Chương III : Đoạt Huyết Đan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Này Điền Bá Quang, chẳng phải ngươi khinh công giỏi lắm hay sao. - Nghi Lâm nói
- Không phải chứ, muội nghĩ xem vách núi cheo leo như thế này, ta có mọc cánh cũng chưa chắc bay lên được, chứ đừng nói gì tới võ công
- Vậy giờ ngươi có leo hay không
- Được rồi, được rồi ta leo là được chứ gì
- Điền huynh, đệ nghĩ ra một cách - Tiểu thiếu gia nói
- Là cách gì ?
- Chúng ta sẽ dùng cánh để bay
- Ngươi điên à, chúng ta là người làm sao mọc ra cánh được
- Đúng vậy. Chúng ta là người không thể mọc cánh.
- Vậy sao ngươi còn nói bay lên bằng cánh. Đồ ngốc
- Điền huynh, chúng ta đóng cánh bằng khung gỗ sau đó, khâu vải lên trên . Đợi đến khi có gió chẳng phải sẽ bay được hay sao
- Ý kiến này của ngươi không tệ, nhưng...
- Còn nhưng nhị gì nữa . . Chúng ta làm thôi - Nghi Lâm nói
Họ cấp tốc làm ngay, thoắt cái đã xong, nhưng chỉ làm được 3 chiếc. Chiều lòng thiếu gia, bốn vị đại nội cao thủ đành phải ở ngoài Hắc Mộc Nhai chờ.
Hắc Mộc Nhai là chỗ kín gió, núi non hiểm trở tách biệt bên ngoài, họ chờ 2 ngày 2 đêm vẫn không thấy gió. Nghi Lâm đã quá nóng lòng. Tiểu thiếu gia bắt 4 vị cao thủ dùng nội lực tạo trận cuồng phong, nhờ sức gió đẩy họ bay lên. Tiểu thiếu gia thật là thông minh, nhờ cách của hắn, 3 người bọn họ đã lên được tới Hắc Mộc Nhai. Những tưởng mọi chuyện suôn sẻ :
- Hoan nghênh các người đã đến.
- Ông là . . . Bình đại phu - Điền Bá Quang nói
- Thì ra đây chính là sát nhân thần y - Bình Nhất Chỉ, tại hạ lần đầu được gặp, hân hạnh - tiểu thiếu gia nói
- Bình đại phu, sao ông lại ở đây, còn tỷ tỷ, tỷ tỷ của ta đâu - Nghi Lâm hỏi Bình Đại Phu.
- Ta không quen biết các người, cũng không biết tỷ tỷ nào cả
- Chắc có lẽ là ông đã quên, tôi là Nghi Lâm, tỷ tỷ của tôi là Đông Phương Bất Bại.
- Ăn nói sằng bậy, Đông Phương giáo chủ của bổn giáo là nam nhân, đầu đội trời chân đạp đất, sao có thể là nữ nhi cho bọn tiểu bối các người coi thường. Tất cả giáo chúng nghe lệnh, nhìn thấy Hắc Mộc lệnh bài như nhìn thấy giáo chủ . Đông Phương giáo chủ có lệnh bắt tất cả bọn người này lại.

- Tỷ tỷ ra lệnh sao, tỷ tỷ của ta vẫn còn sống ta muốn gặp tỷ tỷ . À không ta muốn gặp Đông Phương Giáo Chủ
- Giáo chủ là người ngươi muốn gặp thì gặp được sao. Lên cho ta
2 Bên đánh nhau, Nghi Lâm cuối cùng bị bắt, Điền Bá Quang thấy thế chạy tới cứu Nghi Lâm cũng bị bắt theo. Tiểu thiếu gia may mắn trốn thoát, nấp trong một gian phòng , bọn người Bình đại phu tìm không thấy . Họ đã tìm khắp nơi nhưng không thấy . Rốt cuộc tiểu thiếu gia đã đi đâu. Bình đại phu dẫn người tới trước Ải Rồng
- Để thuộc hạ vào trong tìm thử
- Không cần, đã lọt vào Ải Rồng thì có mạng vào mà không có mạng ra. Đây là cấm địa, giáo chủ có lệnh, ai dám bước vào giết không tha. Đi thôi, không cần tìm nữa.
- Dạ
- Còn 2 người kia đâu
- Thuộc hạ đã giam bọn họ lại rồi.
- Được rồi không còn chuyện gì nữa, các ngươi lui đi, ta muốn tra khảo bọn chúng
Bình đại phu đi đến thiên lao
- Bình đại phu, ông thả chúng tôi ra đi, tôi muốn gặp giáo chủ - Nghi Lâm nói
- Nghi Lâm à, ta cũng không muốn làm khó cho cô
- Vậy ông đưa tôi tới gặp tỷ tỷ của tôi đi
- Thật ra, Đông Phương giáo chủ không còn sống nữa.
- Ông nói vậy là sao, chẳng phải lúc nãy, ông nói tỷ tỷ ta ra lệnh
- Thật ra, giáo chủ vì muốn Lệnh Hồ Xung hạnh phúc, đã cho trái tim của mình cho Doanh Doanh để cô ta tiếp tục sống. Sau khi họ thành hôn đã đi khỏi đây, ta nhân cơ hội giết người, đoạt lấy Nhật Nguyệt Thần Giáo, rồi bố cáo giáo chúng là Đông Phương giáo chủ đã lấy lại Nhật Nguyệt thần giáo.
- Tỷ tỷ của ta đã chết r sao, bây giờ tỷ ấy ở đâu.
- Thật ra giáo chủ cũng không hẳn là chết.
- Ý ông là . .
- Ý ta là, sau khi quả tim giáo chủ cho Doanh Doanh .Ta đã đem giáo chủ tới hồ Băng. Người nằm dưới đáy hồ, ngậm viên đan dược của ta , như nằm ngủ một giấc dài, mãi mãi không tỉnh giấc . Gần đây ta đã nghiên cứu được, Huỳnh hoa bảo điển mà người luyện có chiêi thức gọi là trường sinh, người đã luyện tới tầng này, chỉ ngủ chứ không chết. Chỉ còn thiếu thuốc dẫn nữa là ta có thể cứu được người
- Là loại thuốc dẫn gì ?
- Tịch tà kiếm phổ của Lâm gia có một bí kíp, có thể đả thông kinh mạch , kết hợp với tầng cuối cùng trong huỳnh hoa bảo điển có thể khiến người chết sống lại. Nhưng thật đáng tiếc, Tịch tà kiếm phổ đã thất truyền . Mấy năm qua ta cho người tìm kiếm khắp nơi, nhưng vẫn không tìm thấy.
- Lâm Bình Chi, sao ông không tìm hắn ta.
- Ta đã phái người đi tìm rất lâu, mới biết được trước đây, Lệnh Hồ Xung giam hắn ở Tây Hồ. Nhưng ta có tra khảo như thế nào hắn cũng không chịu nói ra khẩu quyết của chiêu thức đó.
- Ông không cứu tỷ tỷ ta nữa sao
- Ta hứa chữa lành đôi mắt cho hắn, hắn sẽ đọc cho ta.
- Vậy ông thay cho hắn đi
- Không vội, trước tiên ta phải tìm được quả tim cho giáo chủ, sau đó mới hồi sinh kinh mạch.
- Vậy nên, ông định dùng quả tim của ta thay cho tỷ tỷ
- Ta muốn lấy thì đã lấy rồi, sao phải dài dòng với cô làm gì. Quả tim của cô vốn không thể dung hòa trong cơ thể tỷ tỷ cô. Thứ ta cần là một trái tim có khả năng điều khiển, tức là trái tim của một cao thủ nội lực cao cường mới có thể dung hòa trong người giáo chủ. Nhưng nội công cao như vậy ta e thiên hạ này độc nhất vô nhị chỉ có giáo chủ mà thôi. Mà cho dù có người võ công thâm hậu như vậy. Ta làm sao lấy được tim họ.
- Vậy ông muốn làm như thế nào.
- Ta biết được có một thứ gọi là huyết đan là bảo vật của phái Hoành Sơn. Ta nhiều lần sai người đến đó, mà không tìm được. Gần đây ta mới nghe nói, nó đã được tặng cho Bát Vương Gia của Tây Thành. Ta còn biết được ông ta có 1 đứa con trai duy nhất là tên tiểu tử Quách Tiếu Thiên, ham mê đàn hát. Vì vậy ta cho người tung tin khắp nơi là Tiếu Ngạo Giang Hồ đang ở đây, chắc chắn tên tiểu tử đó sẽ đến. Bát Vương vì lo cho con trai sẽ trao Huyết Đan cho cậu ta phòng thân. Như vậy ta chỉ cần ngồi một chỗ chờ Huyết Đan tự tìm tới.
- Thứ đó thật sự có thể thay thế trái tim cho tỷ tỷ ta sao
- Huyết đan có thể điều hòa nội lực của giáo chủ, đồng thời tim đá thì không có cảm xúc, người tỉnh dậy sẽ không thấy đau vì Lệnh Hồ Xung nữa
- Từ đầu tới cuối mọi chuyện đều do tự ông làm
- Ta chỉ muốn cứu giáo chủ
- Tại sao ông phải cứu tỷ tỷ ta
- Vì ta yêu cô ấy, ta muốn cô ấy quên đi Lệnh Hồ Xung, trở lại là giáo chủ trước đây, ta hao tâm tổn khí đoạt lại bá nghiệp cũng vì muốn tốt cho nàng ấy.
Nói rồi Bình Đại phu quay người bước đi. Hắn ta tới Ải Rồng để cứu Tiếu Thiên. Tiếu Thiên lúc đó đã bị rắn chỉ vàng cắn cho nửa sống nửa chết. Cậu ta ngất đi.Bình đại phu lục soát trên người cậu ta không thấy huyết đan đâu. Đành phải cõng cậu ta về. Lúc tỉnh dậy :
- Tôi đang ở đâu đây.Bình đại phu, ông cứu tôi sao
- Phải, là ta cứu ngươi. Ngươi đang ở nhà của ta
- Tại sao ông cứu tôi, chẳng phải ông ra lệnh thuộc hạ giết tôi sao
- Đó là lệnh của Đông Phương giáo chủ, ta bất đắc dĩ phải làm theo thôi.
- Cảm ơn Bình đại phu đã cứu mạng, tại hạ ghi nhớ trong lòng, sau này sẽ đền đáp
- Ngươi vẫn chưa đi được đâu, hãy ở lại đây thêm 1 thời gian.
- Ta không muốn phiền ông
- Xưa nay ta không cứu không ai bao giờ.
- Ông muốn tôi giết ai sao. Vậy thì tôi không làm. Thà ông giết tôi đi.
- Ta không muốn giết ai cả. Ta chỉ muốn ngươi giúp ta cứu 1 người
- Là ai
- Ngươi không cần biết, chỉ cần giao huyết đan cho ta để ta cứu người đó.
- Nếu là cứu người ta nhất định giao huyết đan cho ông. Nhưng ta nghe nói ông chữa bệnh có nguyên tắc, phải có người chết đi ông mới cứu một người. Sao giờ lại cứu ta
Bình Nhất Chỉ quỳ xuống
- Coi như ta cầu xin ngươi, hãy giao huyết đan cho ta, ta nhất định phải cứu người này
- Đại phu ông làm gì vậy đứng lên đi, ta hứa giao huyết đan cho ông, nhưng ông chỉ được cứu người không được hại người. Đây xem như là tôi đền ơn cứu mạng cho ông.
- Vậy giờ huyết đan đang ở đâu
- Ta đã giao cho bốn vị cao thủ cao thủ đại nội cất giữ. Hiện họ đang ở dưới Hắc Mộc Nhai.Bây giờ ông đưa ta xuống Hắc Mộc Nhai rồi ta sẽ bảo bọn họ đưa huyết đan cho ông. Chỉ có điều .... 2 vị bằng hữu của ta
- Ngươi yên tâm, bọn họ giáo chủ đã thả ra rồi, Nghi Lâm đích thị là muội muội của thánh giáo chủ.
-Vậy tôi yên tâm rồi, không biết là tôi có thể xem Tiếu Ngạo Giang Hồ được không.
- Tiếu Ngạo Giang Hồ vốn không có ở đây, thiên hạ đồn đại thị phi ngươi đừng tin
Bình Đại Phu lập tức đưa hắn đi xuống dưới chân Hắc Mộc Nhai, tuy nhiên không tìm thấy 4 người kia đâu. Đợi suốt mấy canh giờ cũng chẳng thấy ai
- Người đâu, mau tìm 4 tên mặc
trang phục triều đình,võ công cao cường đem về đây cho ta. Xem ra huyết đan ta phải tự đoạt lấy rồi. Nếu không tìm được 4 người bọn chúng, 100 dặm quanh đây , giết không tha - Bình Đại phu nói.
- Bình đại phu, ông ...
- Nếu ngươi nói dối ta, cả nhà ngươi đều phải chết
Dưới chân Hắc Mộc Nhai, người bị giết vô số
- Bình đại phu, đã tìm thấy 4 tên đó
- Mau giải đến đây. Ta hỏi ngươi huyết đan ở đâu. Lục soát trên người bọn chúng.
Cuối cùng đã tìm được huyết đan, Bình đại phu lập tức lên Hắc Mộc Nhai lại, thả 4 tên đó cùng tiểu tử họ Quách đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ng