XXIV. HỘI TỤ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Như đã hẹn trước, một tuần sau Flock và Sarah cùng đến Tokyo, theo sau là con két Quiz đã lâu không gặp, chuyến đi chơi vừa rồi sở dĩ chưa gặp được Quiz vì nó đang trong thời gian sửa chữa, Flock nói đang cải tiến nó. Quiz vẫn không khác xưa, cứ líu lo không ngừng quanh tai mọi người, mấy câu đố của nó còn khó gấp bội lần khi xưa làm cả bọn căng não một phen.

Shizuka biết tin liền nhanh chóng chạy vội về nước, cô nàng vẫn còn mặc đồng phục trường mà ra tới bến cảng đón chào những người bạn của mình. Hai cô gái gặp được nhau liền tay bắt mặt mừng, ôm nhau thắm thiết.

Gần cảng biển 15 phút đi đường có một căn biệt thự nhà Honegawa nên Suneo quyết định mời cả nhóm đến đó chơi. Biệt thự gần núi, phóng mắt ra xa là vùng biển mênh mông, bên tai còn loáng thoáng tiếng sóng vỗ và tiếng tàu cập bờ.

"Các cậu cứ tự nhiên nhé." Suneo dứt lời liền phân phó quản gia chuẩn bị món ăn cho nhóm bạn. Quản gia nhanh chóng vào nhà bếp cho người chuẩn bị đồ ăn.

Tuy đã xa cách nhiều năm nhưng khi gặp lại họ vẫn như trước kia, cả nhóm cùng quây quần bên nhau trò chuyện, hết chuyện này đến chuyện kia vô cùng vui vẻ.

Năm tháng qua đi, mọi người đã để lại sự ngây ngô của thuở bé và khoác lên mình sự thành thục, trưởng thành. Tuy nhiên tình bạn vẫn còn đó chưa lúc nào thay đổi. Những chuyến phiêu lưu năm nào hãy còn đọng lại nơi hồi ức, vô tình lật lại trang sách cũ, cả bầu trời tuổi thơ bất giác ùa về.

Đến gần tối, khi nắng đã tắt, những áng mây trôi nhè nhẹ trên bầu trời, Suneo dẫn mọi người đến sân golf chơi, cả nhóm ngoại trừ Suneo đều cảm thấy mới mẻ với bộ môn này.

"Bọn mình chưa bao giờ chơi trò này cả." Sarah thích thú cầm gậy đánh golf, dưới sự hướng dẫn của nhân viên cả nhóm rất nhanh nắm được trọng điểm.

Trong lúc vô tình Sarah đánh trái bóng bay vút lên cao, không khéo lại có người đi đến, anh chàng trẻ tuổi vinh hạnh được trái bóng nhỏ va thẳng vào giữa trán.

Bước chân người con trai hơi chao đảo, thân thể như muốn ngã về sau, Sarah nhanh chóng chạy tới bên cạnh cậu chàng, lo lắng hỏi han: "Tôi xin lỗi. Anh không sao chứ?"

"Tôi không sao." Người con trai rất nhanh đã lấy lại thăng bằng, lắc đầu ý nói mình vẫn ổn.

Thình lình giọng Suneo vang lên: "Sunetsugu!"

Suneo kêu xong liền đi đến, người tên là Sunetsugu ngay tức thì ngước mặt lên, cười đáp lại: "Anh hai."

Nhóm bạn theo tiếng kêu của Suneo cũng đi tới, Sunetsugu đột ngột xuất hiện ở đây khiến ai nấy cũng ngạc nhiên, phải biết cậu chàng còn đang trong giai đoạn học tập bên Mỹ.

Suneo giới thiệu em trai cho hai em Flock, sau đó liền kéo Sunetsugu vào chơi cùng, nhóm anh chị đặc biệt ân cần với em trai nhỏ, Sarah sau khi đánh một cú vào trán Sunetsugu bèn vô cùng săn sóc khiến cậu chàng đỏ mặt ngượng ngùng còn lén lút nhìn trộm Sarah vài lần.

"Haha! Tên nhóc này đừng nghĩ anh trai không thấy em đang làm gì nhá." Suneo đứng bên cạnh bật cười xoa đầu em trai mình, đặc biệt tri kỉ kéo em trai ra xa nhỏ giọng nói: "Cô ấy rất tốt. Cố lên nha em trai."

"Anh hai à." Sunetsugu bất lực kêu

"Nè nè, bộ mặt đó là sao hả? Thằng nhóc này." Suneo nói đùa vài câu thì dần nghiêm túc lại, anh hỏi: "Về nước đột ngột như vậy, em đã báo cho ba mẹ biết chưa?"

Sunetsugu lắc đầu: "Lần này về nước có việc cần xử lý gấp nên em chưa báo với ba mẹ. Công việc gần bến cảng nên em vào biệt thự ở thì nghe quản gia nói anh đang ở đây."

"Có việc gì khó cứ bảo anh. Anh sẽ giúp em. Đừng ôm hết vào mình." Suneo khoác tay lên vai Sunetsugu, "Hai ngày sau theo anh về nhà một chuyến."

"Vâng."

Gần 6 giờ tối mọi người quyết định trở về biệt thự mở tiệc nướng, các khay thịt, hải sản tươi mới được người hầu đẩy ra sân vườn, Nobita nhìn một loạt những đồ dùng bày biện ra trước mắt, không nhịn được khen: "Quả nhiên là nhà Suneo, một tiệc nướng nhỏ cũng thật xa hoa."

Shizuka bật cười khúc khích: "Như vậy mới là phong cách của Suneo."

"Vừa hoàng tráng mà còn phải thật phô trương." Jaien cũng chen tới góp vui.

"Nè nè, các cậu không cần ngưỡng mộ như vậy đâu." Suneo từ trong nhà chính đi ra, toàn thân đã được thay một bộ trang phục mới, lấp lánh và cầu kì, cực kì chói mắt.

Sunetsugu theo sau anh trai không nhịn được co rút khoé miệng, nhanh chóng lùi thật xa. Nhóm Nobita đã quá quen với hình tượng này nên không có nhiều bỡ ngỡ, chỉ có Flock và Sarah là ngỡ ngàng nhìn Suneo.

Để tránh bị chói loè mắt bởi những viên kim cương bling bling trên áo Suneo, mọi người nhanh chóng kéo nhau đi nướng thịt.

Bên đây, quản gia và người hầu vô cùng chuyên nghiệp bầy binh bố trận dựng thành một chỗ chụp hình đầy lý tưởng cho ông chủ lớn, vệ sĩ theo bên cạnh Suneo ngay tức khắc từ một anh chàng tiếc chữ như tiếc vàng thành một nghệ sĩ chụp hình điêu luyện, miệng khép mở không ngừng chỉ huy mọi người góc chụp.

Flock ở phía xa ngạc nhiên đến mức rớt miếng thịt trong tay: "Thật là chuyên nghiệp!"

Jaien cười vỗ vai Flock, tốt bụng giải thích: "Những người xung quanh cậu ấy đều được học qua khoá chụp hình, chỉnh sửa, dựng hình, quay phim. Nói chung là đi đâu cậu ấy cũng có một dàn ekip đa nhiệm."

"Quá trâu bò." Flock bật ngón cái, khoa trương nói.

Ở bên đây, hai chồng chồng Nobita và Dekisugi đang nướng thịt thì Sunetsugu đến nói chuyện: "Em có một người bạn bên Mỹ vừa về nước không lâu, người này học kĩ thuật rất giỏi, cũng từng có một số thành tựu trong giới. Lần này anh ấy về nước để phát triển sự nghiệp. Em có nói anh ấy đến công ty anh."

Nghe vậy, Nobita có chút ngạc nhiên, như hiểu ra vấn đề, cậu liền vui vẻ nói: "Cảm ơn em nha. Giới thiệu cho anh một người tài giỏi."

"Không cần khách khí." Sunetsugu từ tốn đáp. Sau đó lại cảm thấy bản thân hơi lạnh lùng nên Sunetsugu liền bổ sung thêm: "Chúng ta là anh em mà."

Nobita nhìn gương mặt giống Suneo đến 8 phần 10 cứ trong trạng thái nghiêm mặt thì không khỏi phì cười, cậu vỗ vai thằng bé rồi nói: "Em xem em kìa, đừng có nhăn mày nữa. Sắp thành ông cụ non rồi."

Sunetsugu: "..." Tuy tui có vẻ lạnh lùng nhưng tui không thích bị chê già đâu á!

Dekisugi cũng gật gù nói thêm: "Em nên cười nhiều hơn. Cười rất tốt cho sức khoẻ."

Sunetsugu: "..." Nghỉ chơi khỏi nói nhiều!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net