47. Radio

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào các bạn thính giả của " Đài phát thanh từ đảo Hải Hoa ". Mình là Mật, đồng hành cùng mọi người trong chương trình ' Kết nối trái tim '.
Mỗi tập phát sóng chương trình sẽ kết nối với hai bạn thính giả một bạn sẽ chia sẻ câu chuyện của mình và một bạn sẽ đưa ra lời khuyên cho đối phương. Yên tâm là chương trình sẽ giấu tên cho các bạn, nên đừng ngần ngại mà nói ra tiếng lòng của mình nhé.

Tập hôm nay chúng ta sẽ đến với câu chuyện nào đây? Xin mời chương trình nối máy đến hai bạn thính giả may mắn được chọn.

Thính giả #1:
Chào tất cả mọi người, chào Mật và chào bạn thính giả được nối máy bên kia. Cảm ơn vì ' Kết nối trái tim ' đã chọn mình, cho phép mình được kể câu chuyện của bản thân.
Mình vốn là một người đến từ nước khác, sang Trung Quốc để theo đuổi sự nghiệp làm idol. Khi còn ở quê nhà mình có cơ hội được làm việc chung với một người bạn. Chúng mình đã rất thân thiết với nhau, ở bên nhau như một thói quen sẵn có. Và mình nhận ra là không biết từ lúc nào mình đã yêu em ấy. Em ấy cũng yêu mình, mình biết. Trong suốt quá trình đó, hai đứa cứ như một đôi tình nhân thật sự, chỉ thiếu mỗi bước đặt tên cho mối quan hệ này. Rồi đến ngày mình nói mình sẽ đi, em ấy khóc rất nhiều, cũng ôm mình rất chặt nhưng tuyệt nhiên chẳng một ai nói ra lời yêu. Khi mình sang Trung Quốc, mình cũng không dám liên lạc quá nhiều với em ấy vì mình sợ bản thân yếu lòng, mình sẽ để tình cảm riêng tư xen vào sự nghiệp. Mình chỉ dám nhắn cho em ấy các tin nhắn hỏi thăm để biết rằng cuộc sống của em ấy đang ổn. Dường như em ấy cũng mệt mỏi với thái độ lạnh nhạt của mình lắm nên những tin nhắn ngày càng ít, chúng mình giờ đây cứ như xa lạ. Cho đến khi mình nghe được từ một người bạn ở quê nhà rằng em ấy đang yêu đương với một người khác. Mình muốn nhắn tin hỏi em ấy, nhưng lại không dám. Mình muốn hỏi rằng em ấy còn yêu mình không, nhưng mình không đủ tư cách. Mình rối bời và nơi ngực trái mang cảm giác trống rỗng chưa từng có. Giá như mình can đảm hơn, giá như mình không lo lắng được mất. Bây giờ chỉ còn là những tiếc nuối...Cảm ơn mọi người đã lắng nghe câu chuyện của mình.

Thính giả #2:
Em chào Mật, chào các bạn thính giả.
Em chào anh bên kia, trước tiên em muốn nói là em đã để hộp khăn giấy trước phòng anh rồi đó, anh đừng khóc nhiều quá được không. Sẽ sưng mắt và xấu trai mất. Em biết anh là ai rồi.
Cảm ơn vì anh đã dám trải lòng mình ra. Nhưng đứng ở cương vị một người ngoài em chỉ muốn hỏi anh vài câu. Anh đã bao giờ nghĩ rằng những điều anh nghe được đó là giả dối chưa? Anh có từng cho anh ấy cơ hội để nói chưa? Biết đâu anh ấy không nghĩ rằng anh yêu anh ấy thì sao? Và biết đâu anh ấy sợ anh đã mệt mỏi với thứ tình cảm không rõ ràng đó thì sao? Anh biết không, anh chưa từng cho anh ấy một cơ hội nào cả, anh cũng chưa từng cho bản thân mình một cơ hội nào.
Chuyện tình cảm của anh cứ giống như một trái bóng bay vậy, anh cho rất nhiều tình cảm vào nhưng vỏ bóng bay lại mỏng, nó sẽ bay lên trời, anh sẽ thấy hạnh phúc. Nhưng rồi đến một ngày, trái bóng ấy đột nhiên vỡ tan đi, vì vốn dĩ ban đầu nó đã không chắc chắn.
Nhưng nếu đứng ở cương vị là một người em trai của anh, em muốn nói là em tôn trọng quyết định của anh. Em biết anh cũng có nỗi khó xử riêng, nhưng hơn hết em mong anh hạnh phúc chứ không phải đau khổ như hiện tại. Anh hãy thử nói ra với anh ấy đi, bị từ chối thì buồn thật nhưng còn đỡ hơn là mọi thứ mập mờ không rõ. Còn nếu đồng ý thì yêu xa có làm sao đâu chứ.
Ít ra người ấy còn yêu anh hoặc đã từng yêu anh. Không như em và người kia là gần nhưng lại rất xa, chỉ có thể giữ lại tình cảm anh em. Còn tệ hơn nữa là em cứ nghĩ anh ấy chưa sẵn sàng để yêu, nhưng thật ra là anh ấy không có chút tình cảm vượt mức bạn bè nào với em hết. Cuối cùng xin anh hãy nhớ rằng em rất thương anh và tất cả mọi người cũng đều rất thương anh.
Cố lên anh trai của em!

Thính giả #1:
Cảm ơn em trai của anh. Em là một đứa trẻ hiểu chuyện nhất mà anh từng biết. Anh tin rằng ngày nào đó người kia sẽ nhận ra họ đã đánh mất một tình yêu đẹp đẽ và lương thiện đến nhường nào. Đừng buồn nữa vì những người không đáng, kể cả đó có là ai.
Một lần nữa, cảm ơn em. Qua phòng anh lấy đồ ăn vặt đi, cho em hết luôn.

Cảm ơn câu chuyện mà hai bạn đã chia sẻ ngày hôm nay. Số đầu tiên của ' Kết nối trái tim ' kết thúc với những cung bậc cảm xúc rất đẹp, rất thơ vẫn còn đọng lại trong tim mọi người. Mong mỗi người chúng ta đều tìm được hạnh phúc cho riêng mình.
Chúc các bạn thính giả của " Đài phát thanh từ đảo Hải Hoa " có một buổi tối vui vẻ, chào tạm biệt!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net