#Rab2: Tâm thư Đồng Đồng gửi đến anti Tú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Ghi chú trên ĐAQ's phone - tập tin: Xả lũ nỗi lòng]

"Xin chào các bạn anti ngon NHỨC nách của chánh cung đại nhân nhà mình aka Thỏ mẹ vĩ đại Minh Tú Nguyễn :'D

Mình vừa bay đến Thái ngay lập tức vì nghe tin Tú của mình có chút vấn đề về sức khoẻ.

Lẽ ra mình đã chẳng nói gì đâu, thế nhưng mình biết người yêu mình đổ bệnh mà vẫn phải để tâm đến những thứ tiêu cực thế này, nên là mình không thể ngồi yên mà nhìn được nữa.

Mình thật không thể hiểu nổi, ngay cả mình đây, đường đường là một Đồng Ánh Quỳnh - á quân The Face 2k17, quán quân trong lòng chị Tú và cũng là người yêu ngon công của chị Tú, vậy đó mà lại chả bao giờ được chị í mở miệng khen là ngon NHỨC nách hết😏 Lại còn "Mị thích" nữa chứ. Thật không công bằng! Tôi quá mệt mỏi dzồi!! *đập bàn la hét*

Mình phải thực sự phục các bạn luôn í, tìm ra cả điểm để ghét chị Tú được hay thật. Trong khi mình đây thương còn không hết nữa là ghét...

Các bạn bảo chị Tú phẫu thuật, thế các bạn đã xem những clip make up biến khuôn mặt khác hẳn so với ban đầu chưa? Đó gọi là sức mạnh của make up. Xem ảnh mặt mộc của chị ấy rồi cẩn thận so sánh từng điểm đi, khác tẹo nào mình mua hẳn các bạn trăm ly trà đào Phúc Long luôn! Bây giờ không phải hễ người ta đẹp lên là bảo người ta phẫu thuật. Chị Tú của mình gym đã 7 năm rồi. Có ai gắn bó với gym lâu như vậy mà không thay đổi ngoại hình đâu? À mà này, nếu thay đổi ngoại hình để đẹp lên thì có gì xấu xa mà các bạn lên án kịch liệt thế? Có nguy hiểm như khủng bố không? Không. Có phải là tham nhũng gây hệ luỵ xấu cho đất nước không? Không. Có làm hại đến ai không? Tất nhiên là không. Thế thì vì cái gì mà các bạn lên án người ta chứ!

Này, chị Tú trông giống hệt mẹ vợ mình mà các bạn bảo phẫu thuật là như nào?? ┐('ー`)┌

Các bạn bảo chị ấy đanh đá, chợ búa. À vâng, thà rằng như thế. Trong showbiz này không đanh đá coi bộ khó sống. Chị Tú thà đanh đá ra mặt để tránh những thành phần thị phi, la liếm, còn hơn là đi bán mai để có nhiều fan các bạn ạ. Giữa một người bán mai ngọt sớt mà lòng dạ khó đoán và một người cái gì cũng huỵch tẹc ra, yêu ghét phân định rõ, thẳng như ruột ngựa dù đôi khi làm mình hơi mất lòng thì các bạn thấy ai nguy hiểm hơn? Ở đây chưa nói đến người trong showbiz, khi ở ngoài các bạn cũng sẽ chọn cho mình những đứa bạn thật lòng, thẳng tính mà chơi kia mà? Thô nhưng thật!

Nếu dựa vào vài chục phút của một show truyền hình thực tế mà đã phán xét con người của người ta, thì mình bảo thật các bạn thiển cận lắm ấy! Các bạn có biết trong kịch bản hay trong hợp đồng của TF viết gì không? Các bạn có thấy được những cảnh bị cắt ghép không? Các bạn đã ở sau hậu trường quan sát chị ấy bao giờ chưa? Các bạn đã ở sau cánh gà xem chị ấy ân cần lo lắng thế nào chưa? Các bạn đã ra ngoài đi chơi cùng chị ấy, biết con người sau màn ảnh của chị ấy thế nào chưa? Các bạn có ở bên chị ấy những lúc chị ấy suy sụp, yếu lòng khi đọc được tràn lan những thứ tiêu cực về bản thân chưa? Các bạn đã bao giờ vì bảo vệ học trò của mình mà mặc kệ hình tượng của mình sẽ bị xấu đi trong mắt công chúng chưa? Nếu chưa xin đừng buông lời ác ý nữa.

Cổ nhân có câu: lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.

Cho nên nếu các bạn không thích Tú vì những lí do trên hoặc những lí do nào khác thì mình mong các bạn hãy im lặng hoặc là cẩn thận lời ăn tiếng nói một chút. Mình biết là mình không thể cấm các bạn thể hiện quan điểm nhưng chí ít hãy nghĩ đến những hệ luỵ sau đó. Hãy tự đặt bản thân vào trường hợp của chị Tú nhé. Nếu các bạn là Tú và đọc được những cmt tiêu cực như thế về mình thì các bạn cảm thấy thế nào? Tưởng tượng sau một ngày quay hình vất vả mệt nhọc, lên fb check thì toàn cmt chê ghét lung tung, rủa xả thậm tệ, chuyện không mà nói có, ác ý vô cùng, thậm chí cmt vào những chỗ không liên quan. Mỗi lần livestream các bạn lại xuất hiện, nhìn thấy những cmt đó thật sự rất là mất hứng. Bị như thế thì còn có động lực làm việc tiếp không?

Tú của mình rất mạnh mẽ, mình biết điều đó, nhưng người con gái mình yêu đôi khi có những phút giây yếu đuối không ngờ. Mình rất bức xúc khi đọc những cmt ác ý đó, khi nhìn chị ngồi lướt từng cmt của các bạn, mình không biết làm cách nào để dừng chuyện này lại. Thế nên nhiều lúc mình cảm thấy bức bối kinh khủng, mình chỉ biết ôm chị ấy những cái ôm thật ấm, bất lực nhìn chị ấy trăn trở mỗi đêm, ở bên chị ấy bất cứ khi nào chị ấy cần. Cái cảm giác nhìn thấy người mình yêu thương mệt mỏi mà mình không làm được gì nó khó chịu cực kì. Đến nỗi mình chỉ muốn bỏ bom cái thế giới tàn nhẫn này để Tú của mình không phải tổn thương thêm nữa!

Mình biết là chị Tú rất căng thẳng vì phải đối mặt với những chuyện như thế rất nhiều, cho nên những khi chị Tú nóng giận với mình, lạnh lùng với mình hay có làm gì sai đi nữa, mình vẫn luôn nhường nhịn chị Tú, yêu thương chị Tú hơn mỗi ngày.

Các bạn nỡ buông lời vùi dập một con người chẳng làm gì ảnh hưởng đến đời đời sống của các bạn thế sao? Tệ lắm đấy các man.

Các bạn này, chị Tú và các bạn, cả hai vốn không liên quan đến cuộc đời của nhau. Nhưng điều đơn giản nhất ở đây chính là: chúng ta là con người với nhau, là đồng loại. Và cuộc đời này vốn dĩ đã rất khắc nghiệt rồi, hà cớ gì lại gây cho nhau thêm rắc rối nữa đúng không? Nếu không yêu xin đừng nói lời cay đắng, đừng làm đau nhau thêm nữa.

Mình - Đồng Ánh Quỳnh, mình có một thỉnh cầu trong hoà bình duy nhất với các bạn: hãy để người yêu mình yên!"
.

.

.

Shit, mình không thể nào post lên mạng cái đống bức xúc như một con fan cuồng chính hiệu thế này được. Chắc là nên ghi vài ba câu trên story thôi...

Ánh Quỳnh ngồi thẫn thờ, suy nghĩ câu nào vừa sắc bén vừa hàm chứa tất cả những gì cô viết trong ghi chú từ nãy đến giờ.

"Viết nhật kí à?"

Ánh Quỳnh giật mình quay phắt lại, theo phản xạ liền giấu chiếc điện thoại đi. Chuỵ mẹ kính yêu đã đứng sờ sờ sau lưng cô tựa lúc nào. Người gì đâu mà đi đứng chả bao giờ phát ra tiếng động, cứ như ma trong nhà làm Quỳnh giật cả mình. Minh Tú chậm rãi nhấp một ngụm cà phê, đi lại sofa ngồi xuống bên cạnh Quỳnh, chăm chăm nhìn bộ dạng lấm lét của cô người yêu bé nhỏ.

"Yên tâm, tôi đã đọc được gì đâu mà giấu."

Ánh Quỳnh đặt tay lên ngực thở phào nhẹ nhõm, cô rất ngại khi bị ai đó đọc được tâm tư tình cảm của mình. Quỳnh lại ngồi cạnh Tú, lấy cốc cà phê trên tay nàng đặt xuống, rồi tựa đầu lên vai Tú, nắm lấy bàn tay gầy xương, xoa xoa nghịch nghịch mấy ngón tay thon dài.

"Tẹo em phải bay về Hà Nội rồi ấy... Tú ở đây thế này ổn không?"

"Mấy chuyện bé tí thế này nhằm nhò gì, chị khoẻ lại ngay ấy mà. Em đừng lo quá, ảnh hưởng đến công việc nữa. Chị không muốn vì chị mà em mất tập trung."

"Chị là người đặc biệt của em, em không lo cho chị thì lo cho ai, uầy!" - Ánh Quỳnh đánh yêu vào đùi Tú một cái, người yêu cô suốt ngày lo mình làm cản trở công việc của cô.

"Haha! Sến!"

Minh Tú phì cười, đứa nhỏ này cứ đường mật thế này ai mà chịu cho nổi cơ chứ. Nàng cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Quỳnh, dịu dàng vuốt tóc cô.

Chị đọc hết cả rồi cục cưng...

---------------

"

She's only one call away

She'll be there to save my day

Superman got nothing on her

She's only one call away

No matter where I go

I know I'm not alone

And when I'm weak she'll be strong

We're gonna keep holding on

Now don't you worry, it won't be long

Darling, and when you feel like hope is gone

Just run into my arms ❤️

"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net