// 2020.10.22 //

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


cầu vồng có bảy gam màu, nhưng tình yêu của kim jiwon dành cho kim hanbin còn hơn cả thế.


nó mang một chút cuồng si, một chút nhiệt huyết của sắc đỏ nồng nàn - cuồng si, nhiệt huyết như cách em sẵn sàng hi sinh năm tháng trẻ dại của mình để thở, để sống, để khóc, để cười cùng những vần nhạc. và như cách gã vẫn luôn cuồng si, nhiệt huyết yêu em mặc kệ nơi chốn, tháng ngày.


nó ánh lên thứ màu cam ngọt lịm như đóa thiên điểu rực sắc, vừa mềm mại, vừa căng tràn đến mức chỉ chực chờ để vỡ tung ra. kim jiwon tự hỏi, rằng sau bao nhiêu năm tháng ấy, gã đã phải kìm lòng bao nhiêu để không cắn vào thứ quả ngọt mùa hè mọng nước nơi hai cánh môi ngọt lành sắc cam của em.


nó đắm chìm vào thứ lấp lánh kim sa của những chiều nắng vàng xuộm rải trên luống hoa tam giác mạch phía sau nhà gã, nơi chỉ có hai bóng người, hai trái tim, hai nụ cười, và độc một niềm vui - niềm vui chỉ của riêng đôi ta mà thôi. vàng của nắng, ngang tàng, oai phong, sáng lòa; và vàng của cả ánh sao đêm, dịu dàng, tinh khiết đến mê người. kim jiwon sẵn sàng thề rằng chẳng cần đến kính viễn vọng, gã vẫn có thể trông thấy cả một bầu trời tinh tú vô cùng rực rỡ nơi đáy mắt em.


nó khoác lên mình chiếc áo xanh mát mẻ, trẻ trung của nhành cỏ non mùa hạ, như những khi em nhẹ nhàng kéo gã chạy trốn cùng những triền gió hoang vắng, vỡ vụn, chạy trốn đến những triền đồi xanh thẳm, vắng vẻ của những cơn mộng, chạy trốn khỏi thực tại đang nhẫn tâm xé cả hai thành những mảnh vụn không tên. kim jiwon yêu, rất yêu, yêu đến khờ dại thứ giấc mơ màu xanh mà gã và em đã cùng nhau vẽ nên bằng những tổn thương trong quãng đời thanh xuân của cả hai.


nó tinh tế, xinh đẹp, và xanh xao đến độ bầu trời đêm thu cũng phải ghen tị. khi ánh trăng phù phép con đường gập ghềnh sỏi đá thành một dải ruy băng mềm mại ánh bạc, và khi những vì sao khẽ dệt chiếc áo choàng của vị thần bóng đêm bằng viên pha lê của chính mình, gã và em lại tìm về với nhau, mười ngón tay lén lút đan chặt, hai trái tim thổn thức chung một nhịp phách, để mặc cho những mộng mơ đưa cả hai về miền đất của những thần tiên, cổ tích mà cả hai vẫn thường được nghe kể lúc bé.


nó vừa thực tế, vừa sâu sắc như nền trời đêm ngập tràn sắc chàm - một đêm không trăng, cũng chẳng có sao, không một bóng người, không chút ánh đèn. tối đen, cô đọng, vô thực. như cách vòng tay em ghì chặt nơi bờ vai gồ ghề của gã, ngón tay em bấu chặt vào từng thớ cơ trên sống lưng vần vũ của gã, chẳng có chút dấu hiệu nào của sự buông xuôi.


nó thoang thoảng mùi hương quyến rũ, mị hoặc của cánh đồng hoa lavender giữa một chiều hoàng hôn tím, nơi kim jiwon có thể cảm nhận được hàng mi cong vút của em đang khẽ đùa nghịch cùng mí mắt gã, và làn môi em đang run rẩy dưới làn hơi ấm nóng của gã. chỉ có mặt trời đang dần khuất dạng đằng xa và những bông hoa đua nhau khoe sắc làm chứng cho nụ hôn sống động của gã và em.



cầu vồng có bảy gam màu, nhưng tình yêu của kim jiwon dành cho kim hanbin còn hơn cả thế.





[tuổi 25 phải thật sự hạnh phúc nhé, chàng ngốc của em ❤]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net