Ngày tựu trường (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5h30 sáng, Lan đã thức dậy, sửa soạn rồi xuống nhà làm điểm tâm.
Đến 6h, Hạ sang phòng Lan định gọi cô dậy, nghe tiếng động dưới bếp, đi xuống liền thấy cô bên trong.
- Chào buổi sáng, anh hai.
- Chào buổi sáng, bé Lan.
Kể ra thì từ lúc gặp anh em Mon_Mi, Lan đã dễ gần hơn lúc trước. Hạ sau hôm ấy liền qua nhà hai người đó gửi tặng cả thùng bánh để tạ ơn hai vị đại thần. Mon bối rối không hiểu gì, còn Mi thì chỉ cười ẩn ý.
Hạ thấy yêu đời vô cùng, trong mắt toàn là ý cười, ngắm nhìn cô em gái đang ngồi ăn sáng, buông lời khen:
- Lan, em mặc đồng phục trường trông đáng yêu lắm.
Lan:- Em không thích mặc váy... nó rất vướng víu.
Hạ trêu:- Không sao, có anh bảo vệ em mà~
Lan liếc anh, làm bộ khinh bỉ:- Xí.
Ăn sáng xong, Hạ dắt chiếc xe đạp để trong góc sân ra. Anh trèo lên ngồi rồi bảo Lan:
- Lên xe nào! Anh chở em đến trường.
Lan ngồi lên ghế sau, vì mặc váy dài nên cô phải ngồi quay hoàn toàn sang một bên.
Hạ chậm rãi đạp xe đi. Lan ngồi phía sau im lặng quan sát xung quanh. Đường phố đông đúc người, xe cộ tấp nập, ồn ào không tả xiết, nhưng lại tràn đầy sức sống, không có sự vắng vẻ, hiu quạnh, lại tử khí âm trầm như trong thôn.

Hạ:- Trường chúng ta kia rồi! Lan, em xem. Có phải là rất đẹp không?
Giọng nói trầm tĩnh của Hạ phá lệ mà hứng khởi. Lan quay sang nhìn xung quanh. Bảng hiệu "Trường THCS Đan Tâm" đập vào mắt cô, xung quanh thấp thoáng bóng bác bảo vệ mặc đồ xanh và vài nhóm học sinh tụ tập, còn có hàng cây trồng dọc theo mép tường trường. Khung cảnh bình yên và đẹp đẽ biết mấy, thể hiện sự trong sáng, hồn nhiên của tuổi học trò. Hạ chở Lan lướt ngang qua vài học sinh, có nam, có nữ, ai cũng không giấu được vẻ bất ngờ, tò mò khi thấy cô. Dù sao cũng là học sinh mới chuyển đến, bị chú ý một chút cũng bình thường.
Đến bãi đỗ xe, sau khi đỗ xe xong, Hạ dắt tay Lan đi. Trước bao ánh mắt đủ kiểu đa dạng và phong phú của các học sinh trong trường, anh dẫn cô đến lớp mình, lớp 9D. Trong lớp có tám người đã đến trước đợi sẵn, Hạ vừa vào, tiếng nói chuyện(cãi nhau) ồn ào lập tức im bặt. Mon trêu:
- Tiểu huynh đài lày, huynh tới trễ quá đó. Nộp phạt đê.
Hạ móc ra từ trong ba lô bảy chiếc bánh Dorayaki thơm phức nóng hổi vừa mới làm ở nhà, phát cho từng người một chiếc.

Mi bước tới nắm tay Lan, cô nàng bâng quơ nói:
- Chào mừng gia nhập băng đảng cá biệt số một của trường nhé!
Ngay lập tức, bầu không khí sôi nổi lại:
- Mi!!!
- Chờ đã! Bọn anh cá biệt hồi nào!
- Bọn anh học giỏi lại đẹp trai nhất trường mới đúng, Mi nói đùa đấy mà!
Mi:- Em chỉ đang nói sự thật thôi nhé!
- Ôi ôi bé Lan đáng yêu quá... chào... chào... buổi... sáng.....em... em....
- Em là học sinh mới đúng không? Để anh giới thiệu với em, đây là Hạ...
Hạ:- .....
- Tôi không quen mấy người này...
Mon bất lực:- Các cậu...
Lan:- ...
Cô thở dài, cố mỉm cười thân thiện, nhưng trông có chút gượng gạo.
Cũng chẳng quan trọng nữa, tộc cô trời sinh ai cũng là trang tuyệt mỹ. Cô cũng chẳng khác mấy, mắt phượng mày ngài, mi mục như họa, đẹp không tả xiết, tựa thiên sứ giáng trần.
Cười lên lại càng đẹp. Như đóa hồng mai nở giữa trời băng tuyết đầy vị chết chóc, như hoa phù dung sớm nở tối tàn, diễm lệ vô cùng, mà héo tàn cũng nhanh như vậy.
Đã được cảnh báo trước là cô bé này rất lạnh lùng, khó gần. Thế mà vừa gặp đã cười lên như hoa mới nở, cả nhóm hơi nghi ngờ không biết Hạ có đang chơi khăm mình hay không.
Nhân danh trưởng nhóm, Mon hi sinh đứng ra đàm phán, dù sao anh cũng đã làm quen trước với cô, sẽ đỡ ngại hơ.
- Chào buổi sáng nhé Lan. Cho anh đại diện cả nhóm xin lỗi em vì sự thất lễ vừa rồi, nhưng lần sau sẽ không như vậy nữa.
[thiệt hông ạ??? '-']
- Không biết Hạ có báo trước với em rằng hôm nay cậu ấy sẽ giới thiệu vài người bạn của mình với em chưa?
Nói xong Mon liếc sang Hạ.(với ánh mắt sát phạt)
Hạ quay mặt sang hướng khác, chột dạ không dám nhận người quen.

Giao tiếp bằng ánh mắt:
Mon:Hạ!
Hạ:phi lễ chớ nhìn phi lễ chớ nghe phi lễ chớ biết...
Mon:Bạn bè đối xử với nhau thế à...
Hạ:Tại tớ định làm cho bé Lan bất ngờ.
Mon:Thế em ấy có đang bất ngờ không?
Hạ:...

Lan:- Chưa ạ, chắc anh ấy quên nói với em rồi. Mà thôi không sao, em chào các anh, buổi sáng tốt lành! Em là Chúc Lan Anh, em gái anh Hạ, học lớp 7A cùng với Mi, mong các anh chiếu cố giúp đỡ!
Không ngờ đến sự việc lại tiến triển thuận lợi hơn dự đoán, mọi người đều đứng hình mất vài giây (trừ Lan ra), sau đó các thành viên lần lượt giới thiệu(trừ Mi và Hạ).
Mon:- Anh xin giới thiệu lại, anh là Doraemon, trưởng nhóm. Nhóm anh là Doraemonzu, hay còn gọi là...
7 người liền đồng thanh nói:
- Nhóm 7 anh tài Dora!!! 
Mon đưa tay chỉ người đứng bên cạnh có mái tóc vàng óng:
- Đây là Dora the Kid, em có thể gọi cậu ấy là Kid hay Kiddo đều được. Cậu ta sĩ diện lắm, nóng tính nữa, được cái là biết thương hoa tiếc ngọc....
Kid:- Ê tớ sĩ diện hồi nào! Tớ là tay súng miền tây, đơn thân độc mã!

Lan:- Em chào anh Kiddo, anh có thể gọi em là Lan.
Kid:- Chào em, có ai bắt nạt thì cứ nói anh nhé, anh sẽ cho hắn một trận nên thân!
Mon:
- Đây là El Mata Dora. Cậu ấy có nửa dòng máu miêu tộc với ngưu tộc nên không hoàn toàn là miêu linh. Là người sĩ diện thứ nhì nhóm, chỉ đứng sau Kid, biết cách chăm sóc sức khỏe bản thân, hoạt động rất có giờ giấc nên là người khỏe nhất và cũng tự luyến nhất nhóm.
El bỏ ngoài tai lời phốt của Mon:
- Chào cô bé, em trông rất đáng yêu đấy. Tặng em, mong em mãi tươi thắm như nụ hồng này, mộc linh tiểu cô nương~
Lan:- Cảm ơn anh nhé. Chúc anh buổi sáng tốt lành.
Mon:
- Đây là Dora Nikofu, em có thể gọi cậu ấy là Nichov, Ni hay Fu đều được. Cậu ta trông lạnh lùng thế thôi, lại là người rất ấm áp. Dù vậy, cậu ấy sẽ trở nên có chút mất kiểm soát nếu vô tình thấy trăng tròn, đại khái là hóa sói. Vì cậu cũng như El, có một nửa dòng máu miêu tộc với lang(sói) tộc.
Ni:- Chào em nhé!
Lan:- Chào anh ạ! Em rất mến người lang tộc, ngoài mặt lạnh lùng dữ dằn nhưng sống rất tình cảm.
Ni đỏ mặt:- Cảm ơn em khen.
Hạ đang uống nước: Phụttt.
Mon đứng sau lưng Hạ:- Ái chà chà, 🥥 lắm!

-Còn tiếp-
#####
Tác giả có lời muốn nói:
Dù các pác đẩy thuyền nào thì đẩy, mình vẫn sẽ không ghép Ni với ai cả, vì Ni là của mềnh :) hé hé.
Mấy pác ghép Ni với Rin, Kid hay ai thì cứ ghép, nhưng trong truyện của mềnh thì, Ni là của mềnh :)
Mà cũng tùy dòng đời đưa đẩy nữa, nếu thấy đám bạn đứa nào cũng có người thương mà Ni không có thì hơi tủi thân á, tới lúc đó tại hạ đành gả bảo bảo đi vậy ;-;


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net