I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Viện uốn nắn xu hướng tính dục

"Nam nhân nếu cùng nam nhân tằng tịu với nhau, giống như nữ nhân cùng nữ nhân, hai chuyện đó đều đáng ghê tởm, đáng bị kết án tử hình, tội lỗi phải được quy cho chúng."

"Con không phải."

"Mày có phải hay không đều phải đi cho tao!"

"Con nói một lần cuối cùng, con không phải!"

"Jiwon a, mẹ biết con không phải, nhưng mà cứ đi cái kia một lần đi, coi như để ba yên tâm."

Ba hắn ánh mắt phẫn nộ. Mẹ hắn khóc nước mắt lệ nhòa.

Từ bạn học nam căn bản không quen biết chạy tới nhà báo cáo mình cưỡng gian, đến ba bức bách mình tham gia cái dự án giáo dục tình yêu này trong vòng một năm, lại đến bây giờ bị đóng gói đưa vào nơi này.

Lượng tin tức quá lớn trong vòng một ngày này, Kim Jiwon có chút phản ứng không kịp. Nằm ở trên giường gối đầu lên cánh tay suy nghĩ, đánh giá gian phòng không lớn không nhỏ này.

Giường đơn bố trí thành từng đôi một, tủ quần áo, tủ đầu giường,

Góc trần nhà loa phát thanh cùng camera mỗi bên một cái,

Trừ mấy thứ đó ra không còn gì khác.

Ánh mắt một lần nữa phiêu nhìn đến đèn treo trên trần nhà, sáng loáng chiếu thẳng đến đập vào mắt không khỏi có chút choáng, thở dài lại lần nữa nhắm mắt lại.

Yên lặng hồi lâu, cửa đột nhiên truyền đến âm thanh vặn tay nắm, đem suy nghĩ hỗn độn bay xa của Kim Jiwon kéo trở về.

—— là một nam sinh.

Cùng nam sinh đối mặt sau đó vội vàng tránh đi ánh mắt, Kim Jiwon lúng túng ngồi dậy, trên tay một hồi loay hoay giường chiếu một hồi chỉnh lý hành lý, giả bộ mình có việc đang bận. Muốn tránh đi lúng túng giằng co giữa hai người, hắn còn chưa nghĩ ra mình cùng đồng tính luyến ái nói chuyện kiểu gì.

"Mặt của anh ổn chứ?"

Kim Jiwon lúc này mới chú ý tới trên mặt mình còn sót lại có một chút đau rát, đoán chừng cũng là sưng đỏ rất lợi hại. Động tác sửa sang hành lý cứng đờ, ngay sau đó liền nhấc lên một ít móc treo quần áo đến tủ quần áo cạnh giường mở ra treo lên.

"Bị người nhà đánh sao?"

"Tôi không phải đồng tính luyến ái."

Lời vừa ra khỏi miệng, Kim Jiwon bị ngữ khí sắc nhọn của mình làm cho giật nảy. Muốn giải thích một chút, xoay người đối diện với ánh mắt ý tứ không rõ của cậu trai kia, nhất thời nghẹn lời,

"Ách, chính là. . ."

"Ừm, em là."

"Nhưng là đồng tính luyến ái cẩn thận không liên quan đến bệnh AIDS, anh không cần lo lắng."

"Em là Kim Donghyuk, bạn cùng phòng 3 tháng tới của anh."

Cậu trai ngắt lời Kim Jiwon, đi đến trước mặt hắn, gãi đầu một cái, do dự một chút, đem thuốc mỡ trong tay vốn định trực tiếp đưa tới Kim Jiwon đặt ở trên mặt bàn.

"Dùng đồ của em. . . cũng sẽ không, ừm. . ."

"Cám. . . cám ơn."

"Tôi là Kim Jiwon, chỉ giáo nhiều hơn."

Kim Jiwon vội vàng nói cám ơn, co quắp xoay người tiếp tục sửa soạn tủ quần áo, lơ đãng phủi đi phủi lại.

A, chết tiệt, vừa nãy rốt cuộc tại sao lại nói như vậy.

Sửa soạn xong hành lý sau đó đem vali nhét vào gầm giường, một lần nữa ngồi trở lại trên giường, lấy ra thuốc mỡ tùy ý hướng trên mặt xoa một chút, thuốc mỡ mát lạnh chạm vào làn da, cảm giác nóng bỏng có chút dịu đi.

Kỳ thật Kim Jiwon còn không phải người chú trọng đến mức một điểm nhỏ sưng đỏ cũng phải dùng thuốc, chỉ là hai người vừa mới từ chuyện kia trở về sau liền rốt cục không hề nói chuyện, bầu không khí quá mức vi diệu, xấu hổ đến mức Kim Jiwon ngồi kiểu gì cũng đều không thoải mái.

"Cám ơn thuốc của cậu. . ."

"Còn có muốn nói lời xin lỗi với cậu, tôi không phải. . . loại ý tứ kia."

"Em biết, không có việc gì đâu."

"Về sau ở chung vui vẻ đi."

Kim Jiwon còn chưa kịp cùng Kim Donghyuk trò chuyện tiếp hơn mấy câu, loa phát thanh đột nhiên vang lên,

"Mời các vị học viên mau chóng tập hợp đến đại sảnh, lễ khai mạc dự án tình yêu sắp bắt đầu."

Loại nghi lễ này lại không có gì thú vị, Kim Jiwon dĩ nhiên là không ngồi yên. Không bao lâu hắn liền vụng trộm rời chỗ ngồi, nghĩ muốn đi bộ tứ phía một chút.

Mới vừa rẽ ở góc cua, Kim Jiwon liền cùng một nam sinh đối diện cao gần bằng hắn đụng vào, đứng không vững một phát ngã xuống đất, cái mông đau nhức. Kim Jiwon từ dưới đất bò dậy, nhe răng trợn mắt bộ dạng bị đau xoa xoa cái mông.

Nam sinh kia quay đầu lại liếc nhìn, ánh mắt phức tạp, không nói gì quay đầu rời đi. Lúc quay người Kim Jiwon liếc nhìn nút áo hở chỗ hõm vai thấy lấm tấm mập mờ dấu đỏ.

"Ê. . . ."

Kim Jiwon muốn mở miệng gọi lại cậu, nhưng là nam sinh kia lần này cũng không quay đầu lại trực tiếp rời đi.

Chuyện gì xảy ra với nam sinh này?

Kim Jiwon ăn quả đắng cũng không còn hứng tản bộ, chưa được hai bước đi trở về đại sảnh.

"Vốn đã định ra sinh viên gương mẫu để phát biểu hiện tại bởi vì lý do đặc biệt hủy bỏ, lễ khai mạc đến đây là kết thúc, mời các vị các học viên tự động rời sân."

Vừa còn yên tĩnh ngồi tại chỗ mọi người đã bắt đầu náo động, nhao nhao đi về. Kim Jiwon tại trong dòng người tìm kiếm thân ảnh Kim Donghyuk khắp nơi, vô ý nghe được một vài lời bàn tán,

" Nghe nói vốn dĩ học sinh gương mẫu đó kỳ này kết thúc, để lại lời nhắn là rời đi rồi "

"Nghe nói hình như là lâm thời nhận được tương quan báo cáo"

"Ai thất đức như vậy a. . . Loại chuyện này cũng báo cáo "

"Còn hình như là hình ảnh tài liệu không đứng đắn "

"Trời. . ."

Chẳng biết tại sao, Kim Jiwon trong đầu lập tức liền dần hiện ra bóng lưng nam sinh kia.

tbc.

--------------------------------

Bộ này tác giả mới đang viết thôi, nhma mình rảnh quá với thấy khá thú vị nên cứ edit :)))))))))

Cái đoạn cuối mình đọc mãi không hiểu, đi nhờ trans hộ xong vẫn thấy khó hiểu nên thôi kệ =))))))))))) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net