Chương 1: Mở đầu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Vung kiếm mạnh lên lũ gà, sao các ngươi chậm như sên vậy?! Một lũ ngu xuẩn!

Rất nhiều sự áp lực và bất mãn tỏa ra ở khắp nơi này - khu tập huấn của Minh Trụ Agatsuma Zenitsu.

Chất giọng quát tháo vừa rồi là của Zenitsu. Phải, không nhầm đâu, đó chính xác là của Zenitsu - "cậu nhóc" mít ướt suốt ngày khóc nhè và ăn vạ. Cậu hiện tại đang huấn luyện cho các tân kiếm sĩ:

• Chưa sáng à?! Vung kiếm mạnh lên! Vung thêm 1000 lần nữa cho ông!

À quên chưa nói, cậu nhóc đường tình duyên ngắn ngủi này hiện đang khá nổi tiếng với các nữ kiếm sĩ, còn với các nam kiếm sĩ thì... "chả khác quái gì một con pikachu ác quỷ" (trích nguyên văn lời của một tên tân binh) <và đương nhiên tên đó đã bị đem đi "khổ sai" sau khi câu nói đó lọt vào đôi tai siêu thính của ngài Minh trụ>.

"Rầm!"_Một âm thanh không mấy nhẹ nhàng phát ra, cánh cửa bật mở. Một cô gái tóc hai bím mặt nhăn nhó bước vào, giọng tràn đầy giận dữ:

• Zenitsu, cậu quên hôm nay là cuộc họp thường niên của các trụ cột à? Thấy cậu mãi không ra khỏi cái khu tập huấn đó nên chị Shinobu kêu tôi đi gọi cậu đó!

• Tôi quên mất! Cảm ơn cậu nhé Aoi._ Tên đầu vàng ngay lập tức đổi giọng, nhớ ra điều đó, liền phóng đi.

Trong khi đó, lũ tân binh...

• Kanzaki, cô nghĩ có thứ gì làm dịu được ngài Agatsuma không? Hoặc ai đó chẳng hạn?_ Cả đám giữ Aoi lại, nhỏ giọng rón rén hỏi.

Aoi đang định đi làm nốt việc đang dở thì bị giữ lại, cau mày nhưng vẫn trả lời câu hỏi của tân binh:

• Hả? Người mà làm dịu tên đó ấy à? Có một người, thậm chí khiến cậu ta biến thành một con cún ngu ngốc luôn._Giọng Aoi có chút trào phúng.

• !!!

• Thật sao? Có thật ư? Đó là ai vậy? Người đó đang ở đâu thế?_ Lũ tân binh cứ như vớ được vàng, hỏi tới tấp.

• ..._Aoi trầm mặc, không có ý định trả lời. Liền quay phắt đi, bỏ mặc lũ lóc chóc đang í ới gọi cô quay lại.

Thật là! Cô đã đủ bận rồi! Cứ hết bên này hỏi bên kia lại hỏi! Chả nhẽ lại cầm kiếm xiên cho lũ đó mấy phát...

Cả lũ tân binh hết nhìn Aoi rồi lại nhìn nhau, nội tâm gào thét đau đớn dữ dội. Nhưng mà thật sự là có người có thể làm dịu được tên ấy sao, thực sự muốn gặp quá đi!!!

Cùng lúc đó, trong cuộc họp thường niên của các trụ cột, tên đầu vàng là tâm điểm của cuộc nói chuyện lúc nãy đang nhăn nhó khi nhìn một cậu thanh niên được Shinobu - Cựu trùng trụ đưa đến cuộc họp (Một buổi họp đặc biệt, chúa công cho gọi cả những cựu trụ cột mới nghỉ):

• Chị Shinobu, đây là?

• Đây là một cậu thanh niên bị thương được cứu về từ nhiệm vụ, chúa công đã cho phép cậu ta tham gia cuộc họp này vì một vài tin tức quan trọng._Shinobu nở nụ cười đặc trưng.

Chúa công tới.

• Được rồi, cậu có thể nói lại những tin tức cậu tìm được cho các trụ cột nghe được không!

Tên tân binh đó run cần cập, cúi đầu từ lúc mới đến tới giờ. Sau khi được nói, cậu mới dám mở miệng, giọng có chút run:

• Dạ thưa ngài chúa công, các đại trụ, tôi...tôi đã nhìn thấy một con quỷ...có thể đi dưới ánh sáng mặt trời!

• !!!

• Miêu tả cụ thế xem nào!_ Xà trụ Obanai liếc nhìn.

Câu tân binh đó vốn đã run rẩy sợ hãi, giờ lại càng sợ hơn, cả người cứ run lên không ngừng:

• Dạ thưa, lúc đó tôi bị thương, hơn nữa, con quỷ này chạy rất nhanh. Tôi đã làm mất dấu nó.

• Vô dụng!_ Cựu phong trụ Sanemi mặt mày nhăn nhó, lại bắt đầu khẩu nghiệp.

Zenitsu nhìn về phía tên tân binh, có chút bực dọc:

• Vậy là cậu không biết chút gì về đặc điểm của con quỷ đó?

• Có có! Tôi có! Đó là một con quỷ với mái tóc dài màu rượu vang, ăn mặc sang trọng, đeo đôi hanafuda và...kiếm dắt bên hông.

• !!!

______Hết chương______


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net