chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-một buổi sáng hè ấm áp Nobita thì đang đi hoạt động dã ngoại của trg còn doramon thì vẫn nằm ở nhà ăn bánh uống trà với tinh thần vui vẻ và phong cảnh yên bình

Mon:a!thật là thoải mái quá đi hôm nay ko có ai ở nhà hết thật là yên bình

*Trong ngăn bàn có tiếng động*

Mon:gì vậy nhỉ?*đi tới bàn*

Mon:có gì lạ đâu nhỉ sao càng ngày càng lắc mạnh thế nhỉ?*cúi gần mặt xuống*

*Có cái gì đó thò ra khỏi bàn và đụng vào đầu mon làm cậu ngã lăn ra*

Mon:aaa!!cái quần gì vậy!!

*Một cái nơ màu đỏ xinh xắn lộ ra*

Mi:a! chào anh nha anh hai*từ từ đi ra khỏi ngăn bàn*

Kid:hú mon chào nhé*nhảy ra*

Mon:ủa?kid sao cậu ở đây vậy?

Wang:ko chỉ có một mình kid thôi đâu còn có bọn tớ nữa mà

Mon:ủa mọi ng sao lại đến được đây vậy?

Mata:đg nhin là nhờ em gái cậu chở tới rồi

Mon:phải ha,mà mi này em đưa bọn họ tới làm gì vậy

Mi:bọn họ xin em quá giang mà dù sao cũng là bạn của anh em đưa tới cho mọi ng gặp mặt nhau

Rindo:doramon-kun có cái bánh rán ở đây này tớ ăn nhé

Mon:ờ sao cũng đc.....hơ gì ko đc!!!

Rindo:*bỏ vào miệng*

Mon:a!cái bánh rán của tôi nhả ra ngay

Rindo:*nuốt*ngon lắm cảm ơn cậu

Mon:*đơ*

Mon:mất....mất thật rồi....mất rồi*ủ rũ ngồi vào góc tường*

Meddo:này rindo cậu xin lỗi cậu ấy đi

Rindo:sao zậy cậu ấy cho tớ rồi mà

Meddo:cậu chưa nghe hết lời ng ta nói mà đã ăn rồi

Nichov:au....au...*an ủi mon*

Mon:cảm ơn cậu....

Mi:anh hai thôi nào đừng khok nữa

Kid:Mi nói đúng đó chỉ là một cái bánh thôi mà

Mata:đúng rồi đó là đàn ông thì phải "mạnh mẽ" hỉu hog

Wang:thôi nào doramon đừng bùn nữa nếu như mà cậu bùn thì hãy vui lên đi thì cậu sẽ hết bùn lìn à =))))

Mon:ha...ha....cảm ơn cậu lời khuyên thật là bổ ích*cười gượng*













































Thank for reading <3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net