18/02/2020 | Interview 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn : Xin chào, mời anh tự giới thiệu bản thân (^-^)ゝ

Hoseok : Chẳng phải vừa quay xong phần intro rồi sao ?

Bạn : ... Thật xin lỗi, vừa nãy máy quay chưa kịp bật đã hô Action. Lỗi của tôi ╮(╯_╰)╭

Hoseok : Chào mọi người(^∀^)ゞ I'm your hope. You're my hope. I'm J-Hope.

Bạn : Chúc mừng sinh nhật anh (^v^)Vậy là anh đã một bước gần hơn với nhà dưỡng lão, ấy quên lộn kịch bản, gần hơn với ngày gần đất xa trời, ấy chết tôi lo lắng quá nên nói lộn ヾ( ̄o ̄;)

Hoseok : ... Thôi tôi hiểu ý cô muốn nói là gì rồi.

Bạn : ... Quả thực không phải như vậy mà ┐('д')┌

Hoseok : Đúng vậy, tôi cảm thấy tôi già rồi. Con người già đi, quả thực rất dễ bị cô đơn. Bấy lâu nay tôi vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng.

Bạn /thần tốc lật giở tập kịch bản trong tay/ / hít một hơi/ : Anh đã đạt được rất nhiều thành tựu trong ngành giải trí, trong mắt rất nhiều người dường như anh đã có tất cả mọi thứ. Chẳng lẽ anh vẫn có cảm giác thiếu sót thứ gì đó sao ?

Hoseok /chống cằm suy tư/ : Cô phóng viên, cô có muốn thử đoán không (^_−)☆

Bạn /đổ mồ hôi hột/ : Tiền ? Địa vị xã hội ? Nhà cửa ? Xe hơi ? Người nhà ? Tôi thật sự không đoán nổi mà ('・_・')

Hoseok /lắc đầu nguầy nguậy tới khi nghe được ý cuối/ : Ồ cô đoán đúng rồi. Tôi đúng là thiếu người nhà đó ^.~

Bạn /tiếp tục đổ mồ hôi/ : Tôi nghĩ chúng ta nên chuyển sang câu hỏi tiếp theo.

Hoseok /cắt ngang/ : Tôi chưa nói xong mà.

Bạn : Không cần... không cần nói nữa. Anh còn muốn phỏng vấn tiếp không ?

Hoseok : Không. Tôi vốn dĩ không tới đây để phỏng vấn. Chẳng phải nghề của mấy người là moi móc thông tin sao ? Thật sự không muốn biết câu trả lời ?

Bạn /nghiến răng/ : Máy quay vẫn đang quay đó Jung Hoseok-ssi (  ̄^ ̄)

Hoseok : Oke, không cần hỏi nữa. Tôi tự nói. Thực ra, tôi đã có tất cả rồi. Chỉ là, người nhà nào đó vẫn chưa chịu đồng ý với tôi, nên là tôi vẫn rất thiếu thốn về mặt tình cảm.

Staff ở trường quay : (◯Δ◯∥)

Biên kịch /thì thầm/ : Ai vậy ai vậy ai vậy anh nói đi!

Hoseok /nắm tay bạn/ /nhìn bạn đắm đuối/ : Bao giờ em mới chịu đi đăng kí với anh đây ?

Bạn : (ノ﹏ヽ) Em đã nói là vấn đề này về nhà hẵng bàn bạc mà...

Hoseok /nhìn vào mắt bạn/ : Không được, anh nhớ em lắm rồi nên mới phải xếp lịch phỏng vấn để được gặp em đó. Anh muốn nghe câu trả lời ngay bây giờ.

Bạn : ('ヘ`;) Được rồi... Cuối tuần này em rảnh, chúng mình đi đăng kí.

Hoseok /hài lòng/ /nhìn xuống tay bạn/ : Em mà chịu đồng ý với anh sớm có phải là đỡ được bao nhiêu phiền toái không. Từ từ, nhẫn của em đâu〴⋋_⋌〵?

Bạn : Đi làm không tiện đeo...(; ̄ー ̄A

Hoseok : Σ( ̄ㅅ ̄lll) Cuối tuần này anh bận rồi. Cả đời sau anh cũng bận luôn. Chúng ta không cần đi đăng kí nữa đâu.

Bạn : (πーπ)Hoseok, em không có ý đó mà huhu anh đừng đi nhanh thế được không...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net