SoundWave là của riêng ChanYeol và KyungSoo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ChanYeol nhoài người nằm ra bàn, tay mân mê chiếc nhẫn bạc lấp lánh ở ngón áp út. Anh đeo chiếc nhẫn này được ba tháng rồi, một khắc cũng không rời. À ờm, nhưng anh không đeo một mình, KyungSoo cũng có một chiếc nơi ngón trỏ.

---

Giữa tháng ba thời tiết đã có chút ấm lên, xen lẫn những giọt tuyết là những tia nắng nhỏ tinh nghịch nhảy trên lọn tóc. ChanYeol một thân màu đen ấm áp, chùm mũ len che kín cả đôi tai nhọn đáng yêu, miệng hít hà thổi khói trắng, chóp mũi đỏ hồng như chú tuần lộc ngày Giáng Sinh, đang ung dung dạo bước trên đường. ChanYeol chà chà hai bàn tay đỏ ửng vì lạnh với nhau tìm chút hơi ấm, quay sang bên cạnh thì thầm với một người cũng đen không kém anh.

" Lạnh muốn chết, nắng chỉ để trang trí, đi nhanh hơn một chút vào quán ngồi sẽ ấm hơn đấy "

Cục đen đen kia bĩu môi, là ai dở hơi trời lạnh âm 5 độ vẫn kéo cậu ra ngoài, Valentine trắng là của người ta không phải của cậu. Này thì đi nhanh, tôi đi như bay cho cậu thấy, hừ. Cục đen đen dậm chân, sải bước dài hơn đi nhanh về phía trước. ChanYeol ngớ người, wow, chân ngắn mà đi nhanh dữ.

Quán cafe ấm áp, ChanYeol chọn một bàn trong góc khuất, gọi hai ly Americano cùng hai dĩa bánh ngọt vị Chocolate. Cục đen đen lúc này đã bỏ chiếc khăn len to sụ ở cổ, môi tim lại một lần nữa bĩu dài.

" Ra đây chỉ để uống Americano cùng ăn bánh ngọt thì đi về cho nhanh "

ChanYeol cũng học theo, bĩu môi một cái " Thế thì gọi gì là hẹn hò nữa hả? "

KyungSoo, cục đen đen khi nãy, không thèm nhìn ChanYeol nữa, liếc mắt nhìn phía bên ngoài cửa kính, bông tuyết đọng lại trên khung cửa theo ánh nắng tan dần tạo thành một vệt nước dài. Đột nhiên hai mắt KyungSoo sáng rỡ. ChanYeol tò mò nhìn theo, là cửa hàng trang sức Luso Jewelry, bên ngoài cửa tiệm có một tấm banner với một cặp nhẫn rất lạ mắt. Soundwave - cặp nhẫn dành cho những tâm hồn đồng điệu về âm nhạc.

Buổi hẹn hò hôm đó KyungSoo liếc mắt nhìn cặp nhẫn đó rất nhiều lần. Cậu nói vì nó có dòng sóng âm rất đặc biệt nên rất thu hút sự chú ý.
--
Đầu tháng năm, thời tiết mát mẻ, Kyungsoo vừa trở về từ buổi tập luyện concert, cả nhóm đã có một tuần luyện tập không nghỉ ngơi, cậu bước vào phòng nhắm ngay chiếc giường ấm áp mà toan hạ cánh thì trong tầm mắt xuất hiện một chiếc hộp nhỏ màu xanh. Cố gắng cưỡng lại mí mắt đang muốn sụp xuống, KyungSoo tò mò mở chiếc hộp nhỏ, chiếc nhẫn bạc lấp lánh có một dòng sóng âm bắt mắt, cơn buồn ngủ khi nãy chắp cánh bay đi mất rồi. Bên trong hộp còn có một tờ giấy nhớ nhỏ, nét chữ quen thuộc khiến cậu bật cười.

" Tặng cậu, người có tâm hồn âm nhạc đồng điệu với tớ "

Từ ngày hôm đó, trên ngón tay của hai thành viên EXO có thêm một chiếc nhẫn bạc bắt mắt, đẹp đẽ.

----

ChanYeol đập bàn bật dậy, mở mạnh ngăn kéo lấy chiếc hộp nhỏ màu xanh lúc trước, bên trong là chiếc nhẫn ba ngày trước vẫn còn nằm trên ngón trỏ của KyungSoo. ChanYeol đang tức giận, hai ngày trước khi vừa bước vào phòng anh liền nhìn thấy phía cuối giường của mình phát ra chút ánh sáng lấp lánh, cúi người nhặt lên một chiếc nhẫn, lại nhìn xuống ngón áp út tay phải của mình, không phải nhẫn của anh, ChanYeol lặng lẽ cho chiếc nhẫn vào túi quần. Tối hôm đó anh thấy KyungSoo lục tung mọi ngóc ngách trong phòng ngủ, phòng khách và cả nhà tắm. ChanYeol hỏi nhưng KyungSoo chỉ nói cậu đang tìm ví tiền của mình. Anh nhìn xuống ngón trỏ của cậu và hỏi " KyungSoo, nhẫn của cậu đâu? " KyungSoo có chút giật mình, cười cười nói vì bộ phim này có nhiều cảnh quay focus tay nên cậu tạm tháo ra, đã cất nó cẩn thận rồi, ChanYeol im lặng không nói, quay lưng bước vào phòng đóng cửa.

Hôm nay KyungSoo có cảnh quay muộn, tắm xong quay về phòng ngủ đã là một giờ đêm. Nhìn ChanYeol đang nhắm mắt nằm trên giường, cậu biết anh chưa ngủ. KyungSoo nhấc mép chăn, nằm xuống bên cạnh ChanYeol, tay vòng qua ôm lấy người anh, mặt dán vào lưng thì thầm khe khẽ.

" ChanYeol. Thật xin lỗi. Nhẫn cậu tặng .. tớ không biết đã để đâu mất rồi. Xin lỗi, ChanYeol à. "

ChanYeol thở dài, đồ ngốc, may mắn là cậu nói với anh sớm, nếu không anh sẽ giận cậu thật mất. KyungSoo chỉ thấy ChanYeol thở dài mà không nói, dụi dụi đầu vào tấm lưng rộng lớn, lại khẽ thì thầm.

" Là tớ sai rồi, không nên nói dối cậu .. chỉ là nghĩ sẽ tìm lại được .. nhưng tìm hoài không thấy .."

ChanYeol quay người lại vòng tay ôm cậu vào lòng. khẽ mắng " Đồ ngốc ".

Đột nhiên ngón trỏ mát lạnh, cảm giác quen thuộc khiến cậu bật cười. Đưa tay lên ngang tầm mắt, nhẫn sóng âm lại một lần nữa sáng lấp lánh. Ngước đôi mắt to tròn nhìn ChanYeol, môi tim vẫn thật rạng rỡ.

" Ngủ đi thôi, nếu một lần nữa làm mất, tớ sẽ trừng phạt cậu. "

Ánh trăng ngoài cửa sổ len qua khe cửa chiếu vào trong phòng, một tầng ánh sáng ấm áp.

-----//-----


Cụt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net