[Drabble]-(Hunhan) Hunie à , Hyun ghét mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Drabble] Hunie à , Hyun ghét mưa !

Author: Hyo Eyeliner

Pairing: Hunhan

Rating: PG13

A/N: Hunhan và chuyện ngủ nghỉ của hai trẻ;). Tưởng tưởng hai bạn ý ngủ riêng giường nhe

Mình cũng không biết đây là thể loại gì nữa =)) Nói chung là nhảm thảm =))

-------------------------------------------------------

Trời đêm tối kịt như thể đêm ba mươi. Hôm nay mưa. Người ta có thể dễ dàng ngủ thiếp đi trong tiếng ào ào của mưa và thời tiết dễ chịu này. Nhưng Luhan thì không, cậu ghét mưa như thể đó là cơn ác mộng tồi tệ nhất hiện hữu. Bởi vậy người ta luôn bắt gặp Luhan với bọng mắt thâm quầng sau ngày mưa.

Mưa buồn, buồn lắm. Luhan vốn chẳng yêu mưa. Chẳng gì buồn bằng cảm giác nằm một mình nghe tiếng mưa rơi đều trên mái hiên trong một tối u ám. Mà cậu thì vốn luôn một mình. Mỗi lần mưa rơi lại thấy lòng chênh vênh lạ. Mưa đến rồi đi, chỉ còn lại lạnh lùng. Nó khiến người ta có cảm giác bị ruồng bỏ. Cậu sợ cảm giác đó.

Có lẽ cậu cần một vòng tay, một người nào đó để nói với cậu rằng ngủ đi và rồi ôm cậu vào lòng. Nhìn qua giường bên Sehun vẫn đang say giấc nồng. Cậu rất muốn chui tót vào lòng Hun ngủ lắm nhưng như thế thì thật bất lịch sự.

1:30 AM

- Hunie à~ dẫn hyun đi uống nước - Luhan lay mạnh cục chăn to kềnh. Cậu vẫn rất tỉnh táo và lí do khiến cậu làm vậy vì muốn có người chơi cùng khi không ngủ được. Sehun khẽ làu bàu gì đó trong chăn nhưng cũng bật dậy nắm tay người hyun phiền phức lôi ra ngoài. Đứng gật gù bên tủ lạnh đợi Luhan uống nước xong lại dắt Han về phòng. Cứ như thể người mộng du canh trẻ.

2 AM

Và Luhan vẫn không thể ngủ

- Hunie à~ dắt hyun đi vệ sinh

- ... *làu bàu*

Sehun nhắm mắt tựa lưng vào của phòng vệ sinh nghe tiềng nước róc rách từ bên trong phát ra. Luhan thật phiền phức

- Hanie hyun à~ hyun đủ lớn để đi vệ sinh mà - *nói và ngáp*

- Hyun biết. Nhưng hyun... sợ ma

2:30 AM

- Hunie à~ hyun muốn uống sữa

- ... *im lìm*

- Hunie à ~ dậy chơi cùng hyun đi

- ... *không nhúc nhích*

- Hunie à~ hyun ghét mưa * mếu máo*

Sehun với tay ra khỏi chăn kéo con người đang giãy như cá mắc cạn lên giường. Luhan hơi bất ngờ nhưng vẫn nằm im để Sehun vuốt ve từng lọn tóc của mình. Sehun ôm gọn lấy thân hình Luhan không chừa khoảng trống nào giữa hai người. Giường đơn trở nên ấm áp hơn bao giờ hết.

- Hãy bảo đảm rằng sã không có hai con gấu trúc vào ngày mai được chứ? Uhm... Và nếu hyun muốn ngủ cùng em, hãy nói. Hyun không cần phải hành động như đứa trẻ vậy

Luhan khẽ gật đầu trong chăn cảm thấy như chú mèo nhỏ được bảo bọc. Đây chính xác là những gì cậu muốn. Trời vẫn mưa không có dấu hiệu dừng lạ, có nắng trong tim ai đó, giấc mơ đẹp trong vòng tay của nhau. Điều tuyệt vời nhất phải không ^^~

END ~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net