nhận nuôi chúng nhưng nghĩ lại đám nhóc này không có chủ lo mà vẫn sống tốt, có lẽ chất lượng cuộc sống không tồi. Vã lại dường như tụi nó thích ăn cơm trăm nhà rồi tự do khám phá thế giới hơn là chịu rúc mình nơi xó bếp

Đăng thì ngắm mèo còn anh thì ngắm Đăng

Cứ thế đến giờ bọn mèo phải đi về, có lẽ đã hẹn trước với ai rằng giờ này sẽ đến rồi. Và đến lúc cả hai phải về nhà thôi.

Về đến nhà cả hai cùng thay đồ rồi đánh răng cùng nhau. Cùng uống với nhau ly trà gừng buổi đêm sau đó lên giường tắt đèn mà rúc vào nhau ngủ

Đèn đã tắt nhưng cả hai vẫn còn thủ thỉ kể chuyện nhau nghe

-" Em bé của em không thích động vật nhỏ à?"

Anh có chút chột dạ xen lẫn ngại ngùng

-" Anh sợ động vật nhỏ có phần hơi tăng động như thế á... Chẳng hạn là sóc hoặc chuột bla bla. Mặc dù chúng có dễ thương đến đâu thì anh cũng sợ "

Anh ngừng một chút rồi nói tiếp

-" Anh sợ nhiều thứ khó hiểu lắm phải không Đăng ... Anh đã cố gắng sửa nhưng không hiệu quả chút nào "

Một phần nguyên nhân ảnh cảm thấy sợ và không cảm thấy thoải mái khi tiếp xúc với nó là do khi đi học đã xảy ra một vài nguyên ngoài ý muốn với con vật đó. Thế nên anh mới có ấn tượng không tốt về chúng

Nó dịu dàng hôn lên trán anh, nhìn sâu vào đôi mắt đang chứa đầy sự bối rối của anh rồi nói

-" Em thấy anh sợ thì không cần phải cố làm quen hoặc thân thiện với chúng đâu"

Anh tròn mắt nghe nó vừa hôn lên má mình rồi tiếp lời

-" Em đã biết anh không thích thứ gì thì sẽ cố gắng bảo vệ anh khỏi thứ đó mà. Nên nỗi sợ gì của anh cũng có thể thoải mái bày tỏ với em nhé"

Nghe những lời thật lòng từ bạn nhỏ, anh đã cảm thấy nhẹ lòng hơn nhiều lắm. Cả xúc động nữa, mấy ai chịu để tâm đến cảm xúc của đối phương nhiều đến thế chứ

-" Em là để cho anh dựa vào mà nên từ giờ anh phải học cách sử dụng em đi. "

Nói đến đây nó bỗng nhớ về cân nặng và sức khỏe của anh. Bỗng nhiên trở nên hơi gắt mà ôm anh càng chặt hơn

-" Và cả việc ngủ nghỉ ăn uống của anh nữa. Hông có ai ngủ ngày 2-3 tiếng, ăn bữa được bữa bỏ, đường huyết lên xuống thất thường như anh mà sống thọ được đâu. Anh không thương bản thân mình à? Anh cũng phải thương em chứ ! Em lo cho anh lắm, anh cứ như thế rồi lỡ bệnh lên bệnh xuống thì em phải làm sao ... " Đã lượt bớt 7749 từ của Đăng

Hôm nay bạn nhỏ của anh nói nhiều ghê nha !

Chẳng phải tại lo cho anh quá à ?

Hôm nay Hùng cảm thấy vui lắm, đúng nghĩa một ngày nghỉ dành cho anh. Được ở cạnh người yêu, cùng nhau dạo phố rồi gom cả thành phố phồn hoa vào trong mắt. Tìm đến những điều đáng yêu và đêm về lại có nhau trên chiếc giường ấm cúng.

Hùng muốn cả hai hạnh phúc thế này mãi thôi (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)⁠✧⁠*⁠。

-Ở cạnh Đăng anh cảm thấy yên bình lắm
-Ở cạnh Đăng thì mọi nỗi lo về ngày mai của anh đều phút chốc tan biến cả
-Ở cạnh Đăng anh cảm thấy hạnh phúc

Mong rằng mỗi ngày bản thân đều được hạnh phúc ( và phải được ở cạnh Đăng )

______________

Hôm nay sến thế thôi nhé ❤️

Mấy nay bất ổn quá nên hít ke thơm của OTP hơi trễ xíu hehehe. Sẵn đây xin phép cho tui đổi cái bìa truyện cho nó tươi sáng như OTP nhà mình nhé

Chào buổi sáng ~ chúc mọi người ngày mới tốt lành


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC